Diễm Phu Nhân

Chương 97 - Chương 83

/114


Tiểu Tịch gấp rút chạy về Hoa Châu thành, một khắc bước vào trạm kiểm soát ở cổng thành, bỗng nhiên nàng rất muốn chạy như điên, tiến về căn nhà quen thuộc.

Quả thật nàng chạy hết tốc lực, vượt qua sóng người di động trên thị trấn, xuyên qua con sông đào bảo vệ thành quen thuộc cùng cầu đá Dương Liễu. Đến khi nhìn thấy cánh cửa vô cùng quen thuộc, bảng hiệu quen thuộc, Lâm phủ .

Độc Cô Úc vẫn thật chặt chẽ đi theo nàng, ở trên biển phiêu bạt nàng cũng không thành thật, bao giờ cũng là khi thì khóc khi lại cười. Nhưng đến khi lên trên đất bằng vẫn như cũ giống như là con thỏ nhỏ điên cuồng nhảy nhót căn bản là bắt không được. Cho đến khi nàng đứng ở trước cửa Lâm phủ, nhìn chằm chằm cánh cửa ngẩn người, lại một bước cũng không dám tiến lên.

Đi vào đi, không phải ngươi rất vội sao? Độc Cô Úc thở hổn hển hỏi.

Nàng hờ hững nhìn hắn một cái, chợt cười, giống như là chậm lụt sau đó chợt nở nụ cười, gật gật đầu mà nói: Đúng nha, ta đã trở về. Nàng đưa tay gõ cửa, tới mở cửa cũng chính là Nguyệt Duy, khi nhìn thấy đối phương cả hai đều giật mình.

Tiểu Tịch cô nương, ngươi. . . Làm sao ngươi trở lại. . . Không, không phải, làm sao ngươi có thể. . . Ai, rốt cuộc chuyện gì xảy ra, mấy ngày nay ngươi đi đâu. . . Nguyệt Duy hỏi tới tấp, hai người mặt đối mặt đứng ở cạnh cửa, Nguyệt Duy lôi kéo tay của nàng một khắc cũng không buông lỏng.

Độc Cô Úc nhìn Mỹ nữ tóc bạch kim này từ trên xuống dưới, tấm tắc thầm than ở cùng Tiểu Tịch thật là diễm phúc không cạn. Hắn nhẹ giọng ho khan một cái ý bảo bên cạnh còn có người ở đây. Lúc này Nguyệt Duy mới chú ý tới Độc Cô Úc đứng bên cạnh, mặt mũi khôi ngô, nhưng nụ cười tăng thêm mười phần, làm cho người ta rất có ấn tượng tốt.

Tiểu Tịch liếc liếc về Độc Cô Úc, hiển nhiên nhìn thấu tâm tư của hắn: người trong Hội ngoại hình , cũng sẽ nghiêng đổ đối với bộ dáng đặc biệt của Nguyệt Duy. Nhưng mà, hình như Độc Cô Úc không quá thích hợp. Mặc dù nội tâm của nàng vẫn rất ủng hộ đam mỹ, nhưng so sánh với một người ngoài tới thì nàng thích tình yêu cấm kị của huynh đệ Ngân Túc Nguyệt Duy hơn.( Hội ngoại hình: giống như là những người có ngoại hình đẹp, cũng chú ý lựa chọn đẹp làm bạn hoặc người yêu)

Tiểu Tịch xô đẩy Nguyệt Duy đi vào Lâm gia, dọc đường nghe Nguyệt Duy miêu tả mới biết. Hôm nay Lâm gia chỉ còn lại Lâm Thành Trác, Lâm Phượng Âm mang Lưu Y trúng độc đi Bồng Lưu Sơn tìm người. Vốn ban đầu Ngân Túc Nguyệt Duy cũng định đi theo, nhưng sau khi đến Định Châu liền nghe nói Kỳ châu Tư Đồ gia hứa hẹn toàn lực hiệp trợ Lâm gia, Lâm Phượng Âm sợ sắp tới Lâm gia sẽ có chuyện rối loạn, nên để hai người có năng lực khác thường ở lại phụ trợ cũng tốt.

Hôm nay Tiểu Tịch muốn nhìn thấy nhất chính là chủ quản Lâm Thành Trác, bởi vì hiển nhiên bọn họ cũng không biết sau khi Lâm Đường Hoa rời đi Tư Đồ gia đã đi Bắc Hải Thánh nữ cung. Mà bây giờ thế lực Lâm Đường Hoa đại biểu là con đường khác với nhân sĩ chính đạo trong chốn võ lâm.

Lâm Thành Trác phái ra nhóm ẩn sĩ khắp nơi vẫn không tìm ra được tung tích Tiểu Tịch, chợt nghe được tin tức nàng trở về, Lâm Thành Trác sải bước từ trong phòng bước đến tiền thính, quả thật thấy được bóng dáng quen thuộc.

Nàng thật sự gầy đi, váy áo trên người không gọn gàng diễm lệ giống như trước, giày dưới chân dính đầy bụi bậm, ống quần còn có chút nước đọng, tóc của nàng buộc lên thật cao như một đuôi ngựa. Theo thói quen hai chân cũng dẫm lên trên ghế, ôm đầu gối cúi đầu trầm tư, không biết lại đang suy nghĩ gì.

Hắn từ từ đi qua, sau đó đứng lại, Tiểu Tịch ngẩng đầu lên, nhìn thẳng thấy một nam tử toàn thân áo đen mạnh mẽ bức người, kiếm Phượng kiếm vắt ở bên hông, mày kiếm mắt sáng, ánh mắt tựa như ngôi sao sáng nhất ban đêm, mắt không chớp chăm chú nhìn nàng.

Ngươi trở lại. Hắn chỉ nhàn nhạt nói như vậy, vẫn như cũ là giọng nói tràn đầy tự tin của hắn, ngay một giây trước khi nhìn thấy nàng mới vừa giống như trầm tĩnh chững chạc lại, giấu đi tất cả tâm tư có thể tràn đầy không dễ bị người phát hiện.

Ta đã trở về. Tiểu Tịch vô thức đáp trả, cảm giác nhìn thấy Lâm Thành Trác thật tốt, cảm giác trở lại Lâm gia thật tốt. Rốt cuộc nàng có thể an tâm cười, tìm nơi nương tựa đến một bến cảng an toàn, không còn sợ mưa bão gió tuyết nữa.

Bây giờ Đường Đường đang ở Thánh nữ cung, hắn bị người bắt đi làm Thiếu chủ Thánh nữ tộc, nhất định không phải hắn tâm cam tình nguyện, cũng không phải phản bội Lâm gia, chúng ta nhất định phải cứu hắn! Tiểu Tịch một hơi kể hết tất cả chuyện. Sau đó rầm rầm uống nước, uống quen nước ngầm Thánh nữ tộc đào lại lần nữa uống suối ở Lâm gia, tư vị thật không phải một loại ngọt lành nhẹ nhàng khoan khoái bình thường.

Lâm Thành Trác trầm mặc một chút, Ngân Túc Nguyệt Duy ngồi ở một bên ân ái cũng lo lắng trùng trùng. Độc Cô Úc lại không có hứng thú đối với hoạt động cứu người này. Hơn nữa người kia lại là người mà hắn quyết tâm hảo hảo muốn chỉnh người, quân tử báo thù mười năm không muộn, nếu Tiểu Tịch thích, thì cứu ra về sau lại sửa trị.

Nhị đệ biết hắn

/114