BOSS CẨN THẬN, VỢ HIỀN CÓ ĐỘC

Chương 10 - Chương 10

/160


Nghe nói tối qua cô y tá trúng đạn đã tỉnh lại, Noãn Noãn quyết định đi thăm cô ấy.

Đầu năm nay người tốt có cơ hội gặp người tốt thì không nhiều.

Đi đến tầng 17 khoa ngoại.

Hành lang xì xào tiếng nói chuyện của một vài bệnh nhân ngồi trên ghế đá, còn đa số thì vẫn còn ngủ trưa.

Đông Phương Chi Dao im lặng đẩy Noãn Noãn đi thăm bệnh, đến nỗi đích thân con gái thị trưởng đi thăm, còn mang theo một túi quà tặng lớnđồ ăn và thức uống đều có đủ, cảm giác như đến thăm một người bạn thân thiết trong thành phố, mọi người đưa ánh mắt phức tạp nhìn, không biết trong hồ lô của Noãn Noãn bán thuốc gì.

Hầu hết lắc đầu xấu hổ nhưng vẫn có một bé trai hào hứng chạy tới hỏi.

Chị ơi, APID trong tay chị bao nhiêu tiền vậy, em mua. . . . . . .

Dao Dao dừng bước, bờ môi cong lên cười duyên, đôi mắt lấp lánh, nở nụ cười ngọt ngào, hơi cúi người, tay trái chống nạnh, ngón trỏ tay phải nghịch cằm của bé, động tác đúng chuẩn gợi tình.

Anh bạn nhỏ, chị rất bận, ngoan, đừng gây rối, qua bên cạnh chơi nga. . . . . .

Phòng bệnh số 1708 ở đâu chứ? Noãn Noãn cau mày, nhìn chung quanh, dùng mắt đẹp cận 300 độ nhìn một vòng nhưng vẫn không thấy.

Dựa vào, cô y tá kia không phải là chơi gây thù chuốc oán với cô chứ, nãy giờ qua lại hai ba vòng những vẫn không thấy, bực mình, gãi gãi miệng vết thương nơi đầu gối, ân cần hỏi thăm tổ tông của cô y tá một lần.

Ghi chép trong tay bị giựt đi: Tớ xem thử.

Dao Dao nhìn chằm chằm bốn con số trên giấy, nhất thời hai con mắt trừng còn lớn hơn cái bóng đèn, cúi đầu thở dài, hít một hơi, thật muốn tát hai cái vào đôi mắt lờ mờ như hai quả trứng kia, trên giấy viết rõ ràng là 1706 mà.

Nếu cậu không chịu mang kính thì bây giờ trực tiếp xử hai tròng mắt của cậu đi, ngay cả số 8 và số 6 cũng không phân biệt rõ, cậu nói xem tớ có nên xem thường cậu không, đồ ngốc.

Tờ giấy rơi xuống tay Noãn Noãn, nghe giọng Dao Dao có vài phần cười nhạo, không cam lòng cầm lên xem.

. . . . . .

Ai đó viết phần cong phía trên của số 6 còn to hơn cái bụng béo của bà y tá kia nữa chứ, không biết tôi cận thị hả, thiệt là, đối xử với bệnh cũng phải dịu dàng như người nhà chứ, cơ sở lý luận học của y tá bọn họ mà như

/160