Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 385 - Chương 385

/516


Tiểu Tứ cho dù đang lo lắng nhưng vẫn nhanh chóng gửi tọa độ của lão Đại cho Lăng Tiêu.

Tiểu Tứ tự kiểm điểm mình, từ khi nó cảm nhận được cái gọi là cảm tình của nhân loại thì nó đã không còn giống với trình tự được thiết lập ban đầu, dựa theo quy tắc phục vụ vì ký chủ của không gian học tập, rất nhiều lần, nó đã tự chủ trương hoàn thành những hành động rõ ràng cần phải có được sự đồng ý của ký chủ.

Trước kia còn tốt không xuất hiện lỗi gì lớn, nhưng vừa rồi bởi vì thiếu trình đi hỏi ký chủ, nó đã thiếu chút nữa hại chết lão đại nhà mình …… Tiểu Tứ lúc này thật sự hối hận vô cùng, hắn quyết định về sau phải thường xuyên đi hỏi ý kiến của lão đại để tránh tình trạng nguy hiểm này bị lập lại.

Lăng Lan bên này mới vừa cùng Tiểu Tứ câu thông thì bên kia, Hoàng cấp sư sĩ nhìn thấy một kích của mình bị cự kiếm của Lăng Lan ngăn chặn thì tâm tình tức khắc trở nên ác liệt lên.

“Đáng chết, cũng dám phản kháng? Đi tìm chết đi!” Hoàng cấp sư sĩ phẫn nộ lại lần nữa giơ khẩu súng trong tay lên, lúc này đây hắn nhắm ngay Lăng Lan. So sánh với Kiều Đình, hắn càng chán ghét tên phá hư đòn công kích của mình, điều này là hắn cảm giác uy nghiêm Hoàng cấp sư sĩ của chính mình bị xâm phạm, hắn phải dùng giết tên oắt con kia để nói với mọi người, uy nghiêm của Hoàng cấp sư sĩ là không được phép xâm phạm.

“Cùng nhau tấn công!” Lăng Lan đương nhiên sẽ không khoanh tay chịu chết, cô lựa chọn lấy công làm thủ. Trong số tất cả mọi người ở đây thì chỉ có cô và Kiều Đình có lẽ còn có một chút năng lực phản kháng, những người khác đi lên rõ ràng chính là chịu chết. Cho nên, một tiếng này cô là nói cùng Kiều Đình.

Có lẽ vì đối mặt với Hoàng cấp sư sĩ quá mức khủng bố, Kiều Đình sợ hãi tuyệt vọng chỉ có thể khoanh tay chịu chết, nhưng khi bên người có một chiến hữu cùng đẳng cấp lựa chọn phản kháng thì ngạo khí và tự phụ của Kiều Đình trỗi dậy, tuyệt không cho phép chính mình bại bởi đối phương.

Lăng Lan nói những lời này xong liền trực tiếp vọt đi, Lăng Lan tốc độ thực nhanh, cơ hồ chớp mắt liền tới bên người Hoàng cấp cơ giáp, cho dù cự kiếm đã mất đi nhưng cô còn có kiếm quang, cô mạnh mẽ giơ kiếm quang lên bổ về phía đối phương.

Mà bên kia Kiều Đình cơ hồ đồng thời nhảy lên, mở động cơ, bay vào giữa không trung. Hai khẩu súng ánh sáng ở sau lưng đột nhiên xuất hiện trên cánh tay cơ giáp, Kiều Đình điên cuồng nhấn cò súng, hai khẩu súng nháy mắt phóng ra vô số chùm tia sáng, giống như mưa sao băng lao về phía Hoàng cấp sư sĩ.

Đối mặt với hai kẻ không biết sống chết mà phản kháng, Hoàng cấp sư sĩ giận cực hóa cười: “Chút tài mọn, thật là tìm chết!” Vốn đang đứng giữa không trung, trong nháy mắt, hắn xuất hiện ở vị trí khách cách đó 30m, thoải mái phá giải đòn công kích liên thủ của Lăng Lan và Kiều Đình.

Không chỉ có như thế. Hắn biến mất làm tất cả đòn công kích của Kiều Đình đều bay về phía Lăng Lan, mắt thấy công kích của chính mình lầm bắn trúng đồng bạn, Kiều Đình kinh hãi thất thanh hô: “Tránh mau!”

“Thật là đồng đội ngu như heo!” Ngồi ở bên người Lăng Lan, Lý Lan Phong thấy thế nhịn không được mắng, đối mặt với người tinh thông công kích từ xa như Hoàng cấp sư sĩ mà tiến hành xạ kích, đầu của Kiều Đình tuyệt đối bị súng đánh rồi.

Lăng Lan không nói gì, nhìn cơn mưa tia sáng đang lao đến, cô cũng không hoảng loạn mà bình tĩnh thao tác cơ giáp tiến hành lẩn tránh. Đồng thời cô còn đem năng lượng quang thuẫn mở đến lớn nhất. Chỉ cần không bị trúng nhược điểm thì quang thuẫn cùng đẳng cấp Vương bài cơ giáp vẫn có thể ngăn cản được những chùm tia sáng công kích đó.

Đương nhiên Lăng Lan cũng không muốn bị đánh trúng, bởi vì sau khi bị đánh trúng, cơ giáp liền sẽ không bị làm sao nhưng năng lượng lại bị tiêu hao rất nhiều, mà Lăng Lan bởi vì luân phiên chiến đấu nên năng lượng trong cơ giáp đã không còn nhiều. Điều này làm cô không thể không tính toán tỉ mỉ, đúng điểm mà dùng.

Cơ giáp của Lăng




/516