Hoàng Tử Bóng Đêm Và Lời Nguyền Hủy Diệt

Chương 8 - Chương 8

/30


12 giờ đêm, tại hội trường học viện Time.

Bữa tiệc diễn ra một cách hoành tráng với sự tham gia của học viên cấp cao, thầy cô trong trường. Bữa tiệc diễn ra nhằm kỉ niệm 300 năm thành lập trường. Tiếng nhạc nhẹ nhàng du dương của dàn hợp xướng điêu luyện. Các tiểu thư, hoàng tử đều là học viên của trường này ăn mặc lộng lẫy và quyến rũ tôn vẻ cao sang của dõng dõi quý tộc. Học cùng nhau chúc tụng bằng những ly rượu vang đỏ và nói chuyện vui vẻ với nhau.

Bước vào với bao nhiêu ánh mắt trầm trồ khi nhìn thấy Jason và Eric. Hai chàng trai mang hai vẻ đẹp khác nhau khiến mọi người phải nhòm ngó. Ở đây đều có cặp, có đôi cả nên khi các cô nữ nhìn nên làm cho các chàng trai có vẻ khó chịu và bực tức.

Eric cực kì lịch lãm trong bộ trang phục đơn giản không cầu kì chỉ với áo sơ mi trắng có họa tiết của biểu tượng hình giọt nước được cách điệu theo kiểu cổ điển in trên áo, vừa vặn với cơ thể để lộ ra một thân hình cực chuẩn mà những người nam thường muốn có được. Kết hợp với quần jean đen xuông dài cùng với đôi giày Nike đen. Mái tóc Pompadour đỏ đô để lộ quai hàm mặt vô cùng quyến rũ. Đôi khuyên tai hình tròn màu đen đeo một bên tôn lên một phong cách tuyệt mĩ. Riêng Jason hoàn toàn khiến cho phái nữ phải đắm chìm trước vẻ đẹp lạnh lùng tựa tảng băng được tạc một cách kì công nhất. Cậu tự tạo cho mình một phong cánh đơn giản với quần ka ki ống côn màu đen cực men và nam tính, cùng với sơ mi trắng và đôi giày thể thao adidas tôn lên một phong cách tuyệt đẹp và một vẻ đẹp phong độ. Để mái layer bồng bềnh, lãng tử, đeo chiếc mp3 cực ngầu. Hai cậu bước đi chỗ bàn rượu đứng đó, Eric cầm lấy ly rượu uống vài ngụm.

- Tháo mp3 xuống đi!

Eric nhìn Jason nói.

Jason tháo mp3 xuống rồi bỏ vào trong túi quần. Cậu đứng nhìn xung quanh, bao nhiêu ánh mắt đều đổ đồn nhìn cậu, rồi trầm giọng nói, nét mặt khó chịu:

- Ồn!

- Đừng bận tâm làm gì, mày nên tập làm quen đi, sẽ còn có nhiều bữa tiệc như thế này diễn ra. Mày phải nắm bắt những chuyển biến nhanh của thời đại này!

Eric nói giọng đều đều.

- Chào Jason, nhìn cậu trông thật đẹp trai, đúng chất của một mỹ nam mà.

Đó là giọng nới điệu đà của Violet. Nhỏ không biết từ đâu đi tới, mặc trên mình bộ váy đỏ nhung ôm sát cơ thể ngắn củn cỡn và gợi cảm. Nhỏ ngồi lên ghế và khoác vai Jason với sự quyến rũ của mình và cố khoe vẻ đẹp ở chỗ nhạy cảm cho Jason chú ý. Mùi nước hoa nồng tỏa ra ngây ngất xông vào cánh mũi. Nhỏ nở một nụ cười bởi đôi môi son đỏ đậm với Jason.

Eric nhìn thấy mà muốn sặc cả nước ra ngoài nhưng cố kìm chế lại và cười thầm. Vì cậu biết sẽ có sự mất mặt ở đây vì thằng bạn mình mà thôi. Cậu hiểu bạn mình là người như thế nào mà.

Violet tưởng chừng Jason sẽ bị say mê bởi bộ điệu quyến rũ và gợi cảm của nhỏ nhưng không điều đó lại trái ngược. Jason đưa ánh mắt lạnh băng nhìn Violet và nói ra một câu hết sức ngắn gọn:

- Tránh ra!

Dứt lời, Jason đẩy Violet một cách phủ phàng rồi đi thẳng về phía trước, nét mặt lãnh đạm không cảm xúc. Cậu tìm cho mình một nơi yên tĩnh để đứng. Còn Violet thì hụt hẫng, nhỏ tưởng chừng cậu sẽ bị cưa đổ trước vẻ đẹp của mình nhưng điều đó hoàn toàn ngược lại.

- Jason cực kì ghét ai chạm vào người mình đặc biệt là những loại con gái như cô. Và cũng nói cho cô biết luôn, Jason cực kì... cực kì ghét nước hoa! Đúng là mùi này kinh khủng thật.

Eric cười nhạt đi lại Violet nói thầm khiến nhỏ tức giận nhưng không làm gì được, chỉ biết xiết chặt tay chịu đựng vì muốn giữ thể diện nếu không thì nhỏ đã hét toáng lên. Nhìn điệu bộ của Violet lúc này vô cùng thất cười. Eric đút tay vào túi quần đi tới chỗ Jason.

Và cứ thế bữa tiệc vẫn diễn ra đến 1 giờ sáng đễ chờ công bố ai sẽ được chọn đến tham gia sự kiện thời trang đăng lên tạp chí Newlife để quản bá hãng siêu xe nổi tiếng của tập đoàn SC. Tất cả học viên trường Time này đều trông chờ vào sự kiện đó rất nhiều để tăng sức hút của mình và có cơ hội được đi đến Hoàng Gia thăm một chuyến. Có rất nhiều hotboy, hotgirl đều trong danh sách đề cử trong đó có Jason. Mặc dù cậu không phải thuộc dòng dõi con quý tộc nhưng điều đó chỉ là trên danh nghĩa mà thôi. Việc này sẽ được các thầy cô công bố trong vòng một giờ đồng hồ nữa.

- Chúng ta nhất định phải được chọn tham gia sự kiện này.

Sophia nhìn Ben nói.

- Em yên tâm đi, chắc chắn mình sẽ được chọn mà thôi. Không có ai vượt mặt được chúng ta đâu.

Ben nói giọng nghiêm túc và có phần rất tự tin.

Bất chợt mọi người đều đổ xô về hướng cửa chính, mọi tiếng ồn vang lên. Từ ngoài cửa bước vào hai cô gái vô cùng xinh đẹp và quý phái, đó là chính là Ruby và Sona. Sona khoác trên mình bộ váy cúp ngực dài vải voan mỏng màu hồng sữa, phần chân váy xẻ dài để lộ đôi chân trắng nõn nà. Tóc bó gọn, khuôn mặt trang điểm đậm nét. Đặc biệt nổi bậc trong đêm nay chính là Ruby, nhỏ thật sự tươi tĩnh hẳn ra, nở trên môi nụ cười tuyệt mĩ. Nhỏ mặc trên mình chiếc áo cúp ngực lửng ngang bụng màu trắng cùng với quần short ngắn cùng màu có lớp vải voan mỏng phủ dài để khoe đôi chân dài trắng không tì vêt. Tóc uốn lượn sóng để gọn một bên, ánh mắt xanh lơ sắc xảo, gương mặt hiện lên từng nét hoàn mĩ. Nhìn nhỏ vô cùng quyến rũ và gợi cảm.

- Ai đây? Thật bất ngờ từ con vịt xấu xí trở thành thiên nga.

Sophia đi tới đứng trước mặt Ruby nói giọng khinh bỉ, tay vòng lại trước ngực, mặt vênh lên.

- Công nhận nhìn em thay đổi khác hẳn, sao lúc trước không được như vậy ta?

Ben chen vào nói.

Ruby im lặng không nói gì, chỉ nhếch môi cười nhạt. Mọi người bắt đầu bàn tán Ruby về việc hôm trước. Những tiếng ồn vang vản cứ nhôn nhao. Họ đem chuyện giữa Ruby và Ben ra nói, vì thông tin chia tay giữa họ trở thành tin nóng nhất trường.

Từ trong đám đông đi ra, Jason và Eric bước đi một cách thản nhiên để về nhà vì ở đây quá ôn ào, và cũng không muốn trông chờ gì đến sự kiện kia. Jason đi thoáng qua mặt Ruby nhưng bất chợt bị nhỏ kéo phắt và khoác tay một cách tự nhiên, nét mặt nở một cười tà mị. Jason hơi bất ngờ trước hành động của Ruby, nhìn nhỏ với ánh mắt khó hiểu. Và ánh mắt xanh lơ truyền câu nói của sự giúp đỡ, hi vọng Jason sẽ giúp nhỏ.

- Làm ơn hãy giúp tôi chuyện này, xin cậu.

Jason hiểu được, im lặng và chỉ biết làm theo hành động của mình. Ánh mắt của Ruby rất giống với mẹ cậu khiến cậu cứ có một cảm giác rung động gì đó nhưng chỉ là nhất thời mà thôi. Cậu nghĩ tại sao cậu lại bận tâm đến những chuyện như vậy thà không dính vào còn hơn mà cậu cũng không thích tham gia vào và cũng không muốn quan tâm. Cậu quay mặt và đồng thời xoay người. Ruby thấy vậy, biết thế nào cậu cũng sẽ không đồng ý nên phải đành nắm luôn tay của Jason và giữ chặt.

- Jason ở lại một chút nữa đi, bữa tiệc còn chưa kết thúc mà, em cũng vừa mới tới thôi, hãy ở lại thêm một chút nữa đi?

Ruby nói với vẻ mặt gượng cười, ánh mắt long lanh như chú cún con.

Jason vẫn im lặng không nói gì, vẻ mặt bình thản, cậu thở nhẹ và nắm lấy tay Ruby kéo đi trước bao nhiêu ánh mắt ngỡ ngàng.

Ben tự nhiên cảm thấy tức giận không khác gì một cơn ghen mặc dù cậu chính là người làm cho Ruby phải xa cậu mà đi đi quen với người khác. Chợt cậu kéo phắt tay Ruby lại, khiến nhỏ làm rơi điện thoại xuống sàn. Hành động của Ben làm cho những người xung quanh lại thêm một cước phim để xem quả thật rất thú vị đối với họ. Ben nhìn xuống điện thoại thì có đoạn video đang chạy, cậu nhặt lên và xem, Sophia cũng thấy tò mò và xem cùng.

Trong đoạn video đó xuất hiện một nam và một nữ đang ân ái với nhau thắm thiết. Và cô gái trong đoạn video đó không ai khác chính là Sophia. Nhỏ vội lấy nhanh điện thoại Ben đang cầm và giật mình. Ben quay lại nhìn Sophia với đôi đồng tử giãn rộng. Ruby lấy lại điện thoại của mình rồi vớ lấy ly nước trên bàn hất vào mặt Ben và còn giáng thêm một cái đánh lên gương mặt điển trai ấy. Những học viên đều mở to mắt, há hốc mồm quá bất ngờ vì chuyện lại diễn ra như vậy mà không ai có thể tưởng được.

- Đồ tồi.

Ruby nâng cao giọng, ánh mắt nhìn Ben đầy sự khinh bỉ.

- Nghe đây, tôi bây giờ không phải là một con nhỏ ngu ngốc khi tin vào một tình yêu lừa dối của kẻ phản bội như anh. Còn cô cũng vậy, đúng là loại con gái lẳng lơ, đừng nghĩ mình xinh đẹp hơn người khác muốn gì được nấy. Đồ ghê tởm!

Dứt lời, Ruby đi tới khoác tay Jason đi khỏi đây để lại phía sau là một sự mất mặt mà Ben và Sophia hứng lấy. Đám đông bắt đầu giải tán và bước vào vũ điệu khiêu vũ cùng những bản nhạc đậm chất cổ điển.

- Ruby đi rồi, mình ở đây biết làm gì?

Sona nói thầm, mắt nhìn ngó xung quanh.

- Cô muốn khiêu vũ với tôi chứ?

Eric đứng bên cạnh Sona nói, nét mặt kiêu ngạo, nhếch môi cười tà mị.

- Ừm...

Sona chần chừ một lúc, nữa muốn nữa không. Rồi cuối cùng cũng đặt bàn tay mình lên bàn tay của Eric. Nhưng không, Eric thụt tay mình lại một cách nhanh chóng rồi đút tay vào túi quần.

- Cô nghĩ tôi sẽ khiêu vũ với cô sao, đừng có mơ.

Eric nói giọng đùa cợt, rồi quay người đi trong sự vui sướng.

Sona gòng tay mình, nét mặt tức giận. Không thể chịu đựng nổi, nhỏ lao tới đẫm vào chân Eric thật mạnh bằng đôi giày cao gót nhọn hoắt của mình. Nhỏ cười phá lên rồi tắt nhanh nụ cười rồi nói một cách nghiêm túc:

- Này, tôi nói cho cậu biết, tôi không phải là người thích đùa giỡn với những người như cậu đâu nha.

Dứt lời, Sona quay phắt người đi tới chỗ mọi người đang tụ tập nói chuyện. Eric chỉ biết nhăn mặt vì đau, mặc dù mang giày nhưng không tránh không tránh được đôi giày cao gót của con gái.

...

Ở ngoài khu vườn trường, hoa hồng đỏ được trồng xung quanh cùng với những cây thông cổ thụ. Trời bắt đầu tờ mờ sáng, sương xuống bao phủ khiến cho cảnh tượng trở nên mờ mờ ảo ảo, đẹp đến kì lạ.

Sau khi giải quyết xong mọi việc, Jason buông tay Ruby rồi đút tay vô túi quần đi một cách chậm rãi về phía con sông Crytal ngồi gần mép sông. Ánh mắt xanh dương nhìn về hướng nào đó bất tận không điểm dừng. Ruby chỉ biết đứng nhìn cậu, ánh mắt hiện rõ sự đau khổ khi vừa mới trải qua cách đây vài phút, vẻ mặt nhỏ trở nên xanh xao vì cố gắng chịu đựng căn bệnh hành hạ. Ruby đi tới rồi ngồi xuống bên cạnh Jason.

- Xin lỗi cậu, Jason. Vì đã hiểu lầm cậu. Cám ơn, cậu đã cứu tôi và giúp tôi vừa rồi.

Ruby nói giọng chân thành, nét mặt thoáng buồn. Chợt một giọt nước mắt lăn dài trên má. Ruby cố kìm nén cảm xúc của mình nhưng không thể, nhỏ khóc nấc lên thành tiếng phá tan không gian yên tĩnh.

- Đi chỗ khác. Đừng làm phiền tôi.

Jason buông một câu lạnh lùng.

- Cậu không khác gì hoàng tử bóng đêm cả, tàn nhẫn, độc ác và không có trái tim... hức hức...

Ruby khóc lớn hơn và muốn ôm ai đó. Jason nghe được Ruby nói có vẻ chột dạ. Cậu vội nhắm mắt lại và vòng tay trước ngực coi như không nghe thấy và cũng không để ý đến.

- Hoàng tử bóng đêm...

Nhỏ lẩm bẩm lại bốn từ đó và nhìn Jason thì trong đầu bỗng dưng xuất hiện những hình ảnh. Nhỏ thấy mình bị một chàng trai cầm dao đang định giết mình và trước khi ngất đi nhỏ có gọi lên cái tên Louis nhưng sao không tài nào hình dung được khuôn mặt của người đó. Bất chợt Ruby cảm giác cơ thể đau buốt, mồ hôi tuôn ra trên khuôn mặt tái nhợt không còn chút máu, bờ môi khô lại, cảm thấy mọi thứ trước mắt mờ dần rồi ngất lịm đi trong vô thức, ngã gục vào người Jason. Theo bản năng cậu nhanh chóng đỡ lấy Ruby vào lòng, bất chợt tim cậu thốt lên nhưng nhanh chóng tắt ngay. Và một lần nữa, cậu lại cảm nhận được sức mạnh của người con gái này. Cậu đưa tay lên định ôm lấy Ruby nhưng có điều gì đó khiến cậu dừng lại. Vì cậu nghĩ tới một điều, sẽ có ngày cô gái này biết được thân phận thật của cậu và là kẻ suýt nữa giết chết. Tới lúc đó, cô gái này sẽ vô cùng hận cậu và muốn giết cậu. Cậu chưa bao giờ nghĩ tới việc sẽ quan tâm đến một ai và không có khái niệm về tình yêu vì trái tim cậu chẳng bao giờ ấm áp, chỉ đơn giản nó đã hóa băng, không một chút tình yêu thương nào. Chợt cổ tay cậu phát sáng và đồng thời trên cổ tay của Ruby cũng như vậy. Cậu cầm lấy cổ tay Ruby lên và xem, không cần phải tìm đâu xa, người mà cậu muốn tìm đã ở ngay trước mặt. Đây là định mệnh đã sắp đặt sẵn!

Cậu đặt Ruby nằm xuống bãi cỏ xanh, cậu nhìn Ruby với ánh mắt vô hồn không một chút cảm xúc, cậu không có bất kì cảm giác gì với Ruby chỉ đơn giản vì nhỏ mang lời nguyền nên giữa cậu và nhỏ có mới liên kết với nhau. Bây giờ, chỉ cần cậu giết chết người con gái này thì thế giới vampire sẽ được yên bình và không có cuộc chiến đẫm máu, cũng không làm công cụ điều khiển của người cha độc ác. Và cậu sẽ trở lại với thân phận thật sự của mình là một hoàng tử bóng đêm, người trị vì cả đế chế này.

Mặt trời bắt đầu ló dạng, những tia nắng đầu tiên tia đang rọi xuống cánh rừng u ám nhưng không đủ chiếu sáng không gian tăm tối ở đây. Jason rút lấy con dao bạc, cậu cầm chặt trong tay, chỉ cần một nhát đâm thôi thì người con gái này sẽ hoàn toàn thành những hạt bụi tan biến và không bao giờ tồn tại trên đời này.

- Tại sao... không phải ai khác mà là con... con chỉ mới 18 tuổi thôi mà... con muốn có tình yêu và hạnh phúc với người con trai đã chọn... Giá như trên đời này có máu tái sinh thì tốt biết mấy... căn bệnh dạ tiểu cầu này khiến con đau đớn không thể chịu nổi...

Một dòng nước mắt từ hoen mi chảy dài nhỏ xuống đám cỏ. Ruby vì quá mệt mỏi mà dẫn đến mê sản. Jason chợt dừng tay khi nghe những lời Ruby nói vừa rồi, nhìn nét mặt không còn sức sống của Ruby cậu cảm thấy có chút xao lòng. Cậu đặt con dao xuống đất rồi bế Ruby đi về kí túc xá. Đến một lúc nào đó, cậu sẽ một lần nữa sẽ cầm dao giết chết người con gái này vì chỉ một lần thôi là quá đủ. Vì cậu còn gánh cả một sứ mệnh đang đè nặng trên vai, không thể để bị người con gái này khiến cậu trở nên ích kỉ chỉ nghĩ cho cô gái đó mà phá hủy cả nhân loại.

/30