Hiền Tri Thiên Lý

Chương 110 - Chương 105

/170


Edit: Niệm Vũ Xênh Đợp

Beta: Tiểu Lăng

Đừng hòng thoát! Ô Đạt sử dụng lĩnh vực điện cực, cùng lúc đó, mấy chục gã chiến sĩ mặc trang phục gia tộc Duy Tạp Tư tản ra bốm phía, vây Tra Nhĩ vào chính giữa.

Tra Nhĩ đối diện với hàng ngàn ánh mắt rét lạnh, lại tuyệt nhiên không hề sợ hãi. Ngược lại, ý chí chiến đấu của hắn càng trào dâng. Hắn nắm chặt hai đấm, da thịt vốn nứt ra dần lành lại, một màn sương xanh thẫm bốc lên như lửa đốt. Dòng lĩnh vực vô cùng tận ập đến, bao phủ lên tất cả trong im lặng. Nét mặt, động tác, nhịp thở, thậm chí cả tiếng tim đập... bất kỳ một thay đổi nào, dù rất nhỏ đi chăng nữa, cũng có thể thấy một cách rõ ràng.

Điện cực lóe ra ánh sáng lạnh lẽo, đan vào nhau lồng lộng như lưới trời, nhưng trong mắt Tra Nhĩ, chuyển động của mỗi tia điện đều cực độ chậm chạp, bóng hắn chớp lên, xuyên qua lưới điện, biến mất trong tầm mắt của mọi người.

Ô Đạt kinh hãi, thét: Hắn tàng hình rồi, tất cả mở hết vòng bảo vệ và dụng cụ cảm ứng nhiệt ra mau.

Chưa dứt lời, đã thấy mấy chục vòng bảo vệ phía nam vỡ liên tiếp, bóng Tra Nhĩ xuất hiện trên một ngọn cây cảnh lớn, đón gió mà đứng, như quân vương cúi đầu nhìn chúng nhân.

Tất cả đều không biết mình đang ở trong lĩnh vực, chỉ cảm thấy sợ hãi và áp lực một cách kỳ lạ.

Chiến sĩ gia tộc Duy Tạp Tư đồng loạt tấn công, những chùm sáng năng lượng trải rộng khắp bầu trời, bừng bừng khí thế, ấy vậy mà đều như đang ở trong một không gian khác, không tài nào tấn công trúng mục tiêu.

Tra Nhĩ tỉnh táo lại, có được lĩnh vực thăng lên cấp bậc đỉnh cao vô cùng tận, Tâm giới tỏa ánh hào quang, nắm giữ động tĩnh của vạn vật, hóa thân thành ảo ảnh, giết người trong vô hình, chỉ có cường giả lĩnh vực mới hơi cảm ứng được một chút thôi.

Vẻ mặt Bố Lãng thay đổi liên tục, mắt sáng rực lên. Ô Đạt đã dùng lĩnh vực điện cực đến tối đa mà vẫn không có tác dụng gì với hắn? Đối chiêu, chiêu đầu chịu đựng, chiêu hai tránh một cách nhẹ nhàng, lực lượng hắn hoàn toàn áp đảo Ô Đạt.

[Trưởng lão Bố Lãng, chúng ta cứ để kệ vậy sao?] Đằng Tiêu truyền âm hỏi.

[Không, cậu truyền tin cho Vi Mạt, bảo cậu ta mang người tới ngầm giúp Lạc Ấp rời đi đi. Lai Địch chắc chắn đang sắp bẫy ngoài thành, cẩn thận làm đầu.]

[Vâng.] Trên mặt Đằng Tiêu hiện lên vẻ vui mừng.

Phát huy năng lực trong thành hơi khó, nhưng ngoài thành thì chẳng cần lo lắng gì; ở khu vực trọc hóa không thể sử dụng vũ khí, nhưng nơi tràn ngập linh khí thì dư sức. Dù Tra Nhĩ có là cao thủ lĩnh vực, nhưng chưa chắc đã chịu được một đòn đánh lén của vũ khí công nghệ cao.

Tất cả đều cho rằng người đàn ông này không thể sống sót rời khỏi đây, làm sao còn quan tâm đến việc hắn sở hữu thực lực mạnh đến đáng sợ không.

[Lai Địch, mạng của mi, tạm thời để đó, ta sẽ còn quay lại.]

Tra Nhĩ lạnh lùng liếc Lai Địch, bóng hắn lập tức nhạt dần, xuyên qua vầng sáng năng lượng, rời đi trên không ngay trong vòng vây của vô số cao thủ.

Mặt Ô Đạt xanh mét, xoay người lẩn vào trong đám đông, đuổi theo sát, chỉ để lại một câu cho Bố Lãng: Hôm nay mấy ông không ra tay, rồi sẽ có phán xét đến từ Thượng phủ cho coi.

Bố Lãng không để ý, chỉ quay đầu nói với Đằng Tiêu: Xem ra phải điều tra lại chuyện liên quan tới Lạc Ấp lần nữa rồi.

Đằng Tiêu khẽ gật đầu, trong lòng cũng nảy sinh nghi ngờ. Vốn cho Lạc Ấp đã sớm chết trong thử luyện ở Ám Vực, nào ngờ sau 4 – 5 năm lại sống sót quay lại, nhưng hắn lại mất trí nhớ, tính cách thay đổi rất nhiều, trên người còn có hơi thở lạnh lẽo giống trọc khí. Nếu nói hắn là người ma hóa, ông tuyệt đối không tin. Tuy ra tay rất hung ác, nhưng hành vi của hắn cũng không phải không có lý trí, lúc thoát khỏi vòng vây, chưa từng ra tay nặng. Nếu không, với thực lực của hắn, e nơi đây đã phơi đầy thi thể rồi.

Hiển nhiên, lời của Lai Địch năm đó không phải thật, tình huống thử luyện dưới Ám Vực, sợ là không đơn giản.

Tất cả các vòng cảnh giới ở thành Thánh đều mở ra, cảm ứng nhiệt hoàn toàn không có tác dụng với Tra Nhĩ đang tàng hình. Cách đó không xa đã sắp xếp xong phòng tuyến, sức phòng ngự của kết giới năng lượng tổ hợp rất mạnh, thực lực như Tra Nhĩ cũng khó lòng vượt qua. Người Bố Lãng phái đi ngầm giúp vẫn đang trên đường tới, kế đến, Tra Nhĩ phải đối mặt không chỉ là vô số dị năng giả giỏi về phối hợp ám sát, mà còn là đủ loại vũ khí máy móc có tính sát thương mạnh.

Thành Thánh có thể đứng đầu mười khu phía Bắc, không phải chỉ có mỗi danh không, ngoại trừ cường giả lĩnh vực ở Thượng phủ, tại đây còn tụ tập hàng ngàn hàng vạn cao thủ dị năng đặc thù, sức chiến đấu của mấy quân đoàn lớn cũng không thể xem nhẹ. Lai Địch triệu tập đầy đủ lực lượng, thật sự muốn giết chết Tra Nhĩ ngoài thành Thánh.

Nhưng họ không biết rằng, Tra Nhĩ và Thiên Lý ở chung mấy năm, thu hoạch không chỉ có một phần bình yên, mà còn có một lực lượng vô hình khác.

[Tra Nhĩ, chú ý, phía trước là khu bẫy rập, đụng vào sẽ bị trói buộc dị năng.] Tiếng Liên Hoành - thành viên Ngu Giả vang lên trong đầu Tra Nhĩ: [Chạy theo đường tôi chỉ.]

Quân đoàn dị năng âm thầm quan sát tình huống thấy Tra Nhĩ sắp bước vào khu bẫy rập, ai ngờ, cách đó 5m, hắn đột ngột chuyển hướng, vốn đang đi thẳng chợt thành đường cong quỷ dị, khéo léo tránh khỏi tất cả những nơi đặt bẫy.

Có người chỉ đường giúp hắn! Quân đoàn trưởng giận dữ, nhanh chóng sắp xếp bước tiếp theo của kế hoạch, Để cánh quân số 3 khởi động không gian trọng lực, dựa theo tốc độ và hướng đi của hắn, cùng phối hợp hỏa lực công kích.

Tra Nhĩ xông vào không gian trọng lực, lại biến mất tăm hơi trong nháy mắt.

Chuyện gì đã xảy ra? Người đâu? Dưới ống kính của camera giám sát, tàng hình vốn không có tác dụng.

Đoàn trưởng, dưới lòng đất!

Dưới mặt đất không biết đã xuất hiện một lối đi tự bao giờ, Tra Nhĩ xuyên qua nhanh như gió, sau khi lao ra khỏi lối đi, con đường sau lưng tức thì trở về nguyên trạng.

Có thể khống chế dị năng hệ đất một cách tài tình như vậy, chắc chắn không phải cao thủ thông thường.

Quân đoàn trưởng trầm mặt, ra lệnh: Tìm các dị năng giả khả nghi khác gần




/170