Ma Phi Gả Đến: Xà Quân Tam Thế Quyến Sủng

Chương 104 - Chương 104

/120


Chuyện này. . . . . . Bản quân đã nói, nhất định sẽ bồi thường cho nàng thật tốt, nàng nói cái gì chính là cái đó, nàng muốn bản quân ban Hồng Anh cho nàng làm nha hoàn sao? Nhưng bây giờ dung mạo nàng đã hủy hết, cũng không thể nói, chân tay vụng về ở lại bên cạnh nàng.

Đúng nha bệ hạ, Mẫu Đơn cũng nghĩ như vậy, cho nên kính xin bệ hạ ban Lan Hương, Lục Nga, Bạch Hà cho ta, làm cho các nàng cùng nhau hầu hạ ta.

Đế Tị quả thật không ngờ nàng lại vẫn có thể nói ra như vậy, nàng cũng quá ỷ sủng mà kiêu.

Nhưng Đế Tị suy nghĩ tỉnh cảnh bây giờ của mình, nếu như không lấy lòng Mẫu Đơn, như vậy. . . . . . Mặc dù hắn cực kỳ cưng chiều mấy mỹ nhân này, nhưng cũng biết mấy người các nàng trước khẳng định cũng khi dễ Mẫu Đơn, cho nên Mẫu Đơn mới có thể ghi hận các nàng, mình còn không lo tốt cho bản thân, mạng nhỏ của những mỹ nhân kia so với hắn, thật là bé nhỏ không đáng kể.

Được, chỉ cần nàng vui, tất cả bản quân đều đồng ý nàng.

Không ngờ trở lại, lại nhận được vinh dự như vậy, trong lòng Mẫu Đơn hết sức mừng rỡ, những ngày qua Đế Tị nếm đủ rồi mùi vị những nữ tử như Hồng Anh, cũng có chút nhớ nhung loại nhu nhược chỉnh tề như Mẫu Đơn, hai người ôm nhau, trong chốc lát củi khô lửa bốc đã xảy ra không thể ngăn cản.

Mẫu Đơn là nữ tử trời sinh tính cũng tương đối phóng đãng, trước người khác nàng giả bộ mèo khen mèo dài đuôi, thanh thuần dễ thân, nhưng sau lưng người không biết có bao nhiêu xấu xa.

Nàng và Tiên Đế cũng coi là một loại người, cho nên mới có thể tụ cùng một chỗ lợi dụng lẫn nhau. Thời điểm ở Yêu Ma Giới, còn một lòng muốn ngụy trang hình tượng nhu nhược của mình, trên thực tế trong lòng hết sức khát vọng tư vị nam nhân, hiện tại cùng Tiên Đế lại cấu kết với nhau làm việc xấu.

Rất nhanh, không khí trong tẩm điện trở nên mập mờ khác thường, tiếng thở gấp của nam nhân cùng tiếng rên rỉ của nữ nhân giao hợp lại với nhau, vang dội cả đại điện.

Kích tình đi qua, một đôi cẩu nam nữ gắn bó ở chung một chỗ.

Tâm tình Mẫu Đơn thật tốt, vốn còn lo lắng mình sẽ khó giữ được cái mạng nhỏ, bây giờ nhìn lại thật là nàng quá lo lắng, chẳng những không có nguy hiểm, ngược lại còn lấy được cưng chiều của Tiên Đế, mở mày mở mặt một phen, thật sự là quá tốt.

Hiện tại nàng rốt cuộc nhìn ra, Đế Tị ở một mặt lấy lòng nàng, hơn nữa chuyện này khẳng định có liên quan với Mặc uyên tôn thượng.

Trong lòng hắn có nghi vấn, nàng cũng có, hiện tại cùng nhau hao tổn, xem ai hỏi ra miệng trước.

Đế Tị khẽ vuốt ve da thịt mềm mại của nàng, mặt cưng chiều: Mẫu Đơn, nàng đi theo bên cạnh bản quân cũng lâu rồi, càng vất vả công lao càng lớn, bản quân cũng nên cho nàng một danh phận, ban thưởng vị trí tiên phi như thế nào? Hắn mặc dù đùa bỡn nhiều nữ nhân, nhưng lại không phải dễ dàng cho danh phận, nhất là Mẫu Đơn địa vị vốn chỉ là một tiên nga hèn mọn, căn bản cũng không xứng đáng làm tiên phi, nhưng cũng không có biện pháp, vì có thể ổn định Mẫu Đơn, hắn chỉ có thể làm như vậy.

Ánh mắt Mẫu Đơn thoáng qua một tia mừng như điên, nàng thèm muốn thân phận tiên phi đã lâu bây giờ đã vào tay sao?

Nghĩ đến sau này mình có thể ở trước mặt chúng tiên tử mở mày mở mặt, làm cho các nàng tất cả đều biến thành nô tỳ của nàng, nàng đã kích động toàn thân phát run.

Nhưng. . . . . . Vào lúc này nàng đột nhiên nhớ đến một đôi mắt lạnh lẽo lạnh nhạt, trong lòng khẽ run lên, không thể, hiện tại cảm xúc Mặc Uyên không rõ, hơn nữa hắn hôm nay lại còn hỏi nàng nhiều vấn đề kỳ quái, dọa nàng chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người, nếu vào lúc này nàng trở thành phi tử của Đế Tị, truyền tới tai Mặc Uyên, chẳng phải càng đưa tới hoài nghi sao?

Cho nên hắn rất nhanh thu lại vẻ mặt tốt của mình: Bệ hạ tốt nhất nhớ lời nói hôm nay, vị trí tiên phi ta muốn, nhưng không phải hiện tại, chờ sau khi tất cả đều kết thúc, Mẫu Đơn tự nhiên sẽ vui mừng tiếp nhận ban thưởng của bệ hạ.

Cuối cùng ai chết vào tay ai còn chưa rõ đâu, trước tiên trấn an được, cuối cùng mặc kệ người nào thắng, nàng luôn có nơi đặt chân.

Đế Tị lại hơi nhíu nâng chân mày, hắn cho nàng vị trí tiên phi vốn tưởng rằng nàng sẽ mừng rỡ như điên, nhưng


/120