Chuyên Sủng

Chương 54 - Chương 46

/62


Editor: Sakura Trang

Nhanh lên một chút! Mau đến đây! Truy Nhi! Lão bà bà vội vàng phất tay với nam hài đang trèo từ trên xuống, sau đó quay đầu, vô cùng tự nhiên nói với nam nhân một cách lạnh lùng, Sao còn chưa đi làm việc đi? Thê chủ ngươi nuôi ngươi là để ăn cơm không sao?

Nam nhân nghe vậy, ánh mắt nhìn về phía Lê Phong, có chút do dự. Không đợi hắn làm ra quyết định, nữ tử nhẹ nhàng liếc mắt qua, ngăn cản động tác của hắn --- nam nhân vô cùng nghe lời, cho dù bị cảnh các cũng không nói phải đi nữa.

Lão bà bà thấy, có vô cùng kinh ngạc: Làm sao vậy? Khuê nữ nhi Lê gia?

Nữ tử không trả lời mà nói: Bà bà, ý của ngài là? Dứt lời, ánh mắt chuyển hướng về phía nam hài đã chạy đến bên người lão bà bà, đang ngượng ngùng cúi đầu.

Trời ơi! Khuê nữ nhi ngốc mà! Lão bà bà thấy ánh mắt của nữ tử, cho rằng đối phương có ý với cháu của mình, lập tức cười đến không khép miệng được, giơ tay xoa tóc Lê Phong, Còn không nhìn ra sao! Chuyện ngươi tình ta nguyện mà ! vừa nói vừa liếc qua liếc lại giữa Lê Phong và nam hài, ý muốn không cần nói cũng biết.

Nữ tử nắm chặt tay nam nhân hơn, quay đầu lại nhìn lão bà bà, Tại sao lại là ta?

Ôi chao ôi ~ có cái gì tại sao với không tại sao chứ ~ chuyện người tình ta nguyện mà!

Mới mười ba sẽ tình nguyện, hắn thì biết cái gì là tình nguyện chứ? Nữ tử nhíu mày.

Lê Phong không đức không tài, mặt mũi xấu xí không biết đối nhân xử thế, thật sự là... Thứ cho khó nghe theo.

Không đức không tài? Ai nha nha, khuê nữ Lê gia à! Nông dân thì cần gì có tài có đức? Khuê nữ ngươi ngoài trừ lớn lên hơi khó xem một chút, còn có chỗ nào không tốt chứ! Chúng ta đều không ngại, ngươi lại đi ghét bỏ bản thân là chuyện gì chứ! Đang nói chuyện, lão bà bà thật đúng là có chút không vừa lòng, sao lại không nhìn thấy bộ dáng cảm động đến rơi nước mắt như trong tưởng tượng vậy.

Không ngờ lại vậy, lão thái thái này chắc lại nghĩ là nàng ước gì được thú người kia nhà nàng hay sao? Lê Phong nhếch mi.

Thực ra, ý nghĩ của lão bà bà này cũng không quá đáng.

Diện mạo của Lê Phong ở đất nước nữ tôn thật sự là không khiến người thích, không phải là xấu xí,mà là yếu đuối, ở hiện đại người ta gọi là tiểu bạch kiểm . người như vậy vốn cũng không khiến người ta yêu thích, huống chi ở đây còn là nông thôn, chỗ dùng lớn nhất của nữ nhân là làm việc và nối dõi tông đường, Lê Phong đâu có giống bộ dáng có thể làm được việc nặng? Nuôi ở nhà để thưởng thức thì được.

Hơn nữa, quần áo của phu thê Lê Phong đều rất mộc mạc, hoặc là, nói là keo kiệt cũng không quá đáng, Lê Thư lại có tướng mạo không khiến người thích, khiến người ta sinh ra ý nghĩ là do nàng không thú được tướng công nên mới thú Lê Thư cũng không kỳ lạ.

Không cần, Lê Phong thật là quý không dám nhận, mong rằng chớ để làm lỡ tương lai của tiểu công tử thì mới tốt. Nữ tử mím môi, sắc mặt không tốt, cũng không quan tâm lão bà bà dùng miệng lưỡi và cái lễ tiết chết tiệt gì, lôi kéo nam nhân liền đi lên nóc nhà.

Nam nhân bị lôi kéo, đi nhanh vài bước song song cùng với nữ tử, cẩn thận nhìn nàng, sau đó hai tay sợ hãi nắm lấy bàn tay mềm mại của nàng. Thấy biểu cảm của đối phương bởi vì hành động lén lút này mà thoáng hòa dịu xuống, lúc này Lê Thư mới nhẹ thở phào một cái.

Đến nóc nhà, hai người Lê Phong còn chưa kịp bắt tay vào làm cái gì, liền nhìn thấy một bóng dáng nhỏ bé cũng leo lên theo bọn họ, lại cũng không nói gì, chỉ cúi đầu, cùi một lúc, lại cẩn thận nhấc mắt liếc nhìn hai người, không ngờ lại chạm đến ánh mắt




/62