Cúc trắng trong mưa

Chương 9: Tập làm quen

/152


Đêm khuya.

Trăng lên cao, đem ánh sang yếu ớt chiếu rọi bầu trời, những ánh sao lấp lánh nhẹ nhàng len lỏi qua từng kẽ lá, rải đầy xuống mặt đất lạnh. Gió từ cửa sổ kéo vào từng đợt lạnh buốt.

Đêm nay là đêm đầu tiên Meyami ngủ trong nhà (à mà được gọi là nhà)

Nằm lăn trên giường. Cô đành ngồi dậy. CŨng có lẽ bởi vì sang đã ngủ quá nhiều, mà cũng vì bụng đói không thể ngủ được. Biết làm sao được khi anh Masaomi luôn bận công việc, có thể là quên gọi cô xuống ăn cơm. Mà cũng có thể chính cô đã ngủ quá say không nghe anh gọi. Dù gì đi chăng nữa cũng là lỗi của cô.

Vì cô quá tham ngủ.

Rời khỏi phòng. Cố gắng giảm bớt tiếng động để không đánh thức mọi người. Đã lâu lắm rồi cô không sống trong một ngôi nhà có nhiều thành viên như thế này.

Từ khi nào nhỉ? Chắc là khi cô 10 tuổi bắt đầu gia nhập vào thế giới nghệ thuật.

“ Em sẽ suy nghĩ lại”

Meyami nhớ đến lúc cô đánh bài chuồn với chị Lily. Cuộc sống trên thế giới ca sĩ không phải đơn giản. Mỗi ngày luôn tránh những vụ scandan, rồi lại các tay nhà báo lá cải. Cô không bao giờ cảm thấy người hâm mộ phiền phức, vì bản tính cô không muốn lại biến thành con búp bê thủy tinh để mọi người soi mói.

CŨng không muốn trở lại cái quá khứ kia nữa!!

Thời gian nghỉ ngơi. Cô cần nạp lại năng lượng. Cảm nhận cuộc sống này, cô có pama, có anh trai, có chị gái, có cả em trai. Kiếp này lão thiên lấy đi của cô những người ruột thịt nhưng trên đời vẫn còn có những người luôn yêu thương cô và bên cạnh cô mỗi ngày. Cố gắng tận hưởng cuộc sống của một người bình thường.

Chẳng phải rất vui sao?

_ À vậy sao …

Đi được một đoạn, cô chợt nghe thấy tiếng người bên phòng. CÓ thể là các anh còn thức. Đến hỏi anh đường đến nhà bếp đi. Thực chất nảy giờ bắt một đứa mù đường có tiếng như cô đi tìm xung quanh cái nhà rộng lớn này …. Sợ đi cả buổi sáng không có kết quả.

Bước đến nhẹ nhàng mở cửa, nhìn vào trong. Bên trong phòng là Tsubaki và Azasu. Tối thế họ còn làm gì? Này đừng nói tỏ tình với nhau chứ?

Trước mắt cô hai người kia rất ư là thân mật. Tsubaki còn vòng tay qua vai Azasu ôm sát vào người. Hình như, như thế, không cần cô tát hợp sao? Này công việc làm bà mai của cô chưa nảy mầm đã bị úng trong long đất sao? Quá đáng lắm đấy.

Nhưng mà dù có “oan ức” Meyami cũng nên ý thức được mình đang là người thứ ba nên đành quay đi.

“ Phải rồi anh không thể giấu nó mãi được …”

Giọng nói Tsubaki kiến bước chân cô khự lại. Tự nhiên muốn xem màn tỏ tình giữ hai người à. Thế là cô đứng lại nép vào một góc tối nghe tiếp

“ Anh đã không thể dừng lại nên anh đã tỏ tình với Azasu”

Nói đoạn ánh xoay người hôn lên môi Azasu.

“Dù sao đó là tình yêu cấm đoàn mà phải không?”

Tsubaki cười hiền hòa, ánh mắt rất trìu mếm nhìn người bên cạnh.

“ Em chút hai anh hạnh phúc”

“ Bốp … ui …”

Meyami từ trong góc tối bước ra định chúc mừng họ. Ai ngờ giọng nói kia phát lên cùng lúc có một bóng đen xẹt qua. Đường nhỏ, lại hẹp, nếu cô có thể tránh sẽ nép vào một nên. Nhưng vì người kia bất ngờ chạy ngang qua không thể tránh né.

Meyami một lần nữa trở về với đất mẹ

Khi cô hiểu hai người kia không phải đang nói chuyện một mình cũng đã muộn. Mông cô cũng đã tiếp đất …. Trời phạt cô tội gì chứ? Bỡ sương chậu rồi người ơi T.T

“ Meyami??!!”

“ Này các em có sao không?”

Ema từ dưới đất bò dậy, giật mình nhìn cô. Bên kia Tsubaki, Azasu và Subaru cũng đã đến, Subaru giúp Chi đứng dậy còn hai người kia đến đỡ cô.

“ Hey … em vô tình nghe hết rồi. Chúc mừng nha”

Meyami nặng ra khuôn mặt cười sáng lạn, đem tay vỗ vỗ vai hai người vừa mới diễn trò kia. Thực chất sau nụ cười là những giọt nước mắt đau thương. Nếu cô nhớ sớm đã khỏe rồi. Đoạn này không phải thuộc trong một nản đối thoại giữa câu truyện sao. Tại trí nhớ của cô thôi.

Mà kì lạ thật. Mới tới đây một ngày cô ôm đất mẹ hai lần (à lần đầu xém tí nữa). Về cô cần niệm kinh, bái phật.

Lâu lâu lên chùa thắp hương nữa.

Bốn người kia nhìn nhau cũng không thể nói gì, Subaru cùng Chi không thể mở lời giải thích. Riêng cặp anh em sinh đôi lại nhìn nhau lắc đầu. Azasu trừng mắt anh mình, trò đùa của anh trở thành sự thật trước mắt em gái mình. Mà là đứa em nhỏ nhất.

“ Mimi đêm thế này em ra khỏi phòng làm gì?”

Chi liền đổi đề tài khi thấy mọi người quá khó xử.

“ em đói”

Meyami đưa ánh mắt tròn xoe nhìn chị. Tại cô ngủ quá giờ. Bây giờ có mì gói cô ăn không?

“ Anh Ukyo còn để dành phần ăn cho em đấy. Ema nếu em bận thì làm việc của mình đi. Để anh dẫn Meyami đi cũng được.”

Azasu đem đề tài đẩy qua một bên. Anh liếc nhìn người anh song sinh hay gây rối của mình rồi thở dài.

“ Thật ra bọn anh là diễn viên lồng tiếng … bên kia là kịch bản của bọn anh”

Hai người giải thích trò đùa của mình. Một hồi ba đứa trẻ được người ta cấp cho hiểu nhầm cuối cùng cũng gật gật cái đầu như mỗ thóc. Từ đây Meyami cũng kết luận. Hai tên song sinh này rất thích trêu người.

Cách xa một chút.

Khi Subaru đưa chị Chi về phòng, hai người anh cũng dẫn cô đến phòng ăn. Anh hai_ Ukyo đã dành một phần ăn cho cô. Lúc trước vì anh Masaomi bận công việc đột suất cũng quên gọi cô xuống.

Meyami thở phào, may cô chưa trở thành heo.

Ngồi trên bàn ăn, vì đêm nên cả nhà đều nghỉ. Nhưng hai người anh sợ cô buồn nên đã ngồi cùng cô nói chuyện phiếm đến khi bữa cơm được cô sọn dẹp sạch sẽ. Tsubaru rất vui tính, thường đem những câu chuyện vui kể cho cô nghe. Chỉ có mỗi tội hắn kể đúng những lúc cô định nuốt cơm xuống bụng lại sặc ra. Khi Azasu đem mắt trừng anh thì mới thôi.

Trở về phòng mình. Meyami thở dài, nằm trên giường. Một ngày trôi qua, nửa buổi gặp gỡ các anh trong nhà.

Ngày mới sẽ bắt đầu ra sao đây. Cầu mông đừng ôm đất mẹ nữa là được.

Bụng no, cô cũng đã chìm vào giấc ngủ. Ngôi nhà mới, thành viên mới sẽ bắt đầu đoán chờ cô. Ngay cả những chuyện không thể ngờ

/152