Cưng Chiều Thứ Phi Âm Độc

Chương 122 - Chương 90.3

/124


Khi những tia nắng sớm đầu tiên rơi xuống, Tiêu Triệt đang đứng ở trước cửa sổ, trong một đêm tuyết lại dày thêm mấy phần, mùa đông ở Đại Tần rất lạnh, mùa đông năm nay lại mở đầu bằng hai trận tuyết, vậy cũng đủ biết đây không phải là dấu hiệu tốt.

Tử Mặc đẩy cửa ra, nhìn thấy Tiêu Triệt đứng ở đó, nghĩ tới đêm qua chỉ sợ chủ tử nhà mình lại một đêm không ngủ, không khỏi có chút đau lòng.

“Vương gia, Dụ vương phủ đưa bái thiếp đến.”

Mới sáng sớm không biết Tiêu Lăng có chuyện gì?

Tiêu Triệt nhận bái thiếp đọc, là mời hắn đi Lâu Ngoại lâu thưởng tuyết, hắn nhíu mày, để bái thiếp xuống một bên không để ý tới nữa.

Tử Mặc thấy vậy liền thở dài trong lòng, bây giờ ngay cả Dụ vương cũng không mời nổi Vương gia mình, chẳng lẽ không phải Sở cô nương thì không được sao?

“Chuẩn bị xe đi.”

Vốn tưởng rằng Tiêu Triệt sẽ không đáp ứng, nhưng một câu nói này khiến cho Tử Mặc giật mình, thật lâu sau hắn mới đáp lời, sau đó chạy ra ngoài.

Tiêu Triệt quay đầu nhìn bái thiếp màu bạc bên cạnh, trong lòng cũng không biết tại sao mình lại đáp ứng.

Lâu Ngoại lâu là tửu lâu cực kỳ nổi danh ở Thịnh kinh, nhưng tửu lâu này cũng không khác gì các tửu lâu bình thường, người đông, ồn ào không ngừng, Lâu Ngoại lâu mặc dù gọi là “lâu”, nhưng cũng chỉ có một tầng, mà một tầng này lại vài viện lớn, trong viện lớn có các nhã gian, ở giữa sảnh được xây một hồ nước nhỏ, ngửi mùi hoa lá cây cỏ, nghe tiếng ve kêu, cho dù là xuân hạ thu đông đều có những thú vị khác nhau.

Dĩ nhiên nơi tốt như vậy thì giá tiền không thấp, cho nên chỉ cần có thể đến Lâu Ngoại lâu, tất sẽ là người quyền quý trong triều hoặc phú thương trong kinh, người bên ngoài cho dù có tiền cũng không chắc sẽ có chỗ ngồi.

Xe ngựa Duệ vương phủ vừa đến ngoài cửa Lâu Ngoại lâu, liền có gã sai vặt ân cần tới tiếp đón, xem ra là Tiêu Lăng đã dặn dò trước: “Vị gia này, mời ----“

Gã sai vặt lanh lợi không biết phong hào xưng hô nên chỉ gọi là gia, một đường không ngừng bước đưa bọn họ vào một nhã gian trong viện, sau khi đi qua mấy cây hồng mai nở đầy nụ, góc tường còn có hai cây tùng xanh mướt ướt át, tuyết ở đây cũng không được quét dọn nhiều, chỉ chừa lại đường mòn thông đến ba nhã gian, sắc mặt Tiêu Triệt không có nhiều thay đổi lớn, khóe mắt đuôi mày cũng không lộ ra vẻ thích thú gì.

Gã sai vặt chỉ vào một nhã gian bên trái nói: “Vị gia này, bằng hữu của ngài đăng đợi ngài ở đây.”

Tử Mặc móc ra một thỏi bạc đưa cho gã sai vặt, sau đó liền đi theo Tiêu Triệt vào nhã gian bên trái, gã sau vặt ở phía sau liền tục hành lễ vừa nói “có chuyện gì xin người phân phó” vừa đóng cửa.

Tiêu Lăng vừa nhìn thấy Tiêu Triệt tới, trong mắt liền phát sáng, hắn biết mấy ngày nay tâm trạng Tiêu Triệt không tốt, còn lo lắng hắn sẽ không đến, lần này thì tốt rồi.

Bên trong phòng bày trí rất trang nhã, Tiêu lăng chào hỏi Tiêu Triệt xong liền ngồi xuống, trên bàn đang đặt một hỏa lô nhỏ, phía trên có một bầu rượu trắng, Tiêu Lăng lấy bầu rượu kia xuống, trong phút chốc cả gian phòng đều tràn ngập mùi thơm của rượu,

“Tam ca? Có ưa thích?”

Tiêu Triệt gật đầu một cái: “Lê Hoa Lạc năm mươi năm, cũng không tệ.”

Tiêu Lăng cười một tiếng, rót đầy chén trước mặt hai người: “Tam ca, cạn một chén.”

Tiêu Triệt cũng không từ chối, ngửa đầu uống cạn một chén, chỉ cảm thấy một mùi thơm thuần khiết tản ra trong miệng, tiếp theo lại xông thẳng vào ngũ tạng, đây chính là sự lợi hại của Lê Hoa Lạc, tinh khiết mà thơm trong lại không nồng đậm, khiến cho người đã uống liền không muốn ngừng.

“Lại một chén nữa, Tam ca, mấy ngày nay tâm trạng của huynh cũng không tốt, thừa dịp hôm nay uống chút rượu, sau đó suy nghĩ một chút xem ngày mai sẽ làm thế nào, đệ thấy đại ca tính toán tùy tiện chọn một người, sau đó thu cái người ở Thanh Ngọc động kia làm phi.”

Ánh mắt Tiêu Triệt khẽ động, nhưng lại không nói lời nào.

“Nhị ca lại có ý nghe theo phụ hoàng, còn huynh, đệ cảm


/124