Cha Con Hợp Tác: Đặt Bẫy Cô Vợ Cường Hãn

Chương 1: Làm nhiệm vụ bị hạ dược.

/2


Chương 1: Làm nhiệm vụ bị hạ dược.

Đứng trước cửa quán bar Grey, Phong Linh Vũ nở nụ lạnh. Hôm nay cô tới đây chính là muốn làm nhiệm vụ của tổ chức dao cho. Cô là nữ sát thủ số một trên thế giới ra tay nhanh - chuẩn - ngoan khiến người trong hai giới hắc bạnh đạo đều sợ hãi. Mỗi khi hoàn nhiệm vụ trên mặt mỗi thi thể đều xuất hiện chữ "Red". Đúng, biệt danh của cô chính là Red - màu đỏ máu tươi là mau mà cô thích nhất.

Lần này là nhiệm vụ cuối cùng của cô trước khi rút khỏi nghề sát thủ.

Phong Linh Vũ lười biếng bước vào trong quán bar, tiếng nhạc DJ ầm ĩ cùng tiếng hét của nam nữ, trên sàn nhảy những đôi nam nữ như uống thuốc kích thích điên cuồng lắc lư.

Đây không phải là lần đầu cô vào quán bar như thế này nhưng trong lòng hết sức khó chịu.

Liếc mắt nhìn xung quanh, từ lúc Phong Linh Vũ bước vào mọi tầm mắt đều lấy cô làm tiêu điểm. Nam như một lũ sói lang nhìn con mồi, nữ ghen tị.

Cô chính là một thân váy liền xòe đỏ thẫm mềm mại, bộ váy ôm sát cơ thể quyến rũ tôn lên vóc người hoàn chỉnh của một người mẫu. Chân đi giày cao góp 7 phân cùng màu gợi đôi chân thon dài dưới làn váy. Mái tóc màu đen bồnh bềnh gợn sóng thả tự nhiên sau lưng.

Ngũ quan tinh tế kiều diễm mộc mạc không son phấn như được nghệ sĩ vẽ lên. Đôi mắt sắc bén hầu như đều đem mọi thứ vào trong mắt. Mũi nhỏ vểnh lên, đôi môi đỏ mọng hơi mím lại.

Một cô gái xinh đẹp quyến rũ như vậy người đàn ông nào không động lòng.

Phong Linh Vũ bước đi đến đâu ánh mắt lũ đàn ông di chuyển tới đó. Cô cũng lười quan tâm dù sao đây cũng không phải lần đầu tiên cô làm tiêu điểm.

Quét toàn bộ quán bar cô dừng một góc trong quán. Một gã đàn ông to lớn trên mặt có một vết thẹo dài xấu xí. Đây chính là mục tiêu của cô - Mao Đông bang chủ bang Mao Lục. Hắn nổi danh là người nóng tính lại ham mê sắc đẹp, rất nhiều cô gái đều bị hắn chà đạp.

Cười lạnh, Phong Linh Vũ nhìn hắn nở nụ cười quyến rũ nháy mắt khiêu khích hắn. Mao Đông từ đầu đều quan sát cô thấy cô cười nhìn hắn không khỏi nổi lên tính thú.

Cô quay người tiến một bàn trong góc tối ngồi xuống gọi một ly Vermouth đợi mục tiêu tìm tới.

Không lâu sau Mao Đông một tay đút túi quần một tay cầm ly rượu đi tới chỗ cô ngồi xuống bên cảnh.

Nói đến diện mạo của Mao Đông cũng không được coi là tuấn mĩ lắm nhưng vì vết thẹo dài trên mặt càng khiến hắn xấu xí, thô kịch.

"Cô em đi một mình sao?" Mao Đông câu môi nhìn khuân mặt xinh đẹp động lòng người của cô.

"Đúng a~" Phong Linh Vũ cười tới rạng rỡ, Mao Đông mắt sáng cười đầy ẩn ý.

"Vậy để anh bồi em chơi đùa. Nào, uống đi" Mao Đông đưa ly rượu trên tay cho cô.

Phong Linh Vũ cũng không lo nghĩ cầm rượu lên uống cạn sau đó mỉm cười dốc ly xuống lắc lắc.

"Uống cũng đã uống rồi. Bây giờ tới lượt em bồi anh" Phong Linh Vũ nhếch môi nói.

Mao Đông chưa kịp nuốt trôi lời nói của cô. Hắn trợn mắt một giọt máu chảy từ trên trán xuống. Giữa chán xuất hiện một lỗ hổng ngay sau đó Mao Đông ngã nằm trên mặt bàn.

Phong Linh Vũ liếc mắt nhìn đống thi thể trên mặt bàn thổi thổi ống súng. Trên tay cô chính là loại súng cô mới nghiên cứu, không âm thanh, đạn giống mội chiếc kim nhỏ nhưng rất có sát thương đặb biệt khi mục tiêu chết chiếc kim nhỏ ghim lập tức tan ra không giấu vết. Cô gọi nó là Angel A2U.

Thu hồi súng Phong Linh Vũ lấy ra một kẹp tóc trên đầu thực ra là một dao nhỏ. Vuốt ve chiếc dao cô hạ xuống mặt Mao Đông khắc 3 chữ "R-E-D".

Cô chăm chú điêu khắc như điêu khắc một tác phẩm cho riêng mình, cô thưởng thức chúng một phút sau khi hài lòng bước ra khỏi quán bar.

Ngẩng đầu nhìn trời đêm âm u cô không khỏi cười khổ, 13 năm cô điên cuồng huấn luyện để có thể trở thành một sát thủ chuyên nghiệp. 5 năm vì muốn thoát khỏi ông ta mà giết không ít người.

Hôm nay cuối cùng cô cũng thoát khỏi "ông ta" cô phải trả thủ cho người nhà.

Cha mẹ, con nhất định sẽ báo thù cho hai người. Chờ con!

Trở lại bộ dáng lạnh lùng. Bỗng nhiên hai mày cô nhíu chặt, trong người cảm nhận được một ngọn lửa đang không ngừng đốt cháy.

Chết tiệt, trong rượu có thuốc.

Phong Linh Vũ mím chặt môi chống tay lên tường không ngừng thở dốc.

Không được, cô chưa trả được thù không thể chết.

Đôi mắt sắc bén không ngừng di chuyển tìm kiếm người nào đó giải dược. Tròng mắt đen láy dừng tới một bóng dáng màu đen gần đó. Cô loạng choạng bước lại gần túm lấy cổ áo người đó.


/2