Kỵ Sĩ Hoang Tưởng Dạ

Chương 6: Arthur vương, vận mệnh không hẹn mà gặp

/161


Chương 6: Arthur vương, vận mệnh không hẹn mà gặp

Lâm Linh chạy xuyên qua ánh trăng rọi xuống mảnh rừng yên tĩnh, tâm lý có chút sợ , sau lưng lại càng cảm thấy lành lạnh . Đi được hơn mười phút, đột nhiên trước mặt có một chỗ trống, đẩy đẩy mấy nhánh cây, nàng nhìn lại, nhất thời ngây dại.

Xuất hiện trước mắt nàng, thật là một ngôi nhà kẹo! Đỉnh, cửa sổ, vách tường, thậm chí ngay cả ống khói, đều là màu sắc rực rỡ của kẹo, giống như trong truyện cổ tích. Cả ngôi nhà kẹo dưới ánh trăng màu bạc lóng lánh như bảo thạch, làm cho người ta không tự chủ được bị nó dụ hoặc.

Nhìn ngôi nhà lộng lẫy trước mắt, nàng hít thật sâu một hơi, nắm chặt kẹo trong tay, hướng đến cánh cánh của màu đỏ.

Cửa vừa mở, một cỗ hương vị ô mai ngọt ngào mê người xông vào mũi. Làm cho người ta không nhịn được muốn một cái, tuy nhiên, tính tự chủ nàng vẫn phải có.

Mặc dù nàng cũng thích kẹo, nhưng là, nàng cũng không muốn cũng bị biến thành một khối kẹo nha.

“Này vị khách ngoài cửa, lạc đường trong rừng sao? Mời vào, đến uống ly trà nghỉ ngơi một chút đi.” Trong phòng đột nhiên truyền ra một thanh âm ôn hòa, ngay sau đó, có tiếng mở cửa……

Lâm Linh thấy tim mình đập mạnh, hô hấp dồn dập, trong đầu lập tức hiện ra hình ảnh một mụ già xấu xí.

Cũng đã đến nước này, phải đối mặt thôi ……

Nàng bước từng bước vào phòng, lúc nhìn thấy mặt nữ pháp sư thì ngẩn người, vị Lena nữ pháp sư này chẳng những không xấu xí, ngược lại còn là một vị nãi nãi hiền lành, khác hoàn toàn vu bà trong tưởng tượng của nàng.

“Tiểu cô nương lại đây ăn chút kẹo của ta cho đỡ mệt.” Lena cười hiền hậu chỉ một đống kẹo lớn trên bàn.

Nhờ, ai dám ăn a, nếu nàng ăn thì cũng sẽ bị biến thành một khối trong cái đống đó .

“Cám ơn nãi nãi, tuy nhiên, ta chỉ thích ăn kẹo của mình, kẹo của ta là ngon nhất, đặc biệt nhất.” Lâm Linh đem kẹo của mình bỏ trên bàn.

“A? Ngon nhất đặc biệt nhất?” Lena lập tức hứng thú, màu lam trong con ngươi lộ ra một tia tham lam.

“Không tin mời bà nếm thử.” Lâm Linh run nhẹ tay mở túi ra, mặc niệm trong lòng, trấn định a, Lâm Linh, trấn định, không thể để cho người ta thấy bộ dáng sợ hãi của nàng……

Lena không khách khí đem bỏ vào trong miệng, nhấm nuốt vài cái, nhất thời say mê mùi vị của nó, lẩm bẩm nói,“Thật mềm a, thật ngọt, vào miệng liền tan, mềm nhẹ như bông vậy……”

Nghe được lời của mụ, Lâm Linh có chút buồn cười, đây là kẹo bông đường a!

“Lần đầu tiên ta ăn được kẹo ngon như vậy, hảo cô nương, ta nguyện ý dùng
kẹo của ta đổi lại.” Lena nhìn chằm chằm viên kẹo đường trong tay nàng.

Nàng nuốt nhẹ một ngụm khí, cuối cùng thì mục tiêu của mình càng ngày
càng gần ….

“Được, bất quá ta muốn chính mình chọn một viên, được chứ?”

Lena thoáng chần chờ một chút, lập tức gật gật đầu,“Có thể, đương nhiên có thể.”

Lâm Linh đứng dậy, cẩn thận nhìn kẹo trong phòng, kẹo trong phòng toàn là kẹo hương hoa quả, dựa vào mùi thơm nàng có thể đoán được, màu xanh biếc quả táo, màu lam là ô môi, màu đỏ chính là ô mai, kết sắc là quả cam, màu tím là nho……

Vương tử rốt cục hắn là viên nào đây?

Arthur vương = quả táo = quả cam = ô mai??? Một loạt công thức quỷ dị xuất hiện trong đầu nàng, trán nàng nhỏ từng giọt mồ hôi lạnh.

“Vương tử là người nữ pháp sư coi trọng nhất, ngươi hẳn là có thể từ đó tìm ra đầu mối.” Nàng chợt nhớ tới Mặc Lâm nói.

“Nãi nãi, nơi này có rất nhiều vị, không biết bà thích nhất vị nào?”

“Ta à, ta thích nhất vị táo.” Lena thốt lên.

Táo? Đó chính là kẹo màu xanh, nàng đánh giá lại màu sắc trong căn phòng, màu xanh là ít nhất . Ngay lúc nàng duỗi tay muốn sờ vuốt viên kẹo màu xanh, lại nghe Lena vội vàng nói,“A, nhầm rồi, ta thích nhất là ô mai.”

Khóe mắt nàng thấy Lena có chút bối rối, nhưng lúc nàng chạm vào viên kẹo màu xanh, khóe miệng Lena nở một nụ cười quỷ dị.

Nếu như nàng đoán không sai, vương tử phân nửa là đã bị biến thành quả táo đường rồi —

Nhưng là viên nào đây?

“Ta thấy kẹo vị táo mùi thật ngon.” Nàng vừa dứt lời, sắc mặt Lena liền đổi. Tiếp theo, nàng phát hiện một chuyện khá thú vị.

Lâm Linh vuốt từng viên kẹo màu xanh, từ viên này qua viên khác, mỗi lần đều dừng lại, lưu ý một chút vẻ mặt Lena, thần sắc của nàng cơ hồ không có thay đổi nhưng khóe


/161