Cưng Chiều Em Nhất

Chương 68 - Chương 68

/76


Trần Cương bị bắt được ở Vũ Lăng, chuyện này rất không thể tưởng tượng nổi, nhưng lại là sự thật.

Hề Hi vốn định đi theo, nhưng cho dù là Hạng Việt hay là Hề Duy cũng bày tỏ phản đối mãnh liệt với việc này. Dù sao đến lúc đó nếu như không thuận lợi tra hỏi được thì nhất định phải dùng tới một chút thủ đoạn, một cô nhóc mềm mại như cô ở nơi đó dĩ nhiên không thích hợp.

Vậy anh nhớ thay em đạp thêm mấy đá đấy! Cô có hơi thất vọng, nhưng thiểu số thắng đa số, chỉ có thể lùi lại mà cầu việc khác.

Hạng Việt thấy buồn cười, nhưng là làm như có thật gật đầu đáp ứng, bày tỏ nhất định không để cho người nọ tốt hơn.

Sau khi Hạng Việt rời đi, Hề Hi đứng ngồi đều không yên, cách một lát lại nhìn đồng hồ, phát giác mới qua mười phút, lại than thở, còn cảm khái với anh trai: Em cảm thấy một ngày như một năm. Chọc cho Hề Duy vui vẻ: Gặp chuyện gì cũng phải bình tĩnh, em như vậy về sau có thể không làm được chuyện lớn đâu.

Anh, anh cũng đừng chê cười em, đây chính là Trần Cương! Tìm được hắn thì Sầm Úy xong rồi! Anh không vội sao?

Hề Duy thật đúng là không vội, anh ta nói với em gái: Thật ra thì em nên biết, coi như bắt được Trần Cương, chuyện này cũng không thể thoát khỏi trình tự pháp luật, cho dù suy tính từ phương diện nào đi nữa, chúng ta đều chỉ có thể âm thầm giải quyết.

Hề Hi sợ sệt trong chốc lát, nhớ tới chuyện lộn xộn lung tung của cha ruột, trong nháy mắt lại nhụt chí: Cứ như vậy bỏ qua cho người phụ nữ kia?

Không phải bỏ qua cho, chỉ là đổi phương thức trừng phạt, Hề Duy an ủi em gái, Em nghĩ đi, nếu như chuyện này ra ánh sáng, hậu quả sẽ là cái gì? Đơn giản là thêm chuyện cho người khác thỏa luận lúc trà dư tửu hậu thôi, với chúng ta cũng là trăm hại mà không có một lợi. Hiện tại nhà họ Hề cần nhất là khiêm tốn để không làm cho người ta chú ý.

Nhưng Sầm Úy làm việc sai thì nên tiếp nhận chế tài luật pháp, ngồi tù đã là tiện nghi cho bà ta rồi! Nếu không phải anh trai vận khí tốt thì có thể mạng nhỏ đã không còn. Chỉ cần nhớ tới cái này, cô đã hận nghiến răng.

Hề Hi.

Được rồi được rồi, em hiểu, em hiểu, em biết rõ anh đang lo lắng cái gì! Cô thử nhe răng: Vậy cứ để cho Sầm Úy tiêu dao một thời gian nữa đi, nhưng anh, chúng ta cũng nên cùng cha nói lời công bằng một chút chứ? Cứ lừa gạt lẫn nhau như vậy, cuối cùng còn không biết là ai sẽ rơi xuống hố đâu.

Hề Duy ngoắc tay ý bảo em gái tới đây, Hề Hi dịch đến bên giường, Hề Duy cầm tay của cô để cho cô ngồi xuống bên người, nhìn cô dịu dàng nói: Quả thực anh cũng định nói chuyện với cha một chút, chỉ là chuyện này em phải giả bộ như không biết.

Có ý gì?

Cha hiểu rõ em nhất, ông ấy sẽ không hi vọng em biết những chuyện không thể thấy được ánh sáng này, cho nên em hãy ngoan ngoãn làm tiểu công chúa của em có được không?

Anh, anh xem em là đứa trẻ ba tuổi hả?

Hề Duy vuốt xuôi cái mũi của cô: Anh biết rõ em thông minh, nhưng anh trai hy vọng có thể bảo vệ tốt cho em, mặc dù ông ấy là cha nhưng anh cũng không tin ông ấy, trên đời này, người duy nhất anh tin tưởng chỉ có em.

Trên mặt Hề Hi lộ ra vẻ dở khóc dở cười, lúng túng nói: Vậy chúng ta mặc kệ, cứ tùy lão già giày vò đi.

Mặc kệ không được ah..., Hề Duy vuốt vuốt ngón tay nhỏ nhắn của em gái, Nếu biết rồi thì chúng ta không thể lựa chọn bị động, chỉ là anh có chút băn khoăn, nhưng em yên tâm, cha cũng vẫn niệm tình cha con.

Nhưng loại chuyện này. . . . . . Chuyện như vậy dù sao cũng là phạm pháp! Em điều tra, anh, tình tiết nghiêm trọng, sẽ bị phán tử hình đấy! Chúng ta khuyên ông ấy một chút, bảo ông ấy thu tay lại đi, thiếu tiền nhà họ Hạ thì sao, chầm chậm trả là được, nếu thực bất đắc dĩ có thể bán sản nghiệp bán cổ phần, dù sao cũng hơn là giẫm ở trên mũi đao nhiều! Nếu như bọn họ khinh người quá đáng, cùng lắm thì cá chết lưới rách! Sòng bạc ở nước ngoài còn bị niêm phong, nếu chuyện này lộ ra ngoài, so với chúng ta bọn họ chỉ càng thảm hại hơn thôi!

Kể từ khi biết chuyện này, Hề Hi vẫn luôn hoảng loạn, tra xét rất nhiều tài liệu và pháp luật liên quan, mỗi một cái thấy được đều là nhìn thấy mà ghê. Cô rất sợ, nhưng cái loại sợ này lại không biết biểu đạt như thế nào, chỉ có thể dằn lo lắng xuống đáy lòng mình.

Hề Duy muốn ôm em gái, nhưng biên độ động tác của anh ta không thể quá lớn,

/76