Khi Đầu Bếp Xuyên Vào xạ Điêu

Chương 20 - Chương 15

/22


Một lúc lâu sau, mọi người giữa sân mới hồi phục tinh thần lại. Hai bên khách sáo một phen, bởi vì tiền sảnh đã bị hủy, cha con Lục gia liền mời mọi người nghỉ ngơi ở phía sau sảnh.

Mọi người còn chưa kịp rời ý, không ngờ người áo xanh lại quay lại với Mai Siêu Phong.

Diệp Hướng Vãn vò đầu bứt tai, mắt thấy lần này Mai Siêu Phong trở về trang, nhất định phải phân so cao thấp với Quách Tĩnh, trong lòng liền biết nói là lời nói vừa rồi của mình ám chỉ đồ đệ của Hoàng Dược Sư không bằng đồ đệ của Hồng Thất Công làm cho Hoàng Dược Sư không phục.

Nàng bình tĩnh xem đánh nhau giữa sân, mắt thấy Mai Siêu Phong im lặng so chưởng với Quách Tĩnh nhưng lại không rơi vào thế hạ phong, lại nghĩ đến vừa rồi khi ông ta đứng bên cạnh mình lấy hòn đá nhỏ chế trụ đám người Dường Khang, thì biết chắc chắn là ông ta đang ầm thầm lấy hòn đá nhỏ chỉ điểm cho Mai Siêu Phong.

Lúc này Hoàng Dung lẫn Chu Thông cũng đều nhìn ra, chờ lúc Hoàng Dược Sư tiếp tục bắn cục đá ra thì hai người không hẹn mà cùng bắt lấy mất hòn đá gạch bụn ném vào giữa sân, các bắt một đống gạch ngói vụn hướng giữa sân ném đi, đánh thẳng vào cục đá, cố ý dùng tiếng gió vù vù để làm nhiễu loạn thính giác của Mai Siêu Phong.

Nào biết Hoàng Dược Sư bắn ra hòn đá nhỏ nhưng mạnh mẽ mười phần, liên tục đánh tan những viên gạch ngăn cản mà không dừng lại, tạo ra âm thanh xé gió vô cùng mạnh mà, không bị tiếng gạch đá bình thường va chạm là nhiễu.

Bọn họ vừa ra tay như vậy, rõ ràng Hoàng Dược Sư cực kỳ bất mãn với hai người này, tuy rằng yêu thương Hoàng Dung, nhưng Chu Thông lại coi như là đối đầu với ông ta, khi ông ta ra tay lại bắn nhiều hơn một cục đá đánh về phía Chu Thông.

Chu Thông mắt thấy cực đá khi vô cùng hung mãnh, nếu bị nó đánh trúng thì nhất đính thì sẽ phá xuyên ngực, cũng không dám mạnh mẽ nhận lấy, chỉ phải nhẹ nhàng dời người đi, cục đá kia bắn tới sát thân thể của ông.

Diệp Hướng Vãn thấy nhị sư phụ gặp chuyện nguy hiểm, bất chấp mọi chuyện khác, lao thẳng ra kêu lên: Hoàng đảo chủ, ngài cùng Mai Siêu Phong lấy hai đánh một, đánh Quách sư huynh của ta là một hậu bối giang hồ, có thấy xấu hổ không?

Vốn là Hoàng Dung thấy thân thủ của người áo xanh khả nghi, đang chằm chằm nhìn kỹ, lúc này lại nghe lời nói của Diệp Hướng Vãn, tuy rằng nàng không biết làm sao nữ đầu bếp nhỏ này nhận ra phụ thân của mình, nhưng lại cảm thấy quá đỗi vui mừng, cao giọng kêu lên: Phụ thân! Đi về phía người áo xanh.

Diệp Hướng Vãn nhìn thấy tựa hồ việc đánh nhau tạm dừng một bên, lúc này mới yên lòng, xoay người nói với Chu Thông: Nhị sư phụ, ngài có bị thương hay không?

Chu Thông cười ha ha nói: Đồ nhi ngoan, nhị sư phụ mạng lớn, làm sao dễ dàng bị thương như vậy?

Bên kia, bởi vì Mai Siêu Phong không có cục đá chỉ điểm của Hoàng Dược Sư, bị hai chưởng của Quách Tĩnh đánh té ngã, rốt cuộc bò dậy không nổi; Lục Thừa Phong chợt nghe người áo xanh này chính là ân sư mình luôn ghi nhớ, muốn đứng lên chào. Nhưng hai chân của ông ta sớm phế, vừa đứng lên liền té xuống lập tức.

Trong chốc lát trong sân loạn thành một đoạn.

Bên kia Hoàng Dược Sư cha và con gái thầy trò thăm hỏi nhau, Hoàng Dung cười hì hì bóc mặt nạ da người trên mặt Hoàng Dược Sư rồi dán lên trên mặt mình; bên này Kha Trấn Ác kêu Quách Tĩnh tới, chỉ vào Diệp Hướng Vãn nói : Tĩnh nhi, tiểu cô nương này chính là tiểu sư muội mà trước đó chúng ta đã nhắc với con, hai con đã gặp qua nhau.

Diệp Hướng Vãn sớm biết rằng thân phận của Quách Tĩnh, Quách Tĩnh cũng là cho đến kia nhìn thấy nàng kêu Chu Thông là “Nhị sư phụ” mới mơ hồ đoán được nữ đầu bếp nhỏ mà mình mới gặp qua một lần này chính là sư muội của mình, hắn gặp qua lễ với Diệp Hướng Vãn, thay nhau gọi “sư huynh”, “sư muội”.

Bọn họ đân thân thiết nói với nhau thì bên kia Hoàng Dung kéo Hoàng Dược Sư qua nói: “Phụ thân, con dẫn người gặp qua mấy vị bằng hữu. Đây là Giang Nam lục quái nổi danh trên giang hồ, là sư phụ của Tĩnh ca ca.

Đúng là Hoàng Dược Sư thật sự kiêu căng, ánh mắt vừa đảo qua nói: Ta không gặp người ngoài. (Chú thích: Hai câu đối đáp của cha và con Hoàng Dung cùng Hoàng Dược Sư đều được trích từ nguyên tác《 Xạ Điêu Anh Hùng Truyện 》chương và tiết tướng đương, ghi chú rõ.)

Giang Nam thất hiệp giận dữ.

Diệp Hướng Vãn thầm nghĩ: Hỏng bét rồi. Nàng sợ các sư phụ tức giận lại đánh nha cùng Hoàng Dược Sư tại đât, vội mở miệng nói: Các sư phụ, tại sao lần này sư phụ lại tới đây? Lúc trước ở ngoài trang quá vội vàng, cũng không kịp cẩn thận hỏi các sư phụ trải qua chuyện gì.

Giang Nam thất quái thấy Diệp Hướng Vãn mà mình yêu thương mở miệng, cũng biết nàng có ý dàn xếp mọi chuyện ổn thoả, liền cố gắng nén tức giận, quay đầu nói nguyên do với nàng. Thì ra ban đầu bọn hỏ chỉ ngẫu nhiên đi qua hồ Thái, kết quả không ngờ thuộc hạ của Lục gia trang tiếp đãi ân cần kẻ giang hồ như họ lên thuyền. Giang Nam thất quái không biết dụng ý là gì, chỉ đối đáp vài câu giang hồ với bọn họ. Ban đầu những người này đang đợi Mai Siêu Phong tới trả thù, bởi vì nhìn thấy mấy người bọn họ có hình dáng cổ quái,




/22