Cứu Thế Đi Nhân Vật Phản Diện

Chương 87 - Chương 62

/139


Ngày tiếp theo, ông trời khả năng bị ngày bà trời đánh, tâm tình không tốt, rội xuống một trận mưa phùn liên miên không dứt.

Nhưng dù như vậy cũng không thể dập tắt ngọn lửa nhiệt tình trong lòng các học sinh.

Đội ngũ các bạn học nam của lớp các cô tham gia không cần phải nói, các lớp khác cũng cử không ít người xuống sân bóng rổ tham gia náo nhiệt, lần này một lớp năm một đối địch với một lớp năm hai, mặc dù trên danh nghĩa là sư huynh sư đệ, nhưng một khi tiến vào nơi so tài,chênh lệch tuổi tác nhanh chóng bị thổi bay. Mạc dù những khu vực xung quanh còn treo khẩu hiệu màu đỏ Hữu nghị thứ nhất, tranh tài thứ hai”, nhưng thật ra mọi người thì đều cảm thấy đó chính là nói bậy, chẳng hề có một chút gì gọi là hữu nghị, không vì tranh tài thì mọi người tới nơi này làm gì?

Trận đấu thẻ dục dù là lớn hay nhỏ, đều rất dễ dàng khuấy động cảm xúc mạnh mẽ của mọi người. Tuy chỉ nhìn thôi, nhưng cũng sẽ kìm lòng không được mà hòa vào không khí cuồng nhiệt , khàn giọng kêu Cố gắng lên các loại, có lúc sẽ xuất hiện tình huống như vậy 囧—

Thạch Vịnh Triết cố gắng lên! ! !

Cố gắng lên! ! !

Đúng rồi. . . . . . Thạch Vịnh Triết là ai?

Không biết, hình như là một tên tiểu tử của lớp một.

Éc. . . . . . Thôi, cố gắng lên! ! !

Đây đại khái chính là do sức quyến rũ của việc quan sát trận đấu.

Mà đối với nhóm người Vận động viên mà nói, đây cũng là tình cảnh tương đối khó quên đi —— nhiều người như vậy ngồi ở trên khán đài, quan sát mình, một số người còn gần như điên cuồng la lên tên của mình, hô lớn những lời khuyến khích.

Thật tốt! Tô Đồ Đồ dùng có chút khàn khàn giọng nói nhỏ,: Vì sao không có bóng rổ nữ vậy?

Mạc Vang đang uống nước thiếu chút nữa đã bị sặc: . . . . . . Cậu muốn làm cái gì?

Đương nhiên là vừa chơi bóng vừa hưởng thụ lời cổ vũ nhiệt tình của các huynh đệ, chị em rồi.

. . . . . . Không thể nào!

Không thể nào. Nếu như nói Mạc Vong ở trong lòng len lén bổ đao, như vậy Lâm Lâu rất “Thực”, trực tiếp ra tay.

Tại sao chứ?

Hả? Nghiêng đầu, mặt ngây ngô.

. . . . . . Đừngcó bày ra bộ mặt ngây ngô ở đây! Tô Đồ Đồ phát điên,: Dựa vào đâu mà cậu nói tớ không thể ra sân chứ?

Một lần cậu có thể đỡ được mấy quả bóng?

. . . . . . Vì vậy, cô gái tóc ngắn bị giết ngay lập tức………..Những lời này so với Cậu sẽ đánh bóng sao còn đả thương người hơn! !




/139