Cứu Thế Đi Nhân Vật Phản Diện

Chương 96 - Chương 68.2

/139


Có câu nói như thế nào nhỉ?

Đúng rồi, Sau khi mất đi mới biết trân trọng .

Mạc Vong hết sức đồng ý.

Mặc dù ngày trước cho rằng Esther rất quan trọng, nhưng hắn vừa rời đi, sự quan trọng này ngày càng xuất hiện, quả thật thể hiện ở bất kì phương diện nào trong sinh hoạt.

Khi hắn còn ở đây thì dường như tất cả việc nhà đều do hắn xử lí—— trừ đi công việc quét dọn là hình phạt dành cho Thain.

Mà bây giờ, mọi người phải tự giặt quần áo của mình, dĩ nhiên, việc này đối với cô gái mà nói không có chút áp lực nào, dù sao ngày trước đều là tự mình làm, mà cho dù là sau khi Esther đến, tất cả quần áo của cô đều là tự mình xử lý, vấn đề là. . . . . . Grays và Thain đó!

Người trước không cần nhiều lời, đường đường Đại Thiếu Gia, dường như là Mười ngón tay không dính nước , xung phong nhận việc giặt quần áo, một hơi đổ cả túi bột giặt vào, còn liều mạng đổ nước, kết quả nươc tràn ra từ bồn tắm, trực tiếp ngập nửa gian phòng.

Cuối cùng người này vẫn còn rất uất ức: Tôi cho rằng giặt quần áo cho nhiều . . . . . Thì quần áo sẽ càng sạch sẽ. . . . . .

Mạc Vong: . . . . . . Được rồi, khi cô vừa mới giặt quần áo cũng phạm phải sai lầm tương tự, mặc dù không có khoa trương như vậy.

Ngay sau đó, đồng chí Thain đã thu được thành quả.

Người này vô cùng sáng suốt tiếp thu kinh nghiệm dạy dỗ của tiền bối, thêm bột giặt, thêm nước, vò quần áo, ừ, hoàn toàn không thành vấn đề.

Nhưng vấn đề là!

Lực tay của người này rấ lớn!

Nhìn hắn sử dụng vũ khí là có thể biết. . . . . .

Vì vậy. . . . . .

Xoẹt xoẹt!

Rầm!

Ai? Tại sao lại vỡ rồi? Ngượng ngùng cười.

Ngươi cười cá quỷ gì! Quần áo của ta a a a a! Grays phát điên.

Mạc Vong: . . . . . . May là bên trong không có quần áo của cô.

Cuối cùng người này cũng rất uất ức: Tôi cho là càng dùng sức. . . . . .Quần áo sẽ càng sạch sẽ. . . . . .

Mạc Vong: . . . . . . Theo một ý nghĩa nào đó mà nói, cách nói này cũng không sai, vấn đề là, trong phạm vi sức lực của người bình thường cơ!

Cuối cùng, Mạc Vong không thể không tự mình ra sân, vấn đề là hai người này lại không đồng ý, nói gì ——

Lại muốn bệ hạ ngài tự thân động thủ, loại chuyện như vậy tuyệt đối không được!

Tiểu Tỷ Tỷ bệ hạ, tôi không thể tha thứ cho sự bất lực của mình!

Mạc Vong: . . . . . . Chỉ là giặt quần áo mà thôi, có cần phải nghĩ nhiều đến vậy không? Lại nói, cũng không phải là cô không giặt, giặt thêm vài cái cũng chỉ là tiện tay mà thôi.

Nhưng cuối cùng, vẫn bị ngăn cản.

Sau mấy lần thảo luận, mọi người rốt cuộc cũng đưa ra biện pháp cuối cùng. Nói đơn giản, chính là để Mạc Vong làm mẫu, bọn họ ngồi học theo, vì vậy khi Thạch Vịnh Triết đến nhà cô gái, thấy được một màn như vậy——

Trong phòng khách để ba cái chậu lớn.

Bên cạnh chậu đặt ba cái ghế.

Trên ghế đẩu chia ra gồm có một vị thanh niên, một vị thiếu niên cùng một cô gái.

Ba người mặt đối mặt ngồi thành hình chữ “Phẩm”. ( 品 )

Rồi sau đó, thiếu niên nhìn thấy, Tiểu Trúc Mã nhà hắn sắc mặt nghiêm túc cầm lên một cái áo từ trong chậu nước đầy xà phòng, đặt nó lên bàn chà trong chậu nước, giọng nói tràn đầy tính giảng dạy: Đặt nó lên trên bàn chà, trải ra, tay trái đặt trên quần áo, tay phải. . . . . .

Sắc mặt thanh niên và thiếu niên vô cùng nghiêm túc học tập, còn thỉnh thoảng giơ tay hỏi.

Bệ hạ, xin hỏi tôi có thể dùng tay

/139