Khói bếp ven hồ

Chương 49 - Chương 49

/77


Lâm Xước cúi đầu ngửi cháo trong chén, hạch đào và quả sung? Còn có một chút giống như là thịt vụn, hắn hớp một ngụm nho nhỏ, mặc dù đã chuẩn bị tốt tâm lý, vẫn không nhịn được nhíu sống mũi, A Sóc thật sự là trúng độc của những cuốn sách kia quá sâu, chờ trở về nhà, vẫn để hắn làm cơm tốt hơn.

Tuy là hương vị không được ngon cho lắm, hắn vẫn không nỡ lãng phí tâm ý của nàng, uống xong toàn bộ chén cháo. Nàng đi điêu khắc tượng gỗ rồi, hắn nhàn rỗi không có chuyện gì, ra ngoài dạo một chút tốt lắm.

Bụng hơi nhô lên, không lớn, nhưng mà loại cảm giác này rất kỳ lạ, hắn mở ra năm ngón tay phủ ở trên bụng của mình khẽ vuốt. Gió ấm áp phất qua, vén lên tóc, cũng phất lên vạt áo, hắn ngước mắt nhìn mặt hồ cách đó không xa, trong đầu cố gắng tưởng tượng một đứa bé béo núc ních, có mặt mày của nàng, lỗ tai của nàng, môi mỏng của nàng, kết quả đến cuối cùng, tất cả trong đầu lại đều là bóng dáng của Mai Sóc.

Không biết gà trong nhà thế nào, tuy rằng để người ta chăm sóc, nhưng Tiểu Hoa đang ấp trứng, ta cũng có chút lo lắng. Hắn đang từ từ đi dạo trên đất mềm còn cách bờ hồ một đoạn, cúi đầu, giống như là đang lầm bầm lầu bầu với bụng của mình, A Sóc còn nói qua mấy ngày dây mướp đã cắm vào trúc vươn dây leo rồi.

Công tử. Sau lưng xa xa truyền đến giọng nói oang oang, nhưng mà hắn không nghe được, vẫn còn đang vừa đi về phía trước, vừa lầm bầm lầu bầu, thuận tay uốn cong một cành hoa lau, Công tử. Âm thanh kia vang lên, lại dùng sức mà kêu một tiếng, hắn quay người lại, thì gặp hai chàng trai trẻ tuổi chạy chậm về phía hắn, mặc trên người la sam màu nhạt, nhìn qua rất là phú Quý.

Hắn kỳ quái đứng tại chỗ, hai chàng trai kia chạy chậm tới trước người hắn, Là Lâm công tử sao?

Hắn có chút sững sờ gật đầu một cái, một chàng trai trong đó tiến lên muốn kéo tay của hắn, Theo chúng ta đến đây. Đột nhiên, bộp được một một tiếng, thứ gì đó rớt ở giữa hai người, ba người đều cúi đầu nhìn.

A. Hai chàng trai kia phát ra tiếng the thé kêu thảm thiết, lui về phía sau vài bước, Thật là buồn nôn, là, là chuột chết.

Lâm Xước không biết làm sao giương mắt, Tiểu Xác, tự mi ăn đi. Sau đó quay đầu nhìn về phía hai chàng trai kia, chậm rì rì nói: Thật ra thì đây không phải là con chuột, chỗ chúng ta gọi đây chuột nhảy, các ngươi không cảm thấy nó lớn hơn so với chuột sao?

Hai chàng trai kia liếc nhau một cái, nhìn hắn như là nhìn quái vật, Lâm, Lâm công tử, có thể đi được chưa?

Ta phải đi nơi nào? Hắn vỗ vỗ thân thể bạch kiên điêu, bảo nó bay khỏi, hai chàng trai kia không dám đến gần hắn, Đúng, đúng như vậy, có vị Tề đại nhân bảo chúng ta đến dẫn ngươi đi gặp thê chủ ngươi.

***

Mai Sóc lui ra vài bước, thở dài thật lớn, cắm lưỡi dao mảnh trong tay trở lại, lấy ra cái giũa mài bóng ở góc cạnh chính đổi luân phiên trượt, đợi đến lúc làm xong toàn bộ, ánh nắng đã chiếu vào trong lương đình, nàng thẳng người lên quay người, lại phát hiện hai người hầu vốn canh giữ ở phía sau không biết từ lúc nào đã không thấy bóng dáng, ngược lại đã biến thành hai cung thị, nàng thu dọn bọc quần áo đi xuống, hai cung thị này cùng nhau khom người hành lễ với nàng, Mai Tam thiếu.

Ở dưới ánh nắng to, Mai Sóc rùng mình một cái, Chuyện gì?

Đế thượng mời người điêu khắc xong thì đến phòng khách đối diện. Hai cung thị ở trước người của nàng tỏ ý muốn dẫn đường, nàng vẫn đứng không nhúc nhích, một người trong đó dùng tay làm dấu mời, Đế thượng còn nói, Lâm công tử khẳng định rất vui mừng có thể gặp người ở đó.

Nàng đột nhiên có một loại xúc động muốn chửi bậy, vác bọc quần áo lên, đi theo sau lưng hai cung thị này, băng qua mấy con đường nhỏ đá cuội giữa khóm hoa, hành lang uốn khúc phòng khách giữa hồ, bên cạnh bàn đá đứng một hàng cung thị, mà ở giữa ba người ngồi rõ ràng, một thân áo xanh, dây cột tóc xanh lá, không phải Tiểu Xước Nhi nhà nàng lại là người nào?

Bước lên hành lang, mơ hồ truyền đến tiếng cười nói của đàn ông, Ngươi xem, cái này không phải đã tháo ra được rồi?

Lâm Xước tháo xuống một vòng cuối cùng, một tay nắm chín cái vòng sợi đồng thau quấn quanh ở cùng nhau, một tay nắm cái cán, vừa nâng mắt, đúng lúc thấy nàng đi đến gần ở trên hành lang, hắn cong môi lên, muốn đứng dậy, lại bị Na Quý quân không dấu vết đè lại thân thể, một tay kêu cung thị đi lên, vài đĩa điểm tâm chồng chất ở trước mặt hắn, bốn năm cái

/77