Chân Nhân Không Lộ Tướng

Chương 79 - Chương 78

/86


Editor: Hạnh phúc ta tới đây.

Cố Thưởng rất tức giận, vì muốn hoàn thành nhiệm vụ mà phu thê Lục lão giao phó là có con nối dõi tông đường, mà Lục Tử Triệt kia có thể nói là hận không thể ép buộc nàng thành nước.

Mỗi ngày soi gương, Cố Thường đều phát hiện sắc mặt mình trong gương mịn màng như nước, không cần thoa phấn mà đã hồng giống như hoa đào, khí sắc rất tốt làm cho người ta ghen tị, nhưng vừa nhìn thấy Đầu sỏ gây nên liền hận không thể cắn hắn mấy cái để trút giận.

Lục Tử Triệt thì ngược lại mỗi ngày tinh thần hăng hái, tâm tình rất rất tốt, đùa giỡn chọc tức Cố Thường làm hắn rất vui vẻ.

Hai người này buồn nôn đến mức ngay cả Lục Đậu cũng nhìn không vừa mắt, nhìn tiểu thư nhà mình triệt để khinh bỉ, tuy nhiên hâm mộ thì nhiều hơn, mỗi ngày nhìn một đôi tuấn nam mỹ nữ ở trước mặt mình trình diễn tiết mục ân ái, làm hại nàng xuân tâm nhộn nhạo, cũng muốn tìm nam nhân lấy buồn nôn làm thú vị chơi một chút.

Ngày hôm đó, sau khi ngủ trưa xong, Lục Tử Triệt mang Cố Thường đi Quách phủ, hôm nay là ngày Quách Tiểu Trà đón dâu.

Lục Tử Triệt yêu cầu Cố Thường mặc y phục đơn giản, không được ăn mặc lộng lẫy làm mất đi nổi bật của tân nương tử, mới đầu bởi vì nàng muốn bớt chuyện nên định mặc nam trang đi dự tiệc, chỉ là vừa nghĩ đến mình đã lấy chồng, mà lại còn đi cùng Lục Tử Triệt, mặc nam trang không thích hợp, vì thế đành phải từ bỏ.

Có lẽ là Quách Tiểu Trà đã thông báo cho hạ nhân, nên khi Lục Tử Triệt cùng Cố Thường báo danh tính, tuy hạ nhân gác cổng và quản sự dẫn đường sắc mặt đều không tốt, nhưng cũng cho bọn họ vào cửa.

Ta còn tưởng rằng người đến đây tuy không nhiều nhưng ít ra cũng sẽ không quá ít chứ, nhưng không ngờ... Cố Thường đi vào ngạc nhiên khi thấy vẻ vắng ngắt của phủ Quách thị lang, cảm thấy thật kinh ngạc.

Khóe môi Lục Tử Triệt khẽ nhếch, không thèm để ý xung quanh bọn nha hoàn si mê nhìn mình chăm chú, lời nói không tính là lớn nhưng cũng đủ cho những hạ nhân quanh đây của Quách phủ có thể nghe được: Nàng nghĩ bây giờ người phủ Quách thị lang còn rạng rỡ như trước đây sao? Đừng quên quan viên trong kinh thành chú trọng nhất là thanh danh.

Chú trọng nhất là thanh danh, cho nên những quan viên không thân sẽ không muốn đến uống rượu mừng của đứa con hư hỏng phủ Quách thị lang.

Mặt hạ nhân Quách gia đều đen lại, bọn nha hoàn đang mê mẫn vẻ bề ngoài tuấn dật của Lục Tử Triệt cũng thay đổi sắc mặt, đối với hắn không khách khí tức giận nghị luận, cũng bởi vì hắn nói là sự thật mà cảm thấy xấu hổ mất hết mặt mũi.

Cố Thường giật mình gật đầu: Cũng không thể trách được, Quách Tiểu Trà không hổ là tỷ muội tốt của ta, khi ta thành thân ở Cố gia cũng yên tĩnh như thế.

Trong mắt Cố Thường, Quách Tiểu Trà là tỷ muội, trong mắt Quách Tiểu Trà, Cố Thường cũng là anh em tốt.

Nghe vậy, Lục Tử Triệt cầm tay Cố Thường trấn an: Đừng vì sự việc không tốt mà ảnh hưởng tâm tình, sau nay sẽ có ngày họ hối hận khi làm mất lòng Cố gia.

Ta mới không để ở trong lòng, cha nương nói người đến ít đi thì thế nào? Không phải bớt đi miếng thịt sao. Cố Thường che miệng cười, trước giờ nàng đều nghĩ thông suốt.

Có thê tử Đại nhân đại lượng như thế, Lục Tử Triệt rất vui vẻ, khẽ cười lắc lắc đầu không nói lời nào, đi theo quản sự đến phòng đãi khách trong đình viện.

Một đường đi tới, người đến chúc quả thật không nhiều, đại khái tới hết rồi cũng hơn mười nhà, mà thân hữu chiếm đa số, đồng sự với Quách thị lang và hàng xóm xung quanh đến rất ít, căn bản là không có.

Cố Thường rất thông cảm với Quách Tiểu Trà, vốn đã không tình nguyện thành thân, kết quả khách đến chúc mừng ít lại càng ít, vắng vẻ như thế quả thật rất giống vời nàng hôm thành thân, không hổ là tỷ muội tốt, quả thực đồng bệnh tương liên!

Hai người bọn họ là Địch nhân Quách gia có thể thuận lợi vào cửa như vậy, có thể là do tân khách quá ít mà nhu cầu cấp bách của Quách phủ bây giờ là có nhiều khách một chút để giữ thể diện nên mới cho bọn họ vào đi? Cố Thường thật không phúc hậu thầm nghĩ. ddlqd

Theo lý hai người đến đây hẳn là phải tách ra, Cố Thường đi đến chỗ nữ quyến, Lục Tử Triệt đi chỗ dành cho khách nam.

Chỉ là hai người đối với thân thích của Quách gia không quen, không muốn cùng người xa lạ nói chuyện, nên đi đến một lương đình không người ngồi xuống.

Lúc này là đầu thu, ở trong lương đình cũng không có lạnh, nhưng bị ánh mặt trời chiếu đến đành phải phơi nắng một chút vậy.

Phần lớn việc thành thân người ta thường chọn làm vào hai mùa xuân thu, ngày tốt của Cố Thường chính là mùa thu, sau này bởi tình huống đặc biệt nên hôn sự bị đẩy lên trước thời hạn, Quách Tiểu Trà thì không may, hôn sự bị định ravội vàng, mấy ngày mát mẻ thì không làm, người không biết còn tưởng rằng là Quách Tiểu Trà đợi không kịp muốn làm cha ...

Đôi phu thê xinh đẹp này vừa xuất hiện đã thu hết mọi ánh nhìn của mọi người, mọi ngưới trên dưới Quách gia đều biết hai người này cùng quý phủ có ân oán, vì thế không muốn tiến lên tiếp đón, so với những tân khách khác thì phu thê Lục Tử Triệt được đối xử lạnh nhạt nhất.

Một lát sau, Quách Tiểu Trà nhận được tin chạy tới oán giận nói: Hai người thật quá đáng mà, tại sao có thể đến muộn như vậy!.

Quách Tiểu Trà mặc một bộ hỉ phục màu đỏ, khuân mặt trắng trẻo, bộ dạng thật thanh tú, trang điểm tốt một chút có thể được xưng là tiểu ca tuấn tú, chỉ là do trong mắt Cố Thường nếu mặc hỉ phục, vẫn là Lục Tử Triệt mặc đẹp nhất, nếu không mang ra so sánh thì Quách Tiểu Trà lúc này khá đẹp mắt, nhưng nếu so sánh thì nháy mắt liền chênh lệch trăm trượng.

Ánh mắt ngươi như vậy là có ý gì? Nhìn người ta, lại nói hôm nay ta phá lệ tuấn tú, ngươi không khen ta một câu coi như xong, lại còn thể hiện gương mặt ghét bỏ? Quách Tiểu Trà tức giận thầm oán, tân nương tử đã đón về trong phủ lâu rồi, kết quả người hắn coi là anh em tốt nhất Cố Thường lại chậm chạp bây giờ mới đến.

Đầu tiên Cố Thường nghiêng đầu dùng ánh mắt tán thưởng nhìn Lục Tử Triệt, sau đó thật không phúc hậu chỉ và Quách Tiểu Trà nói thật: Ta cảm thấy bộ dáng ngươi mặc hỉ phục tuy đẹp, nhưng so với hắn thì




/86