Đồng giá trao đổi bán đứng giao dịch

Chương 341

/347


Lệ Tước Phong ngưng mắt nhìn Cố Tiểu Ngải, tài ăn nói của cô này...... quả thực có thể đi làm chuyên gia tâm lý được rồi.

Nhưng hình như từng lời cô nói, đều đâm vào trên người của hắn, giống như là đang chỉ trích hắn......

Nếu lấy không được thuốc giải độc, người hại chết cô không phải là Linh Mộc Nại Nại, mà là hắn Lệ Tước Phong.

Suy nghĩ như vậy làm cho ngực Lệ Tước Phong buồn bực dường như muốn nổ tung......

......

Linh Mộc Nại Nại trầm mặc trong chốc lát, lập tức cười chua xót, "Thế giới bên ngoài? Người ở bên ngoài? Nếu tôi nói cho chị biết, tôi từ nhỏ chính là vì A Phong mà sống thì sao?"

Vì Lệ Tước Phong mà sống?

Có ý tứ gì?

Cố Tiểu Ngải kinh ngạc mở to mắt, quay sang nhìn về phía Lệ Tước Phong.

"Cô nói hươu nói vượn cái gì đó?!" Lệ Tước Phong giận dữ mắng một tiếng, cái gì gọi là vì hắn mà sống, buồn cười!

Mẹ nó.

Hắn quen biết cô ta chưa được bao lâu, hắn đã quên tại sao lại biết Linh Mộc Nại Nại, dù sao lúc ấy vì giận Cố Tiểu Ngải nên mới tùy tiện dùng làm một cái bình hoa......

Dùng xong liền ném đi...... Căn bản không có giá trị gì.

"Tôi không có nói bậy, nói cho đúng hơn, tôi là vì trở thành con dâu Lệ gia mà tồn tại." Linh Mộc Nại Nại nói.

"Con dâu Lệ gia?" Cố Tiểu Ngải sửng sốt, căn bản không biết nên phản ứng như thế nào, ánh mắt dại ra nhìn Linh Mộc Nại Nại.

Con dâu Lệ gia......

Linh Mộc Nại Nại cùng Lệ Tước Phong?

......

Nhìn thấy mặt của Cố Tiểu Ngải ngây ra, Lệ Tước Phong nhất thời nóng nảy, đánh một quyền trên mặt bàn, lớn tiếng quát, "Con mẹ nó, cô nói thêm một chữ nữa xem! Cô cả đời này đều đừng vọng tưởng tôi sẽ cưới cô!"

Cố Tiểu Ngải nghi hoặc nhìn về phía Lệ Tước Phong.

Linh Mộc Nại Nại không phải là người phụ nữ mà Lệ Tước Phong tùy tiện tìm đến sao? Linh Mộc Nại Nại không phải chỉ là một cô gái yêu Lệ Tước Phong đến cố chấp thôi sao?

Tại sao lại thành con dâu Lệ gia?

Đây rốt cuộc là chuyện gì thế này...... Rốt cuộc có bao nhiêu việc mà cô không biết?

"Lệ gia là tập đoàn tài chính lớn nhất Âu châu, ở Lệ gia có con nối dòng sau khi sinh, Lệ lão gia sẽ chọn lựa thông gia có bối cảnh xứng tầm, không chỉ một nhà......" Linh Mộc Nại Nại cười chua xót nói, "Giống như tôi vậy, là đứa con gái được bồi dưỡng từ nhỏ vì Lệ gia, toàn bộ thế giới không biết có bao nhiêu người......"

"......" Cố Tiểu Ngải lần đầu tiên nghe nói như vậy, khiếp sợ cực kỳ.

"Tôi chưa từng nghe qua!" Lệ Tước Phong lạnh giọng quát, "Linh Mộc Nại Nại, tôi không muốn nghe cô nói vô nghĩa nữa, thuốc giải độc ở nơi nào?!!"

"Các người có biết những ngày khi còn bé tôi đã trải qua như thế nào không?"

Linh Mộc Nại Nại như là không có nghe được lời Lệ Tước Phong nói, cứ thế kể chuyện của mình, "Từ nhỏ đến lớn, tôi ăn cái gì cũng có chuyên gia quy định, béo gầy cũng có người mỗi ngày nhắc nhở, ngay cả chiều cao cũng như vậy...... Đến mấy tuổi nên cao bao nhiêu, nếu không đạt được, tôi sẽ không được đề cử làm con dâu Lệ gia."

Linh Mộc Nại Nại một mình tự thuật, nước mắt bỗng nhiên từ trong hốc mắt cúi rơi xuống.

Cố Tiểu Ngải không phân biệt được hiện tại nước mắt của cô ta là thật hay giả, nhưng lòng cô xúc động theo.

Cố Tiểu Ngải vẫn biết Lệ gia là một đại gia tộc tài hùng thế lớn, nhưng chưa bao giờ biết Lệ gia tuyển con dâu...... Khắc nghiệt đến không thể tưởng tượng như vậy.

"Linh Mộc, cô đang kể chuyện cổ tích sao?!" Lệ Tước Phong hừ lạnh một tiếng.

"Anh không tin? Đúng rồi, anh sau này mới được Lệ gia đón quay về làm tam thiếu gia, rất nhiều chuyện anh cũng không biết." Nước mắt Linh Mộc Nại Nại lại chảy xuống, "Tôi từ nhỏ vốn không có tự do, mỗi tiếng nói cử động đều bị quy định, ngay cả mỉm cười đều phải luyện tập mỗi ngày, vì để một ngày có thể gả vào Lệ gia."

"......"

Linh Mộc Nại Nại ngước mắt bị nước mắt che phủ nhìn về phía Cố Tiểu Ngải, "Cho nên chị Tiểu Ngải à, chị nói...... Tôi làm sao đi tiếp xúc thế giới bên ngoài? Làm sao có thể đi yêu người ở bên ngoài? Người của tôi từ lúc sinh ra cho đến bây giờ đã được định dạng hoàn chỉnh rồi."

"......" Cố Tiểu Ngải nghe, trầm mặc chỉ chốc lát hỏi, "Cái đó và việc cô hại tôi có quan hệ gì?"

Bởi vì cô ta là con dâu được Lệ gia lựa chọn, cho nên phải hại mình đến như vậy sao?

Đem mình hành hạ đến không chịu nổi, cô ta mới vừa lòng? Dẫm nát trên người mình đi qua, cô ta có thể lên làm vợ Lệ Tước Phong sao?

"Tôi ở trước mặt chị diễn trò, duy nhất một câu nói thật chính là...... Tôi đối với A Phong, là nhất kiến chung tình." Linh Mộc Nại Nại nghẹn ngào nhìn chăm chú Lệ Tước Phong, "Khi tôi được thông báo được chọn làm vợ của A Phong, tôi tham gia buổi party kia, lúc anh hướng tôi đi tới một khắc kia, tôi lại cảm thấy nhiều năm vất vả luyện tập như vậy...... là đáng giá."

......

Thì ra là ngay từ đầu, Linh Mộc Nại Nại xuất hiện không phải là trùng hợp, là có mục đích xuất hiện......

"Nói đủ chưa? Thuốc giải độc đâu?" Lệ Tước Phong là một người đàn ông bạc tình, nghe nói như vậy mà cũng hoàn toàn thờ ơ.

Hắn hiện tại chỉ có một ý niệm trong đầu —— lấy được thuốc giải độc!

"Anh không phải không tra được tôi còn có một bối cảnh khác sao?" Linh Mộc Nại Nại nhìn Lệ Tước Phong cười chua xót nói, "Mẹ tôi ngoài là một phu nhân của hoàng thất ở Nhật Bản, trên thực tế là người lãnh đạo của Mafia ở Mĩ."

Mafia......

Khó trách hắn tra không được, không thể lộ ra ngoài ánh sáng như vậy, đương nhiên muốn che dấu sự thật.

**!

"Giữa nhiều người con gái như vậy, tôi được Lệ lão gia chọn trúng trở thành vợ của anh, không phải bởi vì tôi tài mạo xuất chúng, chẳng qua là mấy năm nay sự nghiệp của mẹ tôi tốt lắm, Lệ lão gia chú ý tới, tương lai Lệ lão gia muốn thống trị nước Mĩ, hai người họ liền cùng có lợi......"

"Tôi muốn thuốc giải độc!" Lệ Tước Phong hai tay vỗ trên bàn, cúi người trừng mắt Linh Mộc Nại Nại.

Hắn không có tính nhẫn nại để nghe tiếp nữa.

Cô ta nói liên miên nhiều như vậy mà cũng chưa xong?!

"Được, vậy anh phải cưới em." Linh Mộc Nại Nại cười đến ngây thơ, mắt cong lên mang theo ý cười.

"Cô đừng vọng tưởng!" Lệ Tước Phong không cần suy nghĩ cự tuyệt.

Cố Tiểu Ngải kinh ngạc nhìn hai người, cô căn bản không thể chen lời vào, cô cũng không biết chính mình nên nói cái gì......

Chuyện lúc trước của Linh Mộc Nại Nại làm cho cô xúc động......

Cô chưa bao giờ biết trên người Linh Mộc Nại Nại gánh vác nhiều như vậy.

"Tôi chỉ có thể cùng chị Tiểu Ngải từ từ chịu tra tấn." Linh Mộc Nại Nại nở nụ cười.

"Tôi cam đoan cô sẽ chịu tra tấn nhiều gấp trăm lần!"

"Được, vậy xem là anh có thể kiên trì, hay là tôi có thể kiên trì......" Linh Mộc Nại Nại hoàn toàn không quan tâm đến việc ở trong căn cứ dưới lòng đất chịu khổ......

"Vậy thì chờ xem." Lệ Tước Phong chuyển mắt bọn vệ sĩ ở một bên, "Trừ bỏ cường gian, cái khác cũng có thể hầu hạ cô ta."

"Vâng, Lệ tổng."

"Chúng ta đi." Lệ Tước Phong đi đến nắm chặt tay Cố Tiểu Ngải rời đi.

Cố Tiểu Ngải có chút bị động đi theo Lệ Tước Phong, đến trước cửa, Linh Mộc Nại Nại mang theo ý cười châm chọc truyền đến, "Kỳ thật tôi rất muốn nhìn xem, có H1EV23 trên người, các người có thể yêu nhau bao lâu."

Làm cô mất sạch tóc, làm cô tê liệt nằm ở trên giường, làm cô không thể tự gánh vác được cuộc sống của mình...... Bọn họ còn có thể yêu nhau bao lâu......

Cả người Cố Tiểu Ngải chấn kinh, lời Linh Mộc Nại Nại nói đâm thẳng vào trái tim cô.

Có thể yêu nhau bao lâu......

Cô cùng Lệ Tước Phong có thể đi ra rất xa, tâm tư của cô căn bản không còn.

......

Rời đi khỏi căn cứ, bên ngoài vẫn là ánh mặt trời chiếu khắp, Cố Tiểu Ngải mới vừa đi ra ngoài bị ánh mặt trời chiếu thẳng đến, theo bản năng nhắm mắt lại, một bàn tay lớn che đến trên trán cô, chặn ánh mặt trời.

Cố Tiểu Ngải ngước mắt lên, mặt Lệ Tước Phong anh tuấn hoàn mỹ, một đôi mắt đen thật sâu nhìn chăm chú vào cô.

Bộ dáng của hắn làm tim cô đập thình thịch.

"Cám ơn." Cố Tiểu Ngải mỉm cười.

"Cố Tiểu Ngải."

"Dạ?"

Lệ Tước Phong tiếng nói trầm thấp, "Thực xin lỗi."

Thực xin lỗi cái gì?

Thực xin lỗi vì trêu chọc Linh Mộc Nại Nại sao?

"Cô ta là vợ do cha anh chọn, anh đã sớm biết sao? Vì sao không nói cho tôi?" Giọng nói Cố Tiểu Ngải thản nhiên hỏi.

Phản ứng của hắn rõ ràng là biết rồi...... Còn không nói cho cô.

Là sợ cô thương tâm khổ sở sao?

Ở trong mắt của hắn, cô có phải vẫn rất yếu ớt hay không? Không chịu nổi một chút ít đả kích nữa?

Dứt lời, Cố Tiểu Ngải liền bị Lệ Tước Phong ôm chặt lấy, Lệ Tước Phong ôm cô thật chặt, giống như muốn đem cô khảm vào trong cơ thể chính mình, "Tôi hứa với cô, chỉ có mình cô là người phụ nữ của tôi, tôi sẽ không cưới cô ta."

Nghe vậy, Cố Tiểu Ngải nhẹ giọng nở nụ cười, "Tôi còn tưởng rằng anh sẽ vì tôi, mà cưới Linh Mộc Nại Nại chứ."

Giống như tình huống trong phim thần tượng, vì cô hy sinh tình yêu, lựa chọn một mối hôn nhân không muốn.

"Tôi có biện pháp làm cho cô ta phải mở miệng, vì sao phải kết hôn với cô ta chứ?" Hắn cũng không tin Linh Mộc Nại Nại có thể chống đỡ được bao lâu, căn cứ khổ hình ngay cả đàn ông cũng đều không chịu nổi.

......

Hắn nói rất đương nhiên, ngay cả suy xét đến việc phải cưới Linh Mộc Nại Nại cũng không cần cân nhắc.

Điều này làm cho Cố Tiểu Ngải cảm thấy ấm áp, hắn hiện tại cũng không làm thương tổn quyết định của cô, nếu hỏi cô, cô cũng không muốn Lệ Tước Phong cưới Linh Mộc Nại Nại.

"Nhưng mà cha anh......" Cố Tiểu Ngải chần chờ nói.

Cô ngay cả hình dáng cha Lệ Tước Phong như thế nào cũng chưa từng thấy qua, cũng đã lĩnh giáo qua cách ông ấy dạy dỗ con, hôm nay nghe Linh Mộc Nại Nại luôn miệng nói cha Lệ Tước Phong sẽ không bỏ qua cho Lệ Tước Phong......

Không biết cha Lệ Tước Phong còn có thể làm cái gì đối với Lệ Tước Phong.

"Ông ấy rất phiền phức, đừng để ý đến ông ta." Nói đến cha của mình, Lệ Tước Phong lạnh lùng cắt đứt lời của cô, trong mắt có chút nóng nảy.

Kỳ thực, thời gian còn lại của hắn cũng không nhiều lắm......

Linh Mộc Nại Nại ở trong tay của hắn chuyện này không dấu được bao lâu, đến lúc đó ông ấy biết nhất định sẽ khởi binh vấn tội...... Ông ấy ghét nhất chính là người khác không nghe lời mình......

Hiện tại chỉ có thể mau chóng bức Linh Mộc Nại Nại nói ra cách điều chế hoặc tung tích của thuốc giải độc, tra được hung thủ, cũng sống dễ chịu hơn lúc trước mò kim đáy bể.

/347