Hoàng Thượng Vạn Tuế

Chương 72 - Chương 72

/113


Ed: Jang bò

Đại học đối với bé mà nói, giống như là một tia hi vọng, người trong nhà nói đại học so với trung học phổ thông đã là nhẹ nhàng hơn rất nhiều rồi, các thầy giáo nói cố gắng nhịn chịu đựng chờ thêm một chút lên đại học các ngươi sẽ được giải phóng, sau đó phải chờ ngươi chân chính lên đại học, ngươi mới hiểu được, bọn họ nói đều thúi lắm, vấn đề ngươi gặp phải sẽ không chỉ duy nhất là việc học tập, mà ngươi phải trở thành một người có thể thích ứng với mọi hoàn cảnh xã hội.

Mọi trải nghiệm cũng chỉ vừa mới bắt đầu.

Tống Hiểu Hoa dự thi vào một trường nghệ thuật ở thành phố C cũng được coi là trường chuyên nghiệp tốt nhất trong nước, mà Thẩm Cảnh cũng trúng tuyển vào đại học y khoa thành phố C, cho nên hai người Phương Văn cùng với Tống Đông liền giao Tống Hiểu Hoa cho Thẩm Cảnh chăm sóc, dù sao Thẩm Cảnh từ trung học cơ sở đã bắt đầu đi học xa nhà, đã quen thuộc mà Tống Hiểu Hoa lần đầu tiên đi ra khỏi nhà, khó tránh khỏi nhiều điều không hiểu.

Thẩm Cảnh gật đầu đồng ý, trước khi báo danh hai ngày, hai nguời quyết định lên đường, Phương Văn cùng với Tống Đông đi theo bên cạnh, một đường hộ tống.

Trường của Tống Hiểu Hoa tựu trường sớm hơn so với trường của Thẩm Cảnh, cho nên sau khi năm người đến thành phố C, Thẩm Cảnh trước tiên cất hành lý của mình trong khách sạn, mấy người lập tức dẫn Tống Hiểu Hoa đi tìm trường học báo danh.

Đi tới thành phố xa lạ tâm tình của Tống Hiểu Hoa xem ra rất phấn khích, thành phố A nơi bọn họ ở chỉ là một tiểu thành thị hạng ba, đột nhiên tới thủ đô, tất cả mọi người đều có cảm giác hiếu kỳ, thành phố A có cảm giác giống như một tiểu Giang Nam, phần lớn các tòa nhà đều không phải là rất cao, thỉnh thoảng mọc lên vài tòa nhà cao tầng, khiến mọi người đều muốn nhìn lâu hơn một chút, chỉ như vậy đã tạo thành sự chênh lệch rất rõ ràng, trước mắt từng tòa nhà giống như là đang so xem ai cao hơn ai, cùng với những lối đi dọc ngang tung hoành trên cầu vượt, lối đi bộ cũng tràn đầy những chiếc xe đậu san sát.

Thật sự là khác biệt rất lớn.

Tống Hiểu Hoa nhìn xung quanh một chút, theo sát sau lưng Thẩm Cảnh sợ đi lạc, sau đó nhẹ giọng nói với cậu: Nơi này và thành phố chỗ chúng ta thật không giống nhau.

Thẩm Cảnh hít một hơi, nhíu mày, trả lời: Chất lượng không khí quả thật không tốt.

Tống Hiểu Hoa hì hì một tiếng bật cười, sau đó nói: Vậy sao anh không mang khẩu trang?

Thẩm Cảnh trả lời: Anh chỉ muốn biết không khí ở nơi này ô nhiễm


/113