Ma Phi Gả Đến: Xà Quân Tam Thế Quyến Sủng

Chương 103 - Chương 103

/120


Mẫu Đơn vội vã chạy tới Vân Tiêu đại điện.

Chuyện mới vừa gặp phải Mặc Uyên đã dọa nàng gần chết, cảm thấy không ổn, hiện tại lại muốn đi gặp Tiên Đế, ai biết chờ đợi nàng là cái gì chứ?

Sau khi được thủ vệ thông truyền, Đế Tị biết được Mẫu Đơn trở lại, lập tức mừng rỡ, này xem hắn rốt cuộc có thể từ trong miệng nàng hỏi rõ ràng chuyện đã xảy ra, hay là hỏi rõ ràng chút gì, nếu không còn phải lo lắng hãi hùng.

Năm đó nếu không phải bởi vì lấy Tử Huyên làm uy hiếp, hắn làm sao có thể đánh bại Yêu Ma Giới, nếu như Túc Ly Mị thật chút nào không cố kỵ, chỉ sợ mệnh của hắn căn bản không bảo đảm được, dưới tình huống, Mặc Uyên lại căn bản sẽ không nhúng tay vào chuyện giữa bọn họ, hắn cũng là bất đắc dĩ. Hơn nữa lúc ấy chỉ muốn Túc Ly Mị chết, hắn cũng không muốn mất đi Tử Huyên.

Hiện tại Mặc Uyên đã biết chuyện này, tất cả chân tướng đã che giấu, nhưng bây giờ chuyện mấu chốt ở trên người Mẫu Đơn, chỉ cần nàng không nói ra, bí mật kia vĩnh viễn cũng sẽ không có người biết. Hắn nghĩ, hắn cùng Mẫu Đơn, đã là châu chấu trên một con thuyền, rốt cuộc phải một đường hợp tác. Bởi vì Mặc Uyên và Túc Ly Mị, đều là người hắn không chọc nổi. Nếu sự việc đã bại lộ, hai người liên thủ, vậy hắn thật không cách nào tưởng tượng mình sẽ chết thế nào.

Mẫu Đơn được thị nữ dẫn tới trước mặt của Đế Tị, bất đồng với lúc trước, vẻ mặt Đế Tị tươi cười, sau đó tự mình từ trên chỗ ngồi đi xuống, kéo tay của nàng: Nàng hạ phàm hơn một tháng, thật là làm cho bản quân rất lo lắng, trước khi đi thế nào cũng không biết mang mấy thị vệ? Nếu gặp phải nguy hiểm gì thì làm sao?

Mẫu Đơn không biết trong hồ lô của hắn rốt cuộc bán thuốc cái gì, chỉ là một mặt cảnh giác nhìn hắn, có chút không dám thư giãn.

Đế Tị dĩ nhiên cũng cảm thấy Mẫu Đơn đề phòng hắn, vội vàng lộ ra cười lấy lòng: Mẫu Đơn, bản quân biết trước đối với nàng như vậy, là bản quân không đúng, hiện tại bản quân tự mình nói xin lỗi nàng.

Mẫu Đơn không dám tin mở to hai mắt nhìn hắn, Tiên Đế cuồng vọng ngạo mạn, thế nhưng cũng có thời điểm nói xin lỗi, đối tượng lại là nàng, nàng không phải đang nằm mơ chứ?

Mặt Đế Tị áy náy nhìn dáng vẻ nàng: Mẫu Đơn, thật ra thì bản quân vẫn thích nàng, muốn trách thì trách Hồng Anh nhiều chuyện, lại dám ở trước mặt bản quân khích bác tình cảm giữa ta và nàng, bản quân là trúng bẫy của nàng ta, cho nên mới đối với nầng như vậy, nếu như nàng muốn hả giận, Bổn vương hiện tại lập tức bắt giữ Hồng Anh, đẩy xuống Tru Tiên đài, để cho nàng hồn bay phách tán, vạn kiếp bất phục.

Nói xong, hắn búng tay một, thì có hai thiên binh áp giải một bóng dáng hồng y đi vào, nàng chính là Hồng Anh, gương mặt kiều diễm như hoa lại hiện đầy vết máu cùng bụi bậm, hết sức nhếch nhác.

Nàng vừa tiến đến đã bắt đầu không ngừng cầu xin tha thứ: Bệ hạ, ta sai lầm, ta không dám nữa đâu, van cầu ngài, tha cho ta đi.

Đế Tị lấy ra uy nghiêm của Tiên Đế: Hồng Anh lớn mật, lại dám trêu đùa bản quân, thật là tội đáng chết vạn lần, người tới, ban thưởng hình phạt Tru Tiên đài, lập tức xử tử!

Đừng nói Hồng Anh, cả Mẫu Đơn cũng bị giật mình.

Nhưng thông minh như nàng rất nhanh đã hiểu thế cục trước mắt là cái gì, rõ ràng chính là có lợi với mình, hiện tại Đế Tị là lấy lòng nàng.

Mặc dù còn không rõ ràng tại sao, nhưng nàng vẫn là biết rõ cái gì gọi là nắm chặt thế cục, thong dong ứng đối tất cả, hơn nữa đường đường Tiên Đế cũng đã nể mặt nàng như thế, nàng cũng cho hắn bậc thang đi xuống.

Cho nên, ở thời điểm Đế Tị nói ra câu nói kia, nàng ngăn trở động tác của thiên binh: Dừng tay!

Mẫu Đơn, nàng đừng xin tha nàng ta, bản quân đã tra rõ, trước nàng ta lại dám nhiều lần khi dễ nàng, lại còn ở trước mặt bản quân thao túng thị phi, nói xấu nàng, bản quân


/120