Cứu Thế Đi Nhân Vật Phản Diện

Chương 89 - Chương 64

/139


Vấn đề là, thiếu niên không phải con giun trong bụng cô gái, đối mặt tình huống này thật là không hiểu ra sao, cũng may dựa vào trực giác và hiểu biết về cô gái vào mấy năm nay, hắn biết không phải cô đang tức giận. . . . . . Như vậy cũng yên lòng. Rồi sau đó lại yên lặng phỉ nhổ mình —— Yêu cầu của hắn rốt cuộc thấp đến mức nào vậy! Thật là bị ngược lâu đã trở thành M. . . . . . Có lúc hắn thật không hi vọng bản thân có thể tự thức tỉnh, thật! TAT

Mà tâm tình Mạc Vong hiển nhiên rất tốt, đầu tiên là bởi vì, cô xác định được Tiểu Trúc Mã nhà mình thật sự là một thanh niên tốt, khụ khụ khụ, thật ra thì với việc thích hay không thích cô cũng không biết quá rõ ràng, nhưng có lẽ là bởi vì như vậy, ở trong mắt của cô chỉ có hai loại tình huống —— Thích và Không thích . Bây giờ cô gái còn không thể giải thích vì sao ở hai thứ đó còn tồn tại một thứ gọi là Mập mờ , cho nên nói cho cùng, thật ra cô chỉ là một cô bé chưa trưởng thành mà thôi.

Dùng đôi mắt đen trắng rõ ràng nhìn thế giới, vì vậy trong mắt cô mỗi vấn đề cũng chỉ có hai phương án giải quyết. Hoặc là nói, coi như cô biết cò tồn tại một loại phương án “Mập mờ” ở giữa, cũng sẽ theo bản năng đưa nó vào loại “Phương án không tốt”.

Rõ ràng là không thích, nhưng lại không nói rõ ràng, còn trêu ghẹo nhiều lần, nhằm thỏa mãn lòng hư vinh hoặc những loại ý nghĩ khác —— Theo cô, hành động này thật sự vô cùng tệ hại, tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ.

Cũng may. . . . . . A Triết không phải là người như thế.

Nghĩ như vậy, cô gái khẽ thở phào nhẹ nhõm, nhón chân lên, vươn tay xoa nhẹ đầu thiếu niên: Ngoan lắm~

. . . . . . Này! Thiếu niên mặt đen lại, lấy tay kéo tay người nào đó xuống,: Cậu làm cái gì vậy? Nhưng không dùng quá nhiều sức lực.

Tôi cảm thấy vui mừng thay cho chú Thạch! Mạc Vong trả lời nghiêm trang.

Không sai,nguyên nhân thứ hai khiến cô cảm thấy vui mừng chính là ——

Chỉ là, tại sao lại có cô gái thích cậu được chứ? Mạc Vong sờ cằm nhìn ngắm Tiểu Trúc Mã nhà mình, cảm khái,: Thật sự là không thể tưởng tượng nổi. Ngay sau đó vẻ mặt cảm động đến gần như rơi lệ, một lần nữa gật đầu,: Nhất định chú Thạch sẽ rất vui. Ví dụ như kêu lên Con trai ngu ngốc của tôi lại có người thích! Các loại thôi. . . . . . Khụ khụ khụ, sau bao nhiêu năm đón nhận lời nói kích thích của ba Thạch, con trai ngu ngốc của ông trong mắt cô gái giống như là một kẻ Không ai yêu, không ai thích, dáng vẻ đã không đẹp trai lại còn ngu ngốc! . Mặc dù thiếu niên thành công trong việc giữ vững giải thưởng “Giữ thân trong sạch”, nhưng đồng thời cũng khiến cho người ta có chút kinh bỉ. . . . . .

. . . . . . Thiếu niên hộc máu, hắn đây là bị xem thường sao? Tuyệt đối là bị xem thường đi! Hắn không nhịn được nữa cãi lại,: Tôi rất được hoan nghênh! Chớ xem thường người khác! Nói xong hắn đã muốn đập đầu xuống sàn nhà, tại sao lại chuyển đến cái đề tài khả nghi này chứ? !

Thật? Cô gái nheo nheo mắt, hoài nghi.

Thật! Lúc này hắn còn có thể nói gì chứ? Thạch Vịnh Triết phát điên, tại sao hắn phải cùng cô thảo luận cái loại vấn đề gây ra bi kịch FLAG như vậy chứ!

Nói như vậy, trước kia cũng có những chuyện như vậy?

. . . . . .

Hả? Thật không nghĩ tới. Cô gái đi vòng quanh vài vòng bên cạnh Tiểu Trúc Mã, chẳng biết tại sao lại có chút không thoải mái, người này thật sự không coi cô là bạn, lại có thể giấu giếm tốt như vậy, nếu như không phải là hôm nay. . . . . . Hừ hừ, ai biết cô còn bị lừa bao lâu.

Mặc dù biết rõ Cho dù bạn bè thân thiết thì mỗi người cũng cần có những chuyện riêng tư”, nhưng biết là một chuyện, cảm nhận trong lòng lại là một truyện khác, ít nhất như cô gái còn chư trưởng thành này, mặc dù không phải là rất tức giận, nhưng cũng rất khó không oán thầm trong lòng.

Mồ hôi lạnh của Thạch Vịnh Triết chảy “Ào ào”, hắn đây là bị lời nói hại chết sao? Cô thật sự thông minh đến vậy sao? Hơn nữa. . . . . .Thông minh của hắn còn giảm đi, mặc kệ là cái nào cũng có thể khiến cho người ta cảm thấy đau lòng.

Quá không công bằng!

Hả?

Tại sao không có ai viết thư tình cho tôi chứ? Không sai, lòng tự ái của Mạc Vong đã bị tổn thương. Cũng không phải là cô thật sự muốn nhận được thư, chỉ là giống như Hắn có rất nhiều, tai sao cô lại không có? ganh đua so sánh trong lòng, mặc dù ý nghĩ như vậy hình như cũng không quá chính xác, nhưng ở trước mặt người mình thân thiết cũng không cần phải dấu giếm.

. . . . . . Thiếu niên yên lặng siết chặt quả đấm, đầu ngón tay vang lên từng tiếng Răng rắc vang dội, nhưng ngoài miệng chỉ hừ nhẹ ra tiếng,: Chết tâm đi, ai thèm thích người như cậu chứ.

Này! Cậu có gan thì lặp lại lần nữa!

. . . . . . Loại thời điểm không phải nên hỏi ngược lại là: Thật sự không ai thích sao? , sau đó hắn có thể nhân tiện trả lời Tôi. . . . . . , khụ, tuy nhiên không biết lúc đó hắn có đủ mặt dày để nói ra những lời như vậy hay không , nhưng tại sao cô gái lại phản ứng giống như ăn phải đạn dược vậy chứ! TAT thiếu niên lặng lẽ nội thương, quyết định quả nhiên vẫn nên nói xin lỗi, vì vậy,: Tôi. . . . . .


/139