Hoàng Thượng Vạn Tuế

Chương 84 - Chương 84

/113


Đúng như mọi người đoán, đêm đó tiết mục biểu diễn hay nhất được khen thưởng là múa ba-lê, mà tiết mục kịch của Phương Lộ chỉ được một giải an ủi, để ăn mừng hội trường đã mời mọi người cùng nhau đi ra ngoài ăn lẩu.

Tống Hiểu Hoa vẻ mặt vẫn còn đầy phấn khích, Trương Nhạc cùng với Lưu Giai Lệ cũng được mời đi ăn ké với mọi người trông câu lạc bộ, Lưu Giai Lệ hích Tống Hiểu Hoa một cái, nói: Hiểu Hoa, Hội trưởng của các cậu không tệ nha.

Tống Hiểu Hoa quay đầu sửng sốt, không nghe ra ý tứ trong câu nói của Lưu Giai Lệ, trả lời: Hội trưởng của bọn tớ đúng là vô cùng tốt.

Trương Nhạc nâng trán nói: Hiểu Hoa, cậu ấy không phải ý này.

Tống Hiểu Hoa nhìn Lưu Giai Lệ, chỉ thấy cái người bình thường cử chỉ nói năng vẫn luôn tuỳ tiện Lưu Giai Lệ thế nhưng khó thấy được lại đang đỏ mặt, cô thoáng dao động, vội vàng nói: Đại tỷ, cậu đây là đối với hội trưởng của chúng ta có ý sao?

Lưu Giai Lệ gật đầu một cái, nói: Ừ, hôm nay nhìn anh ấy khiêu vũ ở trên đài, thật sự rất đẹp! Các cậu không cảm thấy dáng dấp của anh ấy rất đẹp mắt sao? Vóc dáng mặc dù không cao như Thẩm Cảnh, nhưng mà tớ lại thấy rất dễ nhìn, đặc biệt là bộ dạng lúc anh ấy cười, chậc thật sự rất đáng yêu!

Tống Hiểu Hoa nuốt một ngụm nước bọt, nói thật bình thường cũng cảm thấy hội trưởng rất tuấn tú, nhưng ngược lại là hội trưởng này tính tình rất kì quái, cô cảm thấy thật sự là người bình thường không chịu nổi, cuối cùng nói: Tại sao cậu lại nghĩ không thông như vậy?

Lưu Giai Lệ mất hứng, nói: Hiểu Hoa, cậu có coi anh ấy là hội trưởng không vậy? Làm sao cậu lại có thể nói như vậy chứ?

Tống Hiểu Hoa nói: Chỉ là tớ muốn nói trước cho cậu rõ một chút tình huống, cách nghĩ của hội trưởng cùng với người bình thường không giống nhau, cho nên. . . . . . Tớ có thể giúp cậu giới thiệu.

Lưu Giai Lệ vui mừng gật đầu một cái, nói: Đây chính là bạn cùng phòng tốt nhất Trung Quốc chứ đâu.

Trương Nhạc nói: Tớ nhớ không nhầm trước đây giống như nghe người ta nói hội trưởng của bọn cậu là con nhà giàu, là thiếu gia nhà giàu chính hiệu, đại tỷ, cậu mà theo đuổi chẳng khác nào đang truy đuổi một con cá béo nha.

Tống Hiểu Hoa cười hì hì một tiếng, nói: Không phải là đại thiếu gia con nhà giàu sao?

Trương Nhạc liếc mắt nhìn hội trưởng nói: Ở trong mắt tớ tối thiểu phải cao 1m8 mới tính là đẹp trai, hội trưởng của các cậu nhiều nhất cũng chỉ 1m75.

Lưu Giai Lệ nói với Tống Hiểu Hoa: Vậy chờ tới lúc ăn cơm, cậu tìm cơ hội giới thiệu tớ một chút.

Tống Hiểu Hoa gật đầu, nói: Vậy được.

Đến quán lẩu, mọi người vào phòng đã được đặt sẵn, xem ra đều đang rất cao hứng, có người hét lớn muốn uống rượu, hội trưởng không nói hai lời mua liền mấy bình rượu đặt đó.

Lúc ăn cơm, hội trưởng cũng cười không ngớt, xem ra tâm tình cực kỳ tốt, cầm ly rượu bên cạnh lên, nói: Hôm nay tất cả mọi người đều đã tận lực, tôi mời mọi người.

Dứt lời, liền uống cạn ly rượu.

Cả đám người hưng phấn hét lớn: Hội trưởng quá tuyệt vời.

Tống Hiểu Hoa yên lặng ở bên cạnh ăn đồ ăn, cô uống rượu không tốt lắm, cũng tương đối dễ say, thời điểm vừa bắt đầu bởi vì không cự tuyệt được nên có uống một hai ly, bây giờ có chút khó chịu, cho nên ăn một chút đồ áp xuống.

Người đàn chị ngồi bên cạnh đi sang chỗ Tống Hiểu Hoa, cầm ly rượu lên nói: Hiểu Hoa, chuyện lúc trước là chị không đúng, chị thấy em vừa mới vào trường lại học dưới khóa, lúc ấy hội trưởng để cho em dẫn đầu đội múa, nói thật, chị không cam lòng, sau đó lại làm ra mấy chuyện không hay lắm, bây giờ nhớ lại thật là xấu hổ, Hiểu Hoa em là người tốt, sẽ không cùng chị so đo. Sự thật đã chứng minh hội trưởng lựa chọn rất chính xác, chị ở đây xin lỗi em. Nói xong, đàn chị này uống cạn ly rượu.

Tống Hiểu Hoa chần chừ một chút, gật đầu, nói: Không sao, đều là đồng học, chỉ là tửu lượng của em không tốt lắm, em có thể uống đồ thay rượu được không?

Trong câu lạc bộ có một số người không đồng ý

/113