1/2 Hoàng Tử

Chương 5: KẺ THÙ KHÔNG ĐỘI TRỜI CHUNG

/42


Tôi bổ, tôi chặt, tôi chém liên tục N lần, tôi ra sức phát tiết bất mãn trong lòng với đám quái vật. Cái gì chứ?! Chẳng những Tiểu Long Nữ hãm hại tôi, A Lang đại ca cũng không ủng hộ tôi, lại còn Doll nữa, lại còn nói cái gì mà nhiều người chơi mới vui. Gui đáng chết Gui ung Gui thối, suốt ngày dùng ánh mắt đồi bại nhìn tôi, lưng của tôi sắp bị anh đốt cháy thành lỗ rồi. Tôi quay đầu lại trừng mắt nhìn tên đồng tính luyến ái đáng chết.

. . . . . . Thấy tôi quay đầu lườm anh ta, Gui lại có thể vui vẻ vẫy tay với tôi. Còn. . . còn trao cho tôi một nụ hôn gió. Tôi né! Vội vã quay đầu tiếp tục đánh quái, để tránh cho mình phải nhận mấy nụ hôn không đâu.

“Haiz! Hoàng Tử điện hạ tôn quý mĩ lệ thật bẽn lẽn.” Gui nhìn Hoàng Tử đang tìm quái phát tiết ở phía trước với vẻ mặt đầy mê luyến.

. . . . . . . . . Thế mà là bẽn lẽn hả!? Đồng đội khác nghĩ vậy.

Đánh xong con quái cuối cùng Tiểu Long Nữ dẫn tới, tôi và cô ấy nhận được PM của A Lang đại ca, trở lại bên đồng đội, im lặng nghe chỉ thị của A Lang đại ca.

“Anh nghĩ, tổ hợp đội ngũ của chúng ta: Linh mục cấp 41, chiến sĩ cấp 40, đạo tặc cấp 39, pháp sư vong linh cấp 37 và thi nhân lãng du cấp 40, chúng ta có thể đến nơi luyện cấp cấp cao hơn.” A Lang đại ca phân tích: “Anh thấy rằng, sơn cốc Nộ Long rất thích hợp với chúng ta. Sơn cốc có rồng nhiều thuộc tính loại nhỏ và ma thú cấp cao, giá trị kinh nghiệm khá nhiều, tỉ lệ rớt bảo vật cũng cao, tương trợ lớn cho việc tăng sức mạnh của đội ngũ chúng ta. Hơn nữa trong Công hội Người phiêu lưu có nhiệm vụ thu thập long bì (da rồng), long cốt (xương rồng), long cân (gân rồng), có thể nâng cao giá trị danh vọng, nhận được phần thưởng, còn có thêm kinh nghiệm. Nhưng đấy không phải là quan trọng, quan trọng nhất là . . . . .” Sắc mặt A Lang đại ca nặng nề.

“Là cái gì?” Mỗi người chúng tôi đều nuốt nước bọt, hỏi với vẻ căng thẳng.

“Nghe nói tác dụng của long tiên (xx rồng) rất tốt. . . . . .”

“A Lang đại ca ~~~?” Tôi không thể nào tin được A Lang đại ca luôn luôn chín canh ta có thể nói lời này.

“. . . . . . Có thể bán 1 vàng một cái.”

“Đi thôi! Giết rồng.” Tôi vung đao cực kỳ hoành tráng, ánh mắt là $$.

Tiếp theo, chúng tôi quyết định tới Công hội Người phiêu lưu đăng ký đội phiêu lưu trước rồi tiếp nhận một loạt nhiệm vụ liên quan tới rồng. Lúc này, chúng tôi liền gặp một vấn đề lớn. . . . . .

“Anh thấy gọi tên đội là Đội Long Chiến cũng được, rất có khí thế.” Ý kiến của A Lang đại ca.

“Không hay, rất thô tục, lấy tên là Đội Hoa Hồng Dã Diễm (Hoa hồng dại xinh đẹp) đi.” Tiểu Long Nữ đắm chìm trong ảo tưởng hoa hồng dã diễm. . . . . .

Doll hưng phấn kêu to.”Gọi là Đội Thiếu Nữ Xinh Đẹp đi ~~~”

. . . . . . Tôi đột nhiên nghĩ đến cảnh tượng A Lang đại ca tự xưng là Đội Thiếu Nữ Xinh Đẹp.

“Gọi là Đội Hoàng Tử Tôn Quý. . . . . .” Tôi duỗi ra nắm đấm tay phải, chuẩn xác khiến thi nhân lãng du yếu đuối ngã xuống đất, trên đầu đầy sao.

“Vậy Đội Truyền Thuyết Dã Lang được không?” A Lang đại ca nhíu mày.

“Đội Hương Thảo Mê Luyến đi!” Tiểu Long Nữ không cam lòng yếu thế.

“Tiểu Đội Tình Yêu Và Chính Nghĩa ~~~~” Doll hò hét loạn xị.

“Đội Hổ Báo. . . . . .”

“Đội Bách Hợp. . . . . .”

“Đội Doll Dễ Thương. . . . . .”

. . . . . .

Nhìn ba người trước mặt tranh cãi, tôi gãi mặt, lẩm bẩm: “Tôi thấy tên đội thích hợp nhất với chúng ta, chỉ có thể là từ Quái.” Lúc này, ba người đang tranh cãi đột nhiên quay đầu lại nhìn tôi chăm chú rồi nói đồng thanh: “Cậu vừa mới nói gì?”

Tôi nhỏ một giọt mồ hôi lạnh.”Em . . . . . . . .”

Cuối cùng, tên tiểu đội của chúng tôi đã được quyết định, Đội Phi Thường. Nói lên có vẻ là cái tên rất kì cục. Nhưng cách đọc không phải là Đội – Phi Thường, mà là Đội Phi – Thường (Đội không bình thường) . . . . . .

Tới sơn cốc Nộ Long, chúng tôi quan sát tổng thể, xác định tốc độ của rồng loại nhỏ. Có Gui phụ trợ, tốc độ của chúng chậm hơn Tiểu Long Nữ, bèn triển khai cách đánh quái bình thường của chúng tôi.

“Bánh Bao Thịt, Tỏa Hương.” Thật sự là yêu kĩ năng này chết đi được, nó đã giảm đi được không biết bao nhiêu thời gian đi tìm quái. Hiện tại, phạm vi hiệu quả là 250 m. Một lúc sau, mặt đất rung chuyển, phía trước khói bụi đầy trời. Hình như có thứ gì đó phi nước đại tới. . . . . . Rồi xuất hiện một cảnh tượng vô cùng quái dị. Mấy chục con rồng cao hơn 3m nhỏ dãi vây quanh Bánh Bao Thịt. Kỳ quái, sao tôi chưa từng nghe nói rồng thích ăn bánh bao như vậy?

Tôi mở to mắt: “Tiểu, Tiểu Long Nữ, bà làm được không? Hình như. . . Hơi nhiều thì phải?”

Tiểu Long Nữ sửng sốt nuốt nước bọt, cười haha chống chế: “Yên tâm đi, cược bằng danh dự của đạo tặc đệ nhất thiên hạ, nhất định làm được.” Đạo tặc đệ nhất thiên hạ? Dùng danh dự của người khác thề sao?

“Doll, gọi Khô Lâu Khôi Giáp Rực Lửa (Khô Lâu thăng cấp của Doll!). Gui, dùng Sênh Ca Mê Hoặc Thuật, và chuẩn bị sẵn sàng Truy Hồn Siêu Âm Tiễn bất cứ lúc nào, phòng ngừa có chuyện xảy ra. Nếu có rảnh, hãy dùng Quần Âm Loạn Vũ của cậu giúp Hoàng Tử tấn công. Hoàng Tử. . . lấy đao của nhóc ra, còn vỏ đao đưa anh.” A Lang đại ca vừa chỉ huy, vừa buff toàn bộ pháp thuật cho Tiểu Long Nữ và tôi.

Tất cả đã chuẩn bị. “Cẩn thận một chút, Tiểu Long Nữ.” Chúng tôi dùng ánh mắt tráng sĩ ra đi không trở về chuyển tới Tiểu Long Nữ, gió hiu hắt(1). . . . . .

(1) Dịch thủy Ca (易水歌) – Kinh Kha Truyện (荊軻傳) của Tư Mã Thiên (司馬遷)

Hán Việt

Phong tiêu tiêu hề Dịch thuỷ hàn

Tráng sĩ nhất khứ hề bất phục hoàn

Dịch thơ (Không rõ tác giả)

Gió hiu hắt chừ, Dịch thuỷ lạnh ghê

Tráng sĩ ra đi chừ, không bao giờ về

Hai câu này Kinh Kha hát khi từ biệt Cao Tiệm Ly lên đường hành thích vua Tần là Doanh Chính. Cuộc chia tay diễn ra bên bờ sông Dịch.

Tiểu Long Nữ nhẹ nhàng khéo léo đi đến sau mông một con rồng, rồi không sợ chết mà đâm mạnh dao vào mông rồng. Thuận tiện làm rõ, sở dĩ Tiểu Long Nữ đâm dao vào mông là bởi vì cô ấy quá thấp, chỉ đâm được vào mông rồng, không liên quan đến sở thích. Rồi Tiểu Long Nữ dùng tốc độ nhanh nhất từ trước đến nay của cô ấy chạy như điên. “Wow, chạy nhanh như bay.” Tôi khen ngợi, thật sự quá nhanh. A Lang đại ca nhặt Bánh Bao Thịt vừa bị đánh trở về. Bởi vì khoảng cách quá xa mà đánh bánh bao không tới.

“Truy Hồn Siêu Âm Tiễn.” Gui dùng cổ cầm bắn ra hai mũi tên liên tiếp, dẫn hai con rồng lại đây, rồi tiếp tục triển khai Sênh Ca Mê Hoặc Thuật của anh ta. Tôi và Khô Lâu Khôi Giáp Rực Lửa đi lên phía trước, mỗi con Khô Lâu cản một con rồng. Tôi vừa đánh vừa quan sát điểm yếu của rồng. Mặc dù nhất thời chưa phát hiện, lại vẫn chưa phát hiện ra, nhưng rồng là sinh vật sống. Mặc dù công kích mạnh, phòng ngự cao, tốc độ không thấp, khuyết điểm của nó chính là. . . tay quá ngắn. Nó rất ít khi dùng tay để tấn công tôi. Tôi chỉ cần chú ý đuôi, cũng như sự vọt lên khua đánh của nó, là có thể chậm rãi tiêu hao lượng máu, vô tình mà bị đánh trúng vẫn còn có đại ca, không sợ.

Mà mặt khác, Khô Lâu Khôi Giáp Rực Lửa khiến Doll tương đối vất vả. Khô Lâu Khôi Giáp Rực Lửa dù gì cũng không có trí lực, về phương diện né đương nhiên kém xa tôi, thường bị rồng đánh trúng. Nhưng may mắn nó là vật chiêu hoán cấp 4 của pháp sư vong linh nên phòng ngự và lượng máu đều cao, công kích cũng mạnh, dựa vào thuật hồi máu Hắc Ám của Doll đảo lại cũng hỗ trợ được. Hơn nữa A Lang đại ca đánh Bánh Bao Thịt Song Sát, cũng có thể đánh rớt không ít máu của rồng. Được rồi! Gui cũng thường xuyên dùng Quần Âm Loạn Vũ giúp tôi tấn công, xem ra anh ta còn có tác dụng. . . . . .

Cuối cùng, con rồng trước mặt tôi chậm rãi ngã xuống. Tôi mừng như điên. Long tiên 1 vàng một cái. Ha ha ha! Nhân dịp Gui còn chưa dẫn con rồng khác quay về, tôi tò mò muốn xem long tiên có dài hay không, hình dạng có giống vàng hay không?! . . . . . . Không có! Không có! Sao lại không có long tiên? Vàng của tôi, em yêu ở đâu? “A Lang đại ca, sao lại không có long tiên? Anh nói có mà. . . . . .” Tôi nói với A Lang đại ca bằng vẻ đáng thương.

“Hoàng Tử, nhóc. . . . . .như thế?” Muốn ăn ư? Thật là, cũng đừng biểu hiện rõ ràng như thế chứ! Sửu Lang tiến lên giám định con rồng.

“Hoàng Tử, đây là con cái, cho nên không có. . .” A Lang đại ca vỗ lưng tôi. “Đừng lo, từ từ đánh được nhất định cho em.” Cũng thật là, xem Hoàng Tử gầy yếu như vậy, nên bồi bổ thằng nhóc từ trước mới phải. Vấn đề thuộc phương diện đàn ông kia cũng không thể rối loạn được. Ừm, cho Hoàng Tử toàn bộ long tiên cũng được. Sửu Lang bắt đầu nghĩ, long tiên xào, rượu long tiên, canh long tiên. . . . . .

“Thật sao? Tốt quá.” Một vàng của tôi, ha ha a, tôi muốn đi uống trà, tôi nghĩ rất vui vẻ.

“Hoàng Tử điện hạ tôn quý, cứu mạng ~~” Gui bắt đầu chạy loạn khắp nơi, sau mông còn kéo theo con quái anh ta vừa mới dùng Siêu Hồn Truy Âm Tiễn dẫn về. Mặc dù tôi rất muốn mặc kệ anh ta, nhưng. . . Haiz! Tôi vẫn nhấc Hắc Đao tiến lên đánh con quái kia.

Trải qua nỗ lực của Đội Phi – Thường chúng tôi, mấy chục con rồng cuối cùng cũng bị chúng tôi diệt sạch. Không hổ là rồng, giá trị kinh nghiệm quả nhiên siêu nhiều. A Lang đại ca cấp cao nhất tăng lên 1 cấp. Doll cấp thấp nhất cũng tăng lên 2 cấp, nhưng mà. . . . . .

“Phù. . . phù phù phù.” Tiểu Long Nữ vô cùng không thục nữ mà nằm xuống đất theo hình chữ đại. Không nói được lời nào, chỉ ra sức hít thở.

Tôi cũng không khá hơn. Mệt, thật sự là vô cùng mệt. Đánh mấy chục con rồng liên tục, cánh tay phải của tôi đau đến mức nhấc lên không nổi, chân tôi không có sức lực để đứng thẳng. Mà A Lang đại ca cũng đánh bóng chày tới mức gục xuống. Doll niệm chú trị liệu Hắc Ám đến mức miệng khô lại. Còn Gui, ngón tay của anh ta cứng đơ đến độ méo mó. Xem ra tối nay anh ta phải ăn cơm theo kiểu chó gặm rồi. Thành viên Đội Phi Thường nằm trên mặt đất như thế, thậm chí còn không có hơi sức đâu để tách xác rồng trên mặt đất ra, lấy long bì long cân long cốt….. Nhưng, long tiên của tôi, vàng của tôi. Tôi cố gắn nhỏm dậy, đi đến bên cạnh mấy con rồng vừa chết. Híc! Sao lại là con cái! Tôi than khóc, trà của tôi ~~

“Hoàng Tử điện hạ tôn quý thích long tiên như vậy sao?” Gui nhìn tôi đầy thương hại. “Nào, để Gui phục vụ ngài nhé!” Nói xong, anh ta chạy đến bên cạnh vài con rồng, bắt đầu giúp đỡ làm công tác tịnh thân rồng.

Gui. . . . . . Lần đầu tiên tôi cảm thấy biết ơn anh ta như vậy, lần đầu tiên anh ta cất tiếng nói mà tôi không muốn choảng anh ta. Rồi tôi trơ mắt nhìn Gui cắt thứ gì đó, nhanh chóng lấy nồi ra nhóm lửa, thả cái thứ đó vào nồi, nêm gia vị. . . . . .

“Gui, anh đang làm gì thế?” Tôi run rẩy hỏi.

“Hoàng Tử điện hạ mỹ lệ, phiền ngài đợi một chút nữa, canh long tiên xong ngay đây!” Gui vừa trả lời tôi, vừa thử xem canh đủ mặn hay chưa.

“. . . . . .” Một người lúc tức giận đến cùng cực tiềm năng là vô hạn. Tôi dùng tốc độc siêu nhanh chưa từng có chạy vội tới bên cạnh Gui, đá bay anh ta, nâng nồi canh long tiên lên. Tay của tôi đang run rẩy. “Một vàng, một vàng của tôi ~~ Trà của tôi a ~~~~” Tôi kêu thảm thiết.

Tôi giẫm, tôi giẫm, tôi coi Gui như thảm chùi chân mà giẫm lên điên cuồng. Thỉnh thoảng thêm vào Bạo Liệt Quyền của tôi. . . . . .

“Ha ha ha phù, phù, ha ha.” Tiểu Long Nữ vừa hít thở vừa cười như điên. Hoàng Tử? Ăn canh long tiên? Ha ha ha ha ha ha!

Thì ra Hoàng Tử không muốn ăn! A Lang đại ca nghĩ thầm. May mà Gui làm kẻ chết thay, nếu anh nấu toàn bộ long tiên thì. . . . . .

“Long tiên là cái gì? Rồng có roi(2) sao?” Doll không hiểu. “Anh Gui có thể chết được không?” Cô bé lo lắng nhìn Gui bị tôi đánh tơi bời.

(2) Chữ Tiên 鞭 thực chất có nghĩa là roi, đồng thời dùng để miêu tả vật có hình dạng dài…. Các bạn biết là cái gì rồi đấy :-“

“Không đâu, yên tâm đi, anh sẽ buff thêm máu cho cậu ấy.” A Lang đại ca an ủi Doll, nhưng nếu chết, bay về điểm hồi sinh, có lẽ sẽ tốt hơn cho Gui. . . . . .

Một lúc sau, cuối cùng tôi cũng đánh đấm tới mệt rồi. Tôi sai Gui tịnh thân toàn bộ số rồng, nhìn cái thứ dài dài. Ngượng ư? Giờ ở trước mắt tôi đều là hình dạng của vàng và mùi trà. Có thấy ngượng gì đâu. Ha ha ~~ !

“Các người đứng lại.” Một giọng nói nữ bá đạo vang lên.

Tôi giật mình. Không phải lại là nữ cường đạo đường này là tôi mở. . . . . . để lại đàn ông gì đó chứ! Tôi nhìn Gui, bán anh ta cho cường đạo nhỉ!? Mặc dù trên mặt Gui vẫn tràn ngập mê luyến, nhưng không tự chủ được mà lạnh run. Kỳ lạ, thời tiết chuyển lạnh sao? Anh nhìn trời. . . . . .

Tôi quay đầu nhìn lại, một em gái tộc người vô cùng mạnh mẽ siêu ngầu đứng cách chúng tôi không xa. Đứng phía sau cô ta còn có bốn gamer nghề nghiệp chủng tộc khác nhau, rõ ràng là một đội ngũ.

Cường đạo tập đoàn? Không phải chứ !?

Nhớ rằng phải vô cùng cảnh giác, tôi lạnh lùng nhìn em gái rất ngầu tràn đầy khí khái anh hùng kia, hạ quyết tâm phải là cho cô ta sợ hãi chạy biến. Nếu không thì ít nhất phải làm cho cô ta không muốn giành lấy tôi, cướp Gui đi là được rồi. Tôi đứng kiểu hai chân dạng ra, vai thõng xuống, tay trái chống nạnh, chân trái còn rung rung, nói bằng giọng khó chịu nhất mà tôi có thể nghĩ ra: “Cái ~~ dzề?! Muốn làm dzề hả?! Em gái.”

“Hoàng Tử, cậu đang làm gì thế?” Tiểu Long Nữ nói chuyện với tôi qua kênh tổ đội, giọng điệu vô cùng kinh ngạc.

“Tôi đang làm lưu manh đó! Có giống không?”

“. . . Cái gì cũng giống, chỉ không giống lưu manh.”

Mặc dù Tiểu Long Nữ làm mất hứng của tôi như vậy, nhưng em gái rất ngầu đối diện tôi lại tỏ vẻ tức giận. Hơn nữa. . . còn giận đến mức trên người bốc hỏa như vậy. Híc! Thật đáng sợ, quả nhiên không nên tùy tiện giả dạng lưu manh vẫn tốt hơn.

“MÀY VỪA NÓI GÌ?” Cô ta nghiến răng kèn kẹt.

Tôi sợ đến mức đứng thẳng nghiêm chỉnh, nuốt nước bọt: “Không, không có gì, tôi chỉ muốn hỏi người đẹp có chuyện gì thôi mà.”

“MÀY NÓI GÌ?!” Híc! Tại sao lửa giận trên người cô ta lại trở nên nóng rực như vậy?

? ? ? Trên đầu trên người tôi đầy dấu chấm hỏi. Vì an toàn tính mạng của tôi, tôi đành quyết định thể hiện ra hình tượng Hoàng Tử cực phẩm của tôi. Tôi mỉm cười vô cùng ưu nhã, mở miệng nói: “Xin hỏi vị tiểu thư xinh đẹp này có gì chỉ giáo?”

Sau đó “tiểu thư xinh đẹp” trong miệng tôi lại có thể chửi tôi “Mẹ mày ~~”, rồi dùng cước pháp theo cách nói thường ngày là “đá vào chỗ hiểm” đá xuống phía dưới của tôi. . . . . . Đội ngũ của tôi đều ngẩn người, không thể tưởng tượng được rằng lại có cô gái có thể đá tiểu XX của Hoàng Tử siêu đẹp trai. Tiểu Long Nữ càng kinh ngạc đến mức cằm suýt nữa rơi xuống đất. . . . . .

“AAAAAAAAA!” Tôi bị đá trúng tiểu XX bất ngờ. Đau quá~! Tôi rất muốn… rất rất muốn… dùng tay che tiểu XX, rồi nhảy loạn khắp nơi để giảm bớt cơn đau của tôi ~~~ Nhưng không được, bản chất thục nữ rụt rè nói với tôi, con gái không thể tùy tiện lấy tay che tiểu XX trước mặt người ngoài được (Đứa con gái nào có tiểu XX để che?) ~~~ Nhưng mà, đau quá! Tôi không nhịn được, cụp đầu gối vào trong, quỳ xuống đất. Tôi cúi thấp đầu, cảm thấy nước mắt chảy xuống . . . . . .

“Hoàng Tử. . .” Gui luống cuống nhìn tôi, không biết phải làm gì mới được. Tiếp theo anh ta đứng dậy, nhìn về phía em gái ngầu kia, ánh mắt vô tình lạnh như băng, cả người phát ra khí thế lạnh như băng. Tiểu Long Nữ và Sửu Lang vốn dĩ muốn vượt lên mắng người cũng sửng sốt. Họ thấy vẻ mặt lạnh băng này của Gui lúc nào vậy?

Bộp! Gui tát cô gái ngầu kia một phát rất mạnh, đánh cô ta ngã xuống đất. Anh ta giẫm mạnh lên chân phải của cô ta, nói bằng giọng điệu lạnh băng: “Tôi không biết Hoàng Tử có lỗi gì với cô, nhưng không ai có thể làm chuyện như vậy với cậu ấy.”

Lúc này, đồng đội của cô ta xông lên trước, tinh linh đen đứng đầu còn rút tế kiếm ra, mũi kiếm chĩa thẳng vào Gui: “Thả cậu ấy ra.”

Thấy thế, Tiểu Long Nữ rút chủy thủ, A Lang đại ca cũng nhặt Bánh Bao Thịt nằm dưới đất lên, nắm chắc Vinh Diệu Chi Quang của anh, mà Doll đã chiêu hoán Khô Lâu Khôi Giáp Rực Lửa bảo vệ, còn chạy đến bên tôi, lo lắng quan tâm hỏi: “Anh Hoàng Tử, anh có sao không?”

Lúc này, người hai bên đều rút vũ khí ra chạm trán với nhau. Tình huống khẩn cấp, thân là chiến sĩ duy nhất của đội, tôi vội vã lấy tay lau sạch nước mắt trên mặt, mắt đỏ đầy nước đứng lên, rút Hắc Đao đã lên tới cấp 20 lực công kích 65 của tôi ra. Tôi nhìn cô gái bị Gui giẫm nát trên mặt đất, sự tức giận dâng lên trong lòng. Cô ta lại có thể cho tôi thể nghiệm nỗi đau dã man nhất của nam giới. Tức chết đi được! Nhưng tôi vẫn không hiểu: “Tại sao cô phải đá tôi? Tôi nói sai ở đâu?”

Cô gái nhìn tôi đầy tức tối.”Mẹ mày! Tên ẻo lả không phân biệt được nam nữ như mày. Không thấy ông là nam hả, kêu em gái, người đẹp cái shit.” Sau đó cậu ta quay đầu lườm Gui, quát mắng: “Mày buông ông ra!”

Nhưng Gui lại càng giẫm mạnh hơn, anh ta khinh thường nói: “Cậu dám mắng Hoàng Tử là ẻo lả? Không nhìn lại mình đi. Có đứa con trai nào lại có thể nhấc chân đá vào chỗ hiểm của người ta không? Buông ra hả? Đến khi cậu biến thành ánh sáng trắng, tôi sẽ buông ra.”

. . . . . . Nam á? Tôi sốc, rồi cẩn thận quan sát cô gái dưới đất. Nhìn trái nhìn phải, ngoại trừ cặp mày kiếm rậm rạp, tôi thật sự không nhìn ra giống con trai ở đâu. Khuôn mặt cậu ta hình trái xoan, đôi mắt dài đào hoa, dáng người mảnh khảnh. Bởi vì phủ áo bào của ma pháp sư nên tôi không thấy cậu ta có ngực hay không. . . . . .

“Thả Minh Hoàng ra.” Lúc này, tinh linh đen đã xông tới, hô lên Viên Hoa Kiếm Ý, thanh tế kiếm trong tay không hề lưu tình đâm Gui từ năm hướng (Gui –HP 500, 1000/1500).

“Aaaaa!” Gui kêu lên đau đớn, rồi ngã ra sau. Tôi không đoán được đối phương lại lập tức ra tay, nhất thời không đón được cơ thể ngã xuống của Gui. Tôi vội vã ngồi xổm xem xét vết thương của Gui. Lúc này A Lang đại ca cũng xông tới, anh thi triển thuật trị liệu buff lại cho Gui lượng máu vừa mất.

Minh Hoàng nằm dưới đất đã thoát ra khỏi chân của Gui, lập tức đứng dậy. Cậu ta nhìn Gui đầy căm hận, niệm thần chú rõ ràng: “Tinh Linh Lôi Điện. . . . . .”

Nghe câu này, Tiểu Long Nữ hét lên: “Hoàng Tử, mau ngăn cản cậu ta lại, uy lực ma pháp Lôi Điện (sấm sét) rất lớn, có thể giết Gui mất.”

Tôi nghe vậy, lập tức nhấc đao xông về phía Minh Hoàng, muốn đâm cậu ta một nhát, ngăn cản không cho cậu ta niệm chú nữa. Nhưng tinh linh đen cầm tế kiếm lập tức cản đường tôi. Tôi sốt ruột, vung đao về phía tinh linh đen, tinh linh đen không cam lòng yếu thế cũng phản kích ngay lập tức. Hai người chúng tôi một đao một kiếm, tấn công lẫn nhau, trong lòng tôi vô cùng lo lắng.

“. . . Thiên Lôi Thuật.” Cuối cùng Minh Hoàng cũng niệm thần chú xong, một tia sét đánh trúng Gui.

“A, a. . . a.” Gui hét lên đầy đau đớn. A Lang đại ca ra sức sử dụng thuật trị liệu, hy vọng có thể buff đầy máu cho Gui. . . . . . Gui (350/1500) cuối cùng vẫn bảo vệ được tính mạng. Lúc tôi lo lắng quay đầu lại, không ngờ lại bị tinh linh đen đâm trúng hai kiếm. Tôi phẫn nộ, không phân tâm nữa, chuyên tâm tấn công, phòng thủ, chiến đấu với tinh linh đen.

“Song Trọng Tiễn.” Cung thủ tinh linh của đối phương rõ ràng thừa cơ bắn Gui đang bị thương. Tôi không ngoái nhìn kiếm của tinh linh đen, lập tức quay đầu chạy tới hướng Gui, nhưng làm sao mà người có thế nhanh được như tên?

“Khô Lâu, bảo vệ anh Gui.” May mà có Doll ở ngay bên cạnh Gui. Cô bé lập tức chỉ huy Khô Lâu Khôi Giáp Rực Lửa chắn trước Gui.

Thấy vậy, tôi yên tâm. Nhưng không ngờ đã quên mất địch thủ sau lưng, Viên Hoa Cuồng Kiếm của tinh linh đen chém vào lưng tôi (Hoàng Tử 2350/3000) “Aaa. . .” Tôi đau đớn.

“Hoàng Tử ~~” Đồng đội của tôi lo lắng hét lên. Doll lại lập tức chỉ huy ba con Khô Lâu còn lại gấp gáp trợ giúp tôi. Tôi được Khô Lâu Khôi Giáp Rực Lửa yểm hộ, trước tiên quay về bên Đội Phi Thường, nhận thuật trị liệu của A Lang đại ca.

Vết thương của tôi không nặng, chỉ cần thuật trị liệu trung cấp của A Lang đại ca đã khiến tôi khôi phục dáng vẻ không tổn thương một sợi tóc. Nhưng mà, tôi thấy cái vẻ cố nhịn đau của Gui, trong lòng dâng lên sát ý. Tôi đứng dậy chậm rãi, dùng giọng điệu yên tĩnh trước giông tố nói với Minh Hoàng: “Tôi thừa nhận, nhận lầm cậu là nữ là lỗi của tôi, nhưng cậu không nên chưa làm sáng tỏ mọi chuyện đã đánh tôi như vậy. Gui thực sự là có đánh cậu, nhưng anh ta không có ý giết cậu, mà cậu lại muốn mạng của anh ta? Cậu không thấy cậu rất quá đáng sao?”

“Rất quá đáng? Anh ta giẫm tôi như vậy, đòi mạng chó của anh ta là khách khí lắm rồi.” Minh Hoàng lạnh lùng trả lời tôi.

Tôi hít sâu một hơi, nhẫn nhịn cơn tức, dùng kênh tổ đội hỏi: “Mọi người quyết định thế nào?”

“Hơ ~! Đối phương tặng chúng ta món quà lớn ~~ như vậy, sao chúng ta có thể không đáp lễ chứ?” Tiểu Long Nữ châm biếm sắc nhọn.

“Grừ ~~~~ làm đồng đội chúng ta bị thương thì đáng chết.” A Lang đại ca gầm lên giận dữ.

“Rất quá đáng, anh Gui thật đáng thương, bọn họ cũng vừa làm anh Hoàng Tử bị thương nữa. Vì tình yêu và chính nghĩa Doll phải trừng phạt bọn họ.” Doll trả lời đầy căm phẫn.

“Đại ca, mau trị thương cho em, em muốn bọn họ phải trả giá đắt cho việc làm Hoàng Tử bị thương.” Mặt Gui trắng như giấy.

Tôi cười nhạt.

“Đội Phi Thường, đội viên gồm năm người, chiến sĩ Hoàng Tử, đạo tặc Tiểu Long Nữ, linh mục Sửu Lang, pháp sư vong linh Doll, thi nhân lãng du Guiliastes, khai ra tên họ của các người.” Tôi nói lạnh lùng.

Minh Hoàng hừ một tiếng.”Đội Hắc Ám Tà Hoàng, đội viên gồm năm người, ma pháp sư Minh Hoàng (loài người), chiến sĩ Tà Linh (tinh linh đen), cung thủ Thiện Xạ (tinh linh), linh mục Bách Hợp Đen (tộc thiên sứ), đạo tực Playboy (loài người).”

Tổ hợp thật hoàn mỹ. . . . . . Khụ, khụ! Tôi ném bay sự ngưỡng mộ của bản thân, im lặng nghe A Lang đại ca dùng kênh tổ đội chỉ huy.

“À. . . . . . Không có gì nhiều để nói, Hoàng Tử đấu với Tà Linh, Tiểu Long Nữ đấu với Playboy. Gui, Thiện Xạ giao cho em quấy nhiễu, em phải chú ý đừng để cậu ta có cơ hội bắn tên đồng đội khác, hơn nữa phải bảo vệ Doll và Tiểu Long Nữ cho tốt. Doll, nhiệm vụ của em rất quan trọng, tuyệt đối đừng để Ma Pháp Sư có thời gian đả thương đồng đội khác, nếu không tình hình sẽ rất nghiêm trọng. Anh sẽ giúp em, đừng lo.”

Ngoài linh mục đang vội vàng buff pháp thuật phụ trợ, hai bên đều đứng im. Cuộc chiến có thể bắt đầu bất cứ lúc nào. Tiếp theo, tôi chuyển động, nhấc Hắc Đao lên, vô cùng khó chịu, nhằm thẳng hướng kẻ đâm lén tôi hai lần là Tà Linh. Tà Linh cũng cầm tế kiếm chuẩn bị. . . . . .”Cửu Đầu Long Thiểm.” Tôi xông lên.

“Viên Hoa Cuồng Loạn Kiếm Vũ.” Tà Linh cũng xông lên.

Đao kiếm chạm nhau, phát ra một loạt tiếng kim loại, Cửu Đầu Long Thiểm của tôi và Viên Hoa Cuồng Loạn Kiếm Vũ của Tà Linh đều bị đối phương chặn lại, không thể thi triển thành công. Đối phương cũng là chiến sĩ thiên về nhanh nhẹn, hai bên đều nghĩ vậy. Tiếp theo, đao kiếm chúng tôi lại xẹt qua, gần như ngang ngửa nhau. Sau khi tôi và Tà Linh chuyển động, những người khác gần như cũng cùng thời gian đó tiến vào trạng thái chiến đấu. Tiểu Long Nữ đấu với Playboy. Playboy muốn tấn công Tiểu Long Nữ nhưng không thể đuổi kịp. Quá rõ ràng là nhanh nhẹn của Tiểu Long Nữ cao hơn Playboy. Nhưng tôi lo lắng rằng điều này nghĩa là lực công kích của Playboy cao hơn Tiểu Long Nữ. May là Tiểu Long Nữ cũng lờ mờ đoán được như vậy. E rằng anh ta phân bố điểm số cộng vào sức mạnh, cho nên, Tiểu Long Nữ cũng không cứng đối cứng với anh ta. Chỉ né tránh trước, chờ đợi thời cơ đến.

Doll chỉ huy hai con Khô Lâu Khôi Giáp Rực Lửa quấy nhiễu không cho Minh Hoàng thi pháp, hai con còn lại bảo vệ cô bé, Sửu Lang và Gui. Bởi vì chiến sĩ Tà Linh bị tôi quấn lấy, không có chiến sĩ bảo vệ, ma pháp sư chỉ có thể triển khai ma pháp nhỏ để ngăn chặn Khô Lâu. Tình hình như vậy thành ra bên tôi chiếm thế thượng phong. Cung thủ Thiện Xạ bắt đầu bắn tên điên cuồn, muốn giết chết Doll đang thao túng Khô Lâu. Nhưng một là đã có Khô Lâu chắn trước người Doll. Thứ hai, Gui chẳng khác gì động vật ăn bám, anh ta tràn ngập lửa giận, uống lam thủy như nước lã, liều mạng tổn hao ma lực thi triển Truy Hồn Siêu Âm Tiễn bắn Minh Hoàng một cách dã man. Minh Hoàng sợ hãi chỉ có thể trốn sau Thiện Xạ, hơn nữa sử dụng phòng ngự ma pháp. Mặc dù Thiện Xạ có phòng ngự ma pháp của Minh Hoàng cản lại tấn công của Gui, nhưng Khô Lâu của Doll ở bên cạnh như hổ thích thú nhìn con mồi. Đối mặt với hai con Khô Lâu Khôi Giáp Rực Lửa, Thiện Xạ chỉ có bắn Song Trọng Tiễn điên cuồng. Mà Gui mặc dù bị tường phòng ngự cản lại, liền chuyển sang chơi khúc Sênh Ca Mê Hoặc Thuật, trợ giúp tôi và Tiểu Long Nữ. Chỉ khi Minh Hoàng bỏ đi tường phòng ngự, muốn sử dụng ma pháp tấn công, Gui lập tức điên cuồng triển khai Quần Âm Loạn Vũ vào Minh Hoàng và Thiện Xạ.

Còn A Lang đại ca, cũng như linh mục của đối phương, đứng bên thi triển thuật trị liệu buff cho đồng đội bị thương.

Có Gui thi thoảng thi triển Sênh Ca Mê Hoặc Thuật, tốc độ của tôi lập tức vượt xa Tà Linh. Anh ta bị tôi đánh lùi xuống từng bước một, trên người không ít vết thương, khiến linh mục của đối phương Bách Hợp Đen luống cuống buff máu. Tiểu Long Nữ cũng được lợi rất nhiều, thêm vào Sênh Ca Mê Hoặc Thuật, tốc độ của Tiểu Long Nữ bỏ xa Playboy, cô ấy thậm chí có thể thỉnh thoảng đâm Playboy mấy nhát, mà bản thân không hề bị thương.

Chiếm thế thượng phong! Đội chúng tôi rõ ràng là chiếm thế thượng phong, đội Hắc Ám Tà Hoàng thua cuộc còn là vấn đề thời gian thôi, nếu không có chuyện ngoài ý muốn. . . . . .

“Bách Hợp, buff máu cho tôi, Tà Linh, Playboy trở về yểm hộ em cùng với Thiện Xạ.” Minh Hoàng chỉ huy đội ngũ của cậu ta.

“Tấn công, đừng để cậu ta sử dụng ma pháp.” A Lang đại ca lo lắng gầm lên.

Tôi xông lên ngay lập tức, nhưng tên khốn Tà Linh dám cản tôi. Đối với kẻ hoàn toàn thủ thế Tà Linh, trong lúc này tôi không thể làm gì được anh ta. Tôi và anh ta cầm cự, đồng đội khác cũng ra sức bắt đầu tấn công. Toàn bộ lượng máu của Hắc Ám Tà Hoàng không ngừng giảm xuống, Bách Hợp Đen không thể làm gì ngoài buff đầy máu, nhưng ma pháp sư Minh Hoàng vẫn niệm thần chú, thần chú dài như vậy, uy lực của nó. . . . . . khiến chúng tôi đều không dám tưởng tượng.

Cuối cùng tôi cũng phá được phòng tuyến của Tà Linh, vung đao về phía Minh Hoàng. . . . . .

“. . . . . . Lôi Nộ Cửu Thiên.” Minh Hoàng giơ cao hai tay niệm câu cuối cùng của thần chú ma pháp, đồng thời, cậu ta cũng bị tuyệt chiêu của tôi chặt thành ánh sáng trắng. Lúc này, đồng đội của cậu ta Bách Hợp Đen, Playboy, Thiện Xạ đều ngồi máy bay miễn phí trở về thành .

Nhưng ma pháp vẫn phát động . . . . . . Bầu trời thay đổi, bầu trời vốn dĩ trong xanh đã bị phủ bởi mây đen, tia chớp trong đám mây đen gầm vang. Đột nhiên tia chớp đầu tiên đánh xuống, đánh trúng Doll. Chúng tôi còn chưa kịp hét lên, tầm mười tia chớp khác đã đánh xuống tiếp, gần như hợp thành một cột điện vô cùng lớn, đánh xuống đỉnh đầu chúng tôi.

“Hoàng Tử. . . . . .” Trong sấm chớp bập bùng, A Lang đại ca còn dùng thuật trị liệu buff cho tôi. . . . . . Đến khi tia chớp chói lòa chấm dứt, tôi phát hiện chỉ còn mình tôi đứng đây (450/3000). Là thuật trị liệu cao cấp cuối cùng của A Lang đại ca đã cứu tôi. . . . . . Tôi ngây người, những giọt lệ tuôn trào từ khóe mắt. Tôi thà trải qua cảm giác chết đi cùng mọi người còn hơn, chứ không muốn sống một mình thế này. . . . . .

“Hoàn hồn lại, uống dược thủy đi.” Tiếng nói lạnh lùng của Tà Linh vang lên bên tai tôi.

Tôi chợt nhận ra, Tà Linh còn sống. Nhưng tôi cũng kinh ngạc, không ngờ Tà Linh lại không đánh lén tôi, còn nhắc tôi uống dược thủy? Tôi nhìn nah ta bằng ánh mắt nghi hoặc.

“Cậu là đối thủ xứng đáng nhất mà tôi từng được gặp. Đội ngũ các cậu có vẻ kì lạ, nhưng rất có thực lực.” Trong ánh mắt lạnh lùng của Tà Linh hiện lên vẻ kính nể. “Tôi sẽ coi cậu và đội ngũ của cậu là đối thủ của mình, hy vọng cậu không khiến tôi thất vọng.”

“Đánh tiếp hả?” Bây giờ tôi chẳng có hứng đánh đấm gì.

“Không, hôm nay đến thế thôi!” Tà Linh thu hồi tế kiếm, anh ta nói bất đắc dĩ: “Tôi phải trở về an ủi Minh Hoàng đây.”

“Minh Hoàng là nam thật sao?” Tôi tò mò hỏi.

“. . . . . . Đúng vậy, cậu ấy là em trai tôi.” Tà Linh hơi ngượng, giải thích.

“. . . . . .” Tôi nhìn tinh linh đen lạnh lùng. Thầm nghĩ, có những cặp anh em thật chẳng giống nhau. Nhưng mà tôi với em tôi cũng không giống nhau lắm. . . . . .

Lúc này, tôi lại nhớ tới một vấn đề quan trọng, nếu Minh Hoàng là nam. . . . . .”Vì sao lúc đầu các người lại gọi tôi?” . . . Còn gián tiếp dẫn tới trận đại chiến này nữa.

Khó đây, trên khuôn mặt Tà Linh xuất hiện vẻ ngượng ngùng: “Thật ra muốn hỏi các cậu xem đã dùng cách gì mà dẫn được nhiều rồng như vậy, muốn học hỏi mà thôi.”

“. . . . . .” Tôi nhìn Tà Linh bằng ánh mắt ngốc nghếch.

“. . . Không có gì nói nữa thì tôi đi trước đây.”

“Chờ chút, Tà Linh, đừng đi.” Tôi giữ chặt góc áo của Tà Linh, dùng ánh mắt ngây thơ đáng thương nhất nhìn anh ta.

“Có việc gì vậy?” Tà Linh nhìn tôi đầy nghi hoặc, trong lòng có cảm giác là lạ.

“Bạn không thể bỏ rơi tôi được.” Tôi gấp đến độ muốn khóc.

“. . . . . . ?”

“Người ta, người ta không nhớ đường về Tinh Thành. . . . . .” Tôi sờ gáy, mặt cười ngây thơ, lúc đến là A Lang đại ca dẫn đường mà.

“. . . Đi theo tôi.”

/42