Cô vợ nhỏ thần bí của tổng giám đốc full

Chương 270:

/318


Chương 270:

Editor : May

 

          "Tốt lắm, hai cha con các người có chuyện gạt em phải không? Vì sao vừa rồi bình tĩnh như vậy?" Mộ Hi nhìn  trai đẹp một lớn một nhỏ nói.

 

          "Bởi vì chúng ta tin tưởng em là oan uổng, cho nên người chính không sợ tà ác." Nam Cung Diệu nói xong ôm cô vợ nhỏ vào trong ngực, thật ra nếu Mộ Hi có chuyện, anh còn muốn sốt ruột hơn cô.

 

          "Được rồi, nếu em đã tự do, ngày mai chúng ta sẽ xuất phát, vì sinh nhật con trai chúng ta, đi về quê thể nghiệm cuộc sống." Mộ Hi vui vẻ nói.

 

          "Mẹ, mẹ còn nhớ rõ hứa hẹn với Nam Nam, đó đã chuyện rất lâu, Nam Nam nói hy vọng về sau sinh nhật của mình có thể đi về quê, không nghĩ tới mẹ còn nhớ rõ, cám ơn mẹ." Nam Nam nói.

 

          "Con trai, mẹ rất xin lỗi, bởi vì đây là lời hứa lúc sinh nhật năm tuổi của con, hiện tại mẹ mới thực hiện cho con được, thực xin lỗi con trai!" Mộ Hi nói xin lỗi.

 

          "Không có việc gì, mẹ, hiện tại con rất vui vẻ, ngày mai chúng ta sẽ xuất phát." Nam Nam nói xong cũng lên lầu, bởi vì cậu muốn đi chuẩn bị một chút đồ dùng đi xa gì đó.

 

          Cũng bởi vì Nam Nam thích cuộc sống ở quê, Nam Cung Diệu cố ý mua một ngôi nhà nhỏ ở nông thôn, đặc biệt dùng để nghỉ phép vào cuối tuần, từ giờ về sau mỗi khi đến cuối tuần Nam Cung Diệu liền mang theo người nhà đi về quê ở hai ngày, còn cố ý mời một nữ giúp việc, phụ trách nấu đủ loại món ăn, nhìn phòng ở một chút, anh cũng chầm chậm thích cuộc sống tự do ở quê, hoàn cảnh tốt, không khí tốt, chủ yếu là yên tĩnh, người một nhà sống tự do tự tại.

 

          Về sau gần nhà bọn họ lại lần lượt chuyển đến hai hộ hàng xóm, khiến Mộ Hi không nghĩ tới chính là, một hộ bên trái là Hàng Thiên Vũ và Nam Cung Nhiên, Nhiên Nhiên đã mang thai, bởi vì biết rõ một nhà chị dâu nhỏ mua nhà ở nông thôn, cô cũng tùy hứng buộc Hàng Thiên Vũ mua một bộ ở bên cạnh.

 

          Vân Tĩnh Sơ đương nhiên cũng biết Mộ Hi thường xuyên đi về quê ở, vì vậy trong lòng không ngừng hâm mộ, dứt khoát đã xây một biệt thự nhỏ ở bên cạnh Mộ Hi.

 

          Từng người bọn họ đều có người mình yêu và con cái của mình, đám phụ nữ không có việc gì liền nói chuyện phiếm với nhau, đám đàn ông liền cùng đi bờ sông câu cá, bọn nhỏ muốn đi vào trong rừng cây nhỏ bắt dế.

 

          Lãnh Đông và Đồng Đồng đi vào lễ đường kết hôn dưới sự chúc phúc của tất cả mọi người, Nam Cung Diệu  đưa tất cả tài sản độc dược làm sinh lễ kết hôn cho Lãnh Đông, mà Mộ Hi liên tục mang mẹ theo bên người, cha chồng của cô cũng thích cuộc sống ở quê, cũng ở nơi này lâu dài.

 

          Mỗi khi cuối tuần, mặc dù Nam Cung Diệu trở về quê hương nghỉ phép, nhưng anh vẫn biết năm giờ chiều mỗi cuối tuần rời nhà đúng giờ, cùng Lãnh Đông đi phòng nhạc Cửu Châu nghe nhạc, bởi vì hai người bọn họ vẫn là fan trung thành của Bạch Cáp.

 

          Mộ Hi bởi vì muốn ca hát vào cuối tuần, đành phải ba giờ rưỡi chiều mỗi cuối tuần xuất phát đúng giờ từ trong nhà, chạy tới phòng nhạc Cửu Châu, Nam Cung Diệu đặc biệt mua cho cô vợ nhỏ một chiếc xe thể thao màu đỏ, tiện cho cô đi ra ngoài.

 

          Mặc dù là có chiếc xe thể thao kia rất tiện, nhưng mỗi lần Mộ Hi đều phải đỗ xe ở nơi khác, bởi vì mỗi lần Nam Cung Diệu và Lãnh Đông cũng sẽ đi bên trong phòng nhạc Cửu Châu nghe hát, Mộ Hi lo lắng bọn họ thấy xe thể thao của cô, cho nên Mộ Hi chỉ có thể đỗ xe ở nơi khác.

 

          Nhưng mà làm cho Mộ Hi không biết là, Lãnh Đông đã sớm điều tra rõ ràng rành mạch Bạch Cáp này, đương nhiên Nam Cung Diệu cũng hiểu hết thảy, bởi vì lo lắng những đội chó săn kia quấy rầy bọn họ, cho nên Nam Cung Diệu và Lãnh Đông cũng không nói gì được, chỉ là lòng dạ biết rõ. Chuyện giống như trong dự liệu của Lãnh Đông, bởi vậy anh đã bội phục và còn phục sát đất với chị dâu nhỏ kiếm chức chị vợ này rồi.

 

          Thật ra, tại sao Lãnh Đông muốn điều tra một chút Bạch Cáp này có phải là chị dâu nhỏ hay không? Bởi vì tâm tò mò.

 

          Một ngày anh gọi hai người anh em, cố ý đi trêu chọc vị Bạch Cáp này, khiến Nam Cung Diệu và Lãnh Đông ngoài ý muốn chính là, vị Bạch Cáp này lại có thể có công phu tuyệt học của Lãnh môn, cho nên tất cả đáp án cuối cùng đã công bố.

 

          Một khắc Nam Cung Diệu biết rõ chân tướng, gần như muốn hô to, đương nhiên Lãnh Đông cũng có loại xúc động này, không nghĩ tới người bọn họ sùng bái, thế nhưng chính là người thân cận nhất bên cạnh bọn họ, thật sự là bị Bạch Cáp này lừa gạt thật khổ cực, ngẫm lại trước kia, bọn họ không thể không bội phục Mộ Hi, tất cả mọi người đều bị cô lừa.

 

          Bởi vậy Nam Cung Diệu còn biết trước khi kết hôn, sở dĩ Mộ Hi đi ca hát, hoàn toàn là vì chữa bệnh cho em gái, về sau ca hát là vì cô yêu thích, khó trách cô sẽ hát tốt như vậy, bởi vì mẹ Mộ Hi, Mộ Y Na chính là ca sĩ nổi tiếng được yêu thích ở thời đại Nam Cung Vân, mà Mộ Hi là truyền thừa truyền thống tốt đẹp của mẹ.

 

          Nam Cung Diệu suy đi nghĩ lại, vì sao Mộ Hi không nói cho anh? Hẳn là lo lắng ảnh hưởng danh tiếng nhà Nam Cung, còn có bọn nhỏ sẽ không bị đội chó săn quấy rầy, cô chỉ muốn yên lặng ca hát, chỉ vì lý tưởng của mình.

 

          Có một ngày, Khang Dực đột nhiên xuất hiện ở trước xe thể thao của Mộ Hi, ông là đặc biệt tới gặp Mộ Hi, bởi vì Mộ Hi vẫn luôn không chịu gọi ông là cha, cho nên Khang Dực cũng không có mặt mũi xuất hiện ở trước mặt Mộ Hi, hôm nay sở dĩ ông tìm đến Mộ Hi, là vì có việc.

 

          "Ông, tại sao lại ở chỗ này?" Mộ Hi thật tò mò, sao ông ta lại biết rõ đây là xe của cô? Còn có chẳng lẽ ông ta biết rõ Mộ Hi tới nơi này làm cái gì?

 

          "Tiếng hát của con nghe cảm động giống như mẹ của con." Khang Dực nói.

 

          "Cám ơn." Khang Dực biết rõ cô chính là Bạch Cáp, Mộ Hi không hiếu kỳ chút nào, bởi vì khẳng định ông ta rất quen thuộc tiếng hát của mẹ cô năm đó, lại nói, mặc kệ như thế nào ông ta cũng là cha của cô, mặc dù chỉ là cha trong lòng.

 

          "Con gái, ta muốn chuyến tất cả tư sản danh nghĩa của ta đến dưới tên của con." Khang Dực nói nghiêm túc.

 

          "Cám ơn, những thứ kia không thuộc về tôi, vẫn là tự mình giữ đi." Mộ Hi khổ sở nói, thật ra, trong lòng cô đã không hận người cha này, chỉ là không biết phải đối mặt với ông như thế nào, dù sao mẹ đã giữ cả đời vì người đàn ông này!

 

          "Hân nhi đã không còn, mẹ của nó cũng điên khùng, ta muốn mang theo bà ấy rời khỏi nơi này, cho nên con là người thừa kế duy nhất của ta, ta có lỗi với các con, cho nên xin cho ta một cơ hội chuộc tội!" Khang Dực tự trách nói.

 

          "Ông có thể chuyển nhượng công ty, cầm lấy tiền, yên ổn lúc tuổi già. Ông biết rõ, tôi không cần tiền, cũng không thiếu tiền, mà ông, công ty này là tâm huyết một đời của ông, cuộc sống sau này còn có rất nhiều chỗ cần dùng tiền."

 

          Mộ Hi nhìn người đàn ông cho mình sinh mạng này một chút, già hơn rất nhiều, sao cô có thể nhẫn tâm muốn lấy công ty của ông, dù sao tuổi vợ chồng bọn họ càng lúc càng lớn, về sau đây chính là tiền vốn dưỡng lão của bọn họ.

 

          Mặc dù suy nghĩ của Mộ Hi tàn nhẫn, nhưng đây là sự thật.

 

          Ông có tiền, mẹ Khang Hân điên khùng, chỗ cần dùng tiền sẽ rất nhiều, nếu như có một ngày mẹ Khang Hân không còn, Mộ Hi sẽ đón cha ruột trở lại dưỡng lão.

 

          "Được rồi, ta sẽ tự mình giữ lại dưỡng lão!" Khang Dực thất vọng rời đi. Nguồn : thichdoctruyen.com

 

          Ông không nghĩ tới chính mình lúc tuổi già sẽ thê thảm như thế, bên cạnh không có một người có thể lo tang cho mình, ông còn không biết mình có thể sống đến khi nào, bởi vì ông bị kiểm ra ung thư thời kỳ cuối, cho nên ông nhất định phải chuyển tất cả tài sản riêng dưới danh nghĩa của mình tới danh nghĩa của Mộ Hi hoặc danh nghĩa của mẹ cô trong thời gian có hạn này của mình.

 

          Khi còn sống, ông đã không cho bọn họ được gì, cho nên hy vọng trước khi chết có thể để cho bọn họ một vài thứ.

 

          Vì vậy, Khang Dực tìm được luật sư vốn cực kỳ có tiếng tăm, lập ra di chúc của ông, ông chuyển tất cả tài sản riếng dưới danh nghĩa của mình cho Mộ Y Na, vợ của ông sẽ tiếp tục an dưỡng ở bệnh viện tâm thần, phí tổn kia ông đã trả hết một lần, cho đến khi bà ấy qua đời.

 

          Có một ngày, Mộ Hi cảm giác trong lòng không thoải mái, vì vậy đi bệnh viện kiểm tra một chút.

 

          "Chúc mừng cô, cô mang thai." Bác sĩ cầm lấy kết quả kiểm tra của Mộ Hi nói.

 

          "Bác sĩ, tôi thực mang thai?" Mộ Hi không thể tin được, gần đây cô vẫn luôn rất cẩn thận, làm sao sẽ mang thai?

 

          "Là thật, cô thật sự mang thai." Bác sĩ lần nữa cường điệu nói.

 

          "Nhưng tôi tránh thai, làm sao sẽ mang thai chứ?" Mộ Hi không hiểu nói.

 

          "Cái này rất khó nói, có đôi khi tránh thai cũng không phải là tuyệt đối sẽ không mang thai, đương nhiên loại tỷ lệ này rất thấp, chúc mừng cô." Bác sĩ giải thích nói.

 

 


/318