Cứu Thế Đi Nhân Vật Phản Diện

Chương 80 - Chương 58.1

/139


Edit: rubymoon2710

Ngày thứ hai sau đêm dạ vũ vui chơi hết mình.

Trường học vô cùng thất đức vẫn bắt học sinh đi học như bình thường, bọn học sinh ngược lại không có tới trễ, chỉ là có không ít người uể oải chậm chạp không thì lại úp mặt trên mặt bàn, cả người giống như củ cải khô bị phơi nắng, nhìn xung quanh, màu sắc vô cùng phong phú, có củ cải trắng, có cà rốt. . . . . . Ừ, còn có thứ nhìn đặc biệt giống củ cải đen.

“Vào học!

Đứng lên!

Chào thầy giáo! Cả lớp đứng lên, vừa đứng vừa cúi chào thầy giáo đang đứng trên bục giảng, chỉ là âm thanh này nghe thế nào cũng cảm thấy như không có chút sức lực.

Chào các em!

Ngồi xuống!

Sau một loạt tiếng vang di chuyển bàn ghế, trong lớp học lại một lần nữa khôi phục yên tĩnh, thầy giáo chính trị đứng trên bục giảng khẽ đây mắt kính, nở nụ cười âm u: Đứng lên không tinh thần, ngược lại khi ngồi xuống lại vô cùng tốc độ.

Bọn học sinh: . . . . . . Chỉ có đứa ngốc mới ngồi xuống không nhanh thôi mà?

Thôi, tha cho các anh chị. Mỉm cười.

Bọn học sinh: . . . . . . Cả tập thể xù lông! Dự cảm xấu!

Bởi vì, vị thầy giáo nhỏ bé thoạt nhìn không hề bắt mắt này, danh tiếng ở trong trường cũng không nhỏ, vậy danh tiếng đó từ đâu mà có?

Đến từ trình độ phúc hắc!

Nổi danh nhỏ mọn, Chuyên môn lừa bịp !

Tối hôm qua chơi có vui không? Thầy giáo nam bốn mươi mấy tuổi lại một lần nữa đẩy mắt kình, vô cùng ôn hòa hỏi.

. . . . . . Vui ạ.

Vui. . . . . .

Tập thể học sinh lệ rơi đầy mặt, ngoại trừ cái này ra bọn họ còn có thể trả lời cái gì?

Vui vẻ là được rồi. Thầy giáo chính trị hài lòng gật đầu,: Vì để cho các em càng vui vẻ hơn, chúng ta làm bài kiểm tra.

. . . . . .

Sau khi trong lớp trầm mặc mấy giây, phát ra tiếng kêu thảm thiết đinh tai nhức óc: Trời ơi? ? ?

Đừng kích động. Thầy giáo cười,: Dưới sự đề nghị của tôi, tất cả các thầy cô giáo dạy môn khác hôm nay đều tiến hành kiểm tra, không nên quá vui vẻ nhé.

. . . . . . Ai sẽ bởi vì loại chuyện này và vui vẻ đây! Té!

Không sao đâu, mọi người lo lắng cái gì chứ ? Thầy giáo chính trị bắt đầu An ủi mọi người,: Chỉ cần bình thường chăm chỉ học bài, dù là tối hôm qua có hơi ham chơi một chút , cũng không có gì đáng lo lắng mà? Nhưng không ai biết, ông ấy lại bổ thêm nhát đao cuối cùng: Trừ phi. . . . . . Có một vài học sinh toàn bộ tâm tư đều đặt vấn đề ‘ chơi ’, cho nên rất nhiều ngày nay đã không chăm chỉ học hành rồi, ha ha.

Cả tập thể học sinh cùng run lên trong tiếng cười.

Rốt cuộc có học sinh yếu ớt hỏi một câu: Thầy, nếu làm bài không tốt thì thế nào ạ?

Hả? Như thế nào à. . . . . . Cười,: Các cậu đoán một chút xem.

. . . . . . Ai đoán được dây thần kinh não bộ của người này hướng về đâu mới lạ!

Dưới đề xướng Tố chất giáo dục hôm nay, dường như các thầy cô đều sẽ không trực tiếp đánh vào đít học sinh, bởi vì việc này sẽ mang đến một chút phiền toái không cần thiết, có lúc thậm chí còn ảnh hưởng tới danh dự của trường học. Nhưng đồng thời, chế độ này cũng khai thác một vùng rất rộng trong dây thần kinh não bộ của họ, khiến các thầy cô nghĩ ra một đống các biện pháp xử phạt, ví dụ như như Công nhân đi đổ rác , Cây chổi nhỏ cừ khôi , Chạy vòng Tiểu Anh Hùng các loại. . . . . . Lại nói ra thành những lời rất oai phong Để cho bọn nhỏ có thể đứng lên sau những vấp ngã , thật sự là vô cùng đau khổ, nhưng lại không có vị phụ huynh nào tới trường gây phiền toái, kết quả người đau khổ nhất vẫn là các học sinh. . . . . .Thắp nến!

Mà trong số bọn họ, thầy giáo chính trị chính là nhân vật có khả năng động não kiệt xuất.

Theo lời nói của các vị sư huynh khóa trước, có một lần sau đợt lễ Noel, phần lớn các học sinh trong lớp bởi vì ham chơi nên kết quả thi không tốt, thầy giáo không đánh cũng không mắng, chính là hỏi xin tiết của các thầy co khác, chuyện gì cũng không làm, chỉ là bắt nhóm người đó chạy vòng quanh sân trường, vừa chạy vừa cao giọng hô to điểm thi của mình, ví dụ như Tôi thi được 53! 53! , Tôi thi được 46! 46! . . . . . . Kêu như vậy cho đến trưa, tất cả mọi người đều lệ rơi đầy mặt, kêu khóc nói rằng không bao giờ muốn như vậy nữa, bởi vì thật mất mặt ~ vãi luyện! Thậm chí có người còn lấy biệt hiệu cho bọn họ, gọi là “53 46 kìa? Sơ ý một chút, ai mà thi được 38 điểm còn đáng thương hơn nữa.

Cho nên, chỉ trong nháy mắt, dường như tất cả các học sinh đều thấy được cuộc đời mình bị tan vỡ thành từng mảnh. . . . . .

Cũng may, xui xẻo không chỉ có bọn họ, tất




/139