Cục Cưng Càn Rỡ Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của Tôi

Chương 193 - Chương 176

/308


Cái gì?! Ôn Ngữ bị dọa đến khẽ run rẩy, kể từ lúc bà mưu hại con trai Liên Hoa, thì thỉnh thoảng chột dạ một hồi, mặc dù nghĩ muốn giết Liên Hoa, ý niệm trừ đi cái đinh trong mắt kia mãnh liệt như vậy, nhưng mà đây là lần đầu tiên tự bà xuống tay giết người, Ôn Ngữ vẫn còn cảm thấy sợ, gần đây đều là trốn tránh cảnh sát.

Bà có thể xác định chuyện này không có nhân chứng vật chứng, ngày đó bà cũng đã hóa trang chuẩn bị một phen, sẽ không có người có thể nhận ra bà, đứa bé kia vừa chết lại càng không còn đối chứng. Nhưng nghe được cảnh sát tới cửa, hơn nữa còn là muốn tới bắt Ôn phu nhân, bà vẫn sợ hãi tới cực điểm.

Bà chỉ có thể ở trong lòng không ngừng an ủi mình, Đỗ gia nhất định còn có người phụ nữ khác họ Ôn, nhất định không phải tìm đến bà. . . . . .

Mặt ông cụ lập tức cứng ngắt, khiển trách nữ giúp việc nói: Im miệng, tôi vẫn còn rất tốt, cô kêu la cái gì! Ban đầu học quy củ thế nào, gặp phải chuyện thì vội vàng hấp tấp? ! Nói, bên ngoài xảy ra chuyện gì, cảnh sát tới Đỗ gia là vì cái gì, bọn họ muốn bắt người nào!

Nữ giúp việc vốn là mặt hốt hoảng, bị ông cụ giáo huấn lại càng sợ hãi đau lòng, cô cúi đầu, hoảng sợ không dám nói tiếp nữa.

Ông thông gia, ngài dĩ nhiên vẫn còn rất tốt, ngài vẫn chờ bồng cháu trai ôm chắt trai đấy! Cô gái này tuổi còn nhỏ, làm việc động tay động chân nhất thời lỡ lời cũng có, ngài đừng chấp nhặt với cô ấy, Ôn Ngữ cười khan giải vây, đè nén lo lắng trong lòng, bà nhỏ giọng lời nói nhỏ nhẹ hỏi nữ giúp việc, Tới, nói cho tôi biết, bên ngoài là xảy ra chuyện gì, cảnh sát muốn bắt người nào, là Ôn phu nhân nào?

Nữ giúp việc nhìn lén vẻ mặt lão gia một cái, nhỏ giọng sợ sệt nói từng lời với Ôn Ngữ: Bên ngoài tới vài chiếc xe cảnh sát, cảnh sát xuống xe liền gõ cửa đi vào, hỏi quản gia là phu nhân có ở nhà họ Đỗ hay không, bọn họ khí thế mạnh mẽ đi vào biệt thự, làm cho tất cả người hầu chúng tôi đều không được nhúc nhích, bọn họ nói muốn bắt phu nhân đi nhốt. . . . . .

Bắt —— bắt ta? ! Ôn Ngữ lập tức ngây dại, tại sao cảnh sát phải tới bắt bà, bà không thể nào để lại nhược điểm chứng cớ, cảnh sát tới là vì vụ án nào!

Sắc mặt Ôn Như Cảnh trắng xanh, cô kéo tay của mẹ mình, nhỏ giọng vội vàng hỏi: Mẹ, chẳng lẽ mẹ không thu dọn hiện trường sạch sẽ, có quên chỗ nào sao! Mẹ cô khẳng định lúc đẩy đứa con hoang đó rớt xuống lầu không có người chứng kiến, làm sao có thể báo cảnh sát chứ. . . . . .

Không có, mẹ đều làm xong, cảnh sát tới tìm mẹ làm cái gì —— Ôn Ngữ thì thào nói, gương mặt bà dịu dàng yêu thương cũng biến mất không thấy, chỉ còn lại sốt ruột và lo lắng, còn có sự vô cùng sợ hãi.

Bà thông gia, bà đừng nóng vội, nói không chừng làvụ án Liên Hoa vu khống Ôn thị đã bắt đầu thẩm lý, tòa án muốn tìm bà để tìm hiểu tình huống một chút! Ông cụ Đỗ an ủi


/308