Kiều Nữ Chốn Trường An

Chương 1 - Chương 1

/9


Kiến An năm thứ 17, rét đậm, mới vừa vào tháng mười tuyết đã sớm rơi xuống.

Ở Thủy lao Tông Nhân Phủ, ở bên trong âm lãnh đến rợn người, trước khi Thẩm Nguyện vào đây, trong miệng đã bị nhét vào một viên thuốc hàn độc, sau khi thuốc này vào cơ thể, hít khí lạnh, dẫn tới lạnh lẽo, dù là thân thể hắn bền chắc, cũng cảm giác mình sắp chịu đựng không nổi nữa rồi.

Thẩm Nguyện nhịn xuống trận thống khổ làm cho người ta da đầu tê dại này, nhìn về phía cửa sổ nho nhỏ gần mái nhà. Bên ngoài mây đen giăng đầy khắp thành, giống như hắn đã từng trải qua mùa đông Kiến An năm thứ 19.

Hắn đang xuất thần, có những tiếng nhốn nháo ồn ào truyền đến từ bên ngoài. Rất nhiều ngục tốt ngăn cản một nữ tử áo xanh, chỉ cần nhìn thấy bóng dáng áo xanh này một cái, tâm Thẩm Nguyện đã cảm thấy lạnh như băng trong nháy mắt trở nên ấm áp.

Thẩm Nguyện là tư sinh tử* bên ngoài của Lương Thuận Đế, được tiếp đón về hoàng cung, sống không tới ba năm.

*tư sinh tử: con riêng

Hai tháng trước, thổ phỉ Khương Quốc tiếp cận, Hoài Vương Thẩm Qua đã tiến cử đệ đệ này lãnh binh tiến về biên cảnh trước. Tất cả mọi người đều biết được lần này, Thẩm Nguyện là có đi không về, nhưng không ngờ tới, hắn lại dựa vào binh lực không tới một nửa để đánh thắng Khương Quốc.

Nhưng Thẩm Nguyện mới vừa khải hoàn hồi triều liền bị nhốt vào Tông Nhân Phủ. Thẩm Qua rất hận đệ đệ nửa đường xuất hiện này, chỉ có Diệp Trọng Trọng biết được, nhưng nàng không nghĩ tới ngày hôm nay, Thẩm Nguyện sẽ giống như hiện tại, sắc mặt xanh trắng, đôi môi tím bầm, suy yếu giống như là một khắc sau sẽ không còn hô hấp nữa.

Nàng cắn răng dồn sức đẩy ra đám ngục tốt cản trở kia, nhảy một cái vào trong Thủy lao. Hàn thủy thấu xương, lạnh đến mức nàng khẽ run rẩy, nhưng nhìn Thẩm Nguyện trước mắt, nàng cứng rắn nhịn xuống cảm giác đau nhói đến tận xương này, từng bước đến gần, che ở trước người của hắn: Các ngươi đi nói cho Thẩm Qua, nếu hắn không thả Thẩm Nguyện, ta sẽ ở nơi này không đi đâu hết. Nếu ta xảy ra chuyện, cha ta sẽ không chịu để yên, Thẩm Qua hắn cũng đừng nghĩ được sống dễ chịu!

Ngục tốt đưa mắt nhìn nhau, vội vàng chạy đi tìm Thẩm Qua.

Thẩm Qua tới đây rất mau, ngày thường hắn thiên về âm nhu, ngay cả nụ cười trên mặt nhìn cũng lành lạnh như vậy: Tam đệ xác thực là bị hàn độc, sau khi dùng độc này liền sẽ bắt đầu hấp thu khí lạnh quanh mình gấp trăm lần, cho đến khi người sống chết rét. Nếu nàng chủ động nói với phụ hoàng rằng nàng không muốn hủy hôn, ta sẽ cho hắn giải dược này. Nếu không, chúng ta hãy cùng nhau từ từ thưởng thức Tam đệ đông lạnh thành tảng băng cũng rất tốt.

Trên tay hắn cầm một viên thuốc màu đỏ sẫm. Diệp Trọng Trọng đảo mắt một vòng, nói: Được!

Trọng Trọng, không cần… Thẩm Nguyện nghĩ muốn ngăn cản nàng, nhưng tay chân đều bị xích sắt vây khốn, không thể động đậy, chỉ có thể trơ mắt nhìn Diệp Trọng Trọng đặt tay mình lên tay Thẩm Qua, liền muốn rời khỏi Thủy lao.

Diệp Trọng Trọng xinh đẹp khẽ cười. Lúc Thẩm Qua bị nụ cười hiện ra lúm đồng tiền sáng ngời này của


/9