Hôn nhân mỏng manh, chồng trước quá ngang tàng

Chương 185 - Chương 160

/916


Hợp tác giữa Hà Nhược Băng và Triệu Bách Xuyên đã kết thúc rồi.

Thời gian quay bộ phim mới đã xác định. Là một bộ phim võ thuật. Cũng là của đạo diễn hàng đầu trong ngành.

Có điều trời lạnh, chỉ chờ hết năm, sẽ cử hành cuộc họp tuyên bố và nghi thức bắt đầu ghi hình.

Tạm thời vẫn chưa tuyên truyền chuyện này, nhưng người của nội bộ Ngự Tinh đã biết hết.

Đương nhiên Hà Nhược Băng cũng nghe được tin đồn, cô ta lại muốn diễn vai chính trong đó, nếu không được, diễn vai phụ cũng được.

Mặc dù tên tuổi của đạo diễn Trương lớn, nhưng lại chỉ ở trong nước. Đạo diễn Lý người ta không giống thế.

Đó là đạo diễn lớn ở quốc tế. Nếu như có thể diễn một nhân vật trong đó, đến khi bộ phim được trình chiếu ở nước ngoài, giá trị con người cô ả sẽ khác trước.

Tìm người cũng đã tìm, tìm đạo diễn Lý cũng đã tìm rồi.

Tiếc rằng, đạo diễn Lý kia lại khó chơi hơn đạo diễn Trương nhiều, là một người dầu muối không lọt.

Cô ả phí lời hơn nửa ngày, thậm chí để nhà sản xuất ăn không ít đậu hũ, đều không khiến đối phương thỏa hiệp, đồng ý cho mình diễn một nhân vật.

Bất đắc dĩ, lại muốn giở chút bản lĩnh với Triệu Bách Xuyên.

Bách Xuyên, bộ phim mới của anh, anh bảo đạo diễn Trần đồng ý để em diễn một vai phụ được không?

Hợp tác vài lần, cô ả không tin không tìm ra cơ hội biến Triệu Bách Xuyên thành người của mình.

Triệu Bách Xuyên thấy cô ta bám chặt lấy tay mình, kéo ra không hề nghĩ ngợi: Trời còn chưa tối, muốn nằm mơ thì để buổi tối.

Một bộ phim đã khiến anh chịu đựng Hà Nhược Băng đủ rồi, sao có thể tiếp tục nữa?

Anh cũng không có sở thích tự ngược.

Hà Nhược Băng tức giận đến mức mặt tái mét, tiếc rằng bây giờ là lúc đông người đến người đi nhất, cô ả cũng không thể trở mặt với Triệu Bách Xuyên ở đây.

Anh như thế để làm gì? Ai diễn mà chẳng là diễn? Em chỉ muốn hợp tác thêm với anh thôi.

Đáng tiếc, tôi không muốn hợp tác với cô. Triệu Bách Xuyên lùi ra phía sau vài bước, cách xa Hà Nhược Băng một chút, ngẩng đầu, lập tức nhìn thấy Diêu Hữu Thiên kéo tay Cố Thừa Diệu xuất hiện.

Dưới ánh đèn sáng ngời trong sảnh tiệc, một đôi vợ chồng cực kỳ xuất sắc.

Người đàn ông mặc một bộ đồ tây màu trắng, nhìn anh tuấn khí phách. Mà cô gái mặc một bộ lễ phục màu trắng bó sát người.

Mặc dù bao lấy thân thể cực kỳ kín đáo, nhưng không thể che giấu hết dáng người xinh đẹp của cô. Ngũ quan được trang điểm nhẹ, nhìn hình khối càng rõ ràng hơn.

Điểm khiến người ta lộ vẻ xúc động nhất, chính là nét cười nhẹ trên khuôn mặt. Không nhạt không đậm, hoàn hảo.

Chỉ nhìn gương mặt tươi cười của cô gái trước mặt, sẽ cảm thấy cả thế giới vô cùng xinh đẹp.

Hai người chậm rãi đi đến, tay người đàn ông vẫn luôn đặt lên eo cô gái, tư thế thân mật, đó là rào cản thân mật tránh người khác chen chân vào.

Ánh mắt hơi tối đi, khóe môi khẽ mím chặt, nhưng rất nhanh lại nhếch lên.

Thiên Thiên, em đã đến rồi.

Sự thân thiết giữa lời nói của anh là tự nhiên mà có.

Diêu Hữu Thiên không để ý đến, vừa rồi cô tới đây, đương nhiên nhìn thấy động tác kéo tay Hà Nhược Băng ra của Triệu Bách Xuyên.

Cô đã nói Triệu Bách Xuyên không thể ở chung với Hà Nhược Băng.

Có điều Cố Thừa Diệu và Hà Nhược Băng đều không nghĩ như vậy.

Ánh mắt Cố Thừa Diệu đảo qua mặt Hà Nhược Băng, vẻ mặt có vài phần trào phúng: Sở thích của anh Triệu đúng là đặc biệt. Lại thích ở chung với giòi.

Lời nói này hoàn toàn rất cay nghiệt. Cũng ám chỉ Triệu Bách Xuyên chính là phân, cho nên mới ở chung với giòi.

Diêu Hữu Thiên thầm mắng bản lĩnh mắng người không kèm lời thô tục của Cố Thừa Diệu, thật sự là càng lúc càng cao thâm rồi.

Mặt Hà Nhược Băng đã tái mét, cô ta rất muốn nổi giận, nhưng lại kiêng dè thân phận của Cố Thừa Diệu.

Lần trước bị Cố Thừa Diệu hắt rượu, quay về không thể không điều tra thân phận của Cố Thừa Diệu một chút.

Không điều tra thì thôi, điều tra rồi lại khiến cô ả có chút bất ngờ, Cố Thừa Diệu trước mặt lại là người nhà họ Cố ở Bắc Đô.

Đừng nói bị


/916