Ma Phi Gả Đến: Xà Quân Tam Thế Quyến Sủng

Chương 73 - Chương 73

/120


Mẫu Đơn cô nương, ngươi mau cứu chúng ta đi, ta không muốn chết, ta thật sự không muốn chết!

Ai cũng sợ chết, nhưng Nguyệt Vô Tu sẽ không quỳ trên mặt đất giống Lam Nguyệt, cho dù tôn nghiêm của hắn mất hết, cũng phải giữ một chút cốt khí cuối cùng này, nhưng đáy mắt hắn không cam lòng lại nói rõ khát vọng muốn sống.

Ngươi thật sự có biện pháp cứu chúng ta?

Cái này. . . . . . Sẽ phải xem các ngươi có nguyện ý phối hợp hay không. Ngươi cũng biết, hiện nay muốn cứu các ngươi, là một việc vô cùng khó khăn, cho nên ta cũng cần một cái điều kiện.

Điều kiện gì ngươi cứ việc nói. Bây giờ không có cái gì quan trọng hơn việc có thể sống.

Đưa thuốc giải của Tố Hoa cho ta.

Cái gì? Nguyệt Vô Tu lập tức đổi sắc mặt: Quả nhiên mục đích của ngươi là cái này, ngươi đến để lừa lấy thuốc giải? Ta tuyệt đối không đưa cho ngươi.

Ngươi cảm thấy lấy dáng vẻ của ngươi bây giờ ta có cần phải lừa ngươi không? À. . . . . . Là hai người các ngươi ở trước mặt Túc Ly Mị tố cáo ta, để bây giờ bọn họ đã sinh ra hoài nghi với ta, đương nhiên ta muốn mượn chuyện này để rửa sạch mình. Ta có thể cứu các ngươi một mạng, chỉ cần một yêu cầu nho nhỏ như vậy, không tính là quá đáng chứ?

Ngươi muốn chúng ta tin tưởng ngươi thế nào? Hiện tại lợi thế của chúng ta cũng chỉ có thuốc giải này thôi.

Trời, sắp sáng rồi. Ngươi cảm thấy Túc Ly Mị sẽ bị ngươi uy hiếp, thật sự vì Tố Hoa mà tự hủy nguyên thần? Ngươi quá ngây thơ rồi, ta nói thật cho ngươi biết, bây giờ Nguyệt Phi Yên cũng không phải là nữ nhi của các ngươi, mà là một người khác, nàng đến cứu Tố Hoa là vì một phần đạo nghĩa, nếu quả thật không cứu được vậy cũng không liên quan đến nàng, cho nên các ngươi cũng đừng nghĩ mưu đồ trên người Tố Hoa.

Ngươi nói cái gì? Nàng ta không phải Phi Yên, vậy nàng ta là ai?

Cái này. . . . . . Các ngươi không cần biết, biết quá nhiều sẽ không có ích với các ngươi.

Ngươi không nói rõ ràng sao chúng ta có thể tin tưởng ngươi?

Ta đã nói cho các ngươi biết nhiều rồi, đừng không biết đủ, hơn nữa các ngươi có thể lựa chọn không tin tưởng, quyền quyết định là ở ngươi.

Bây giờ ý tứ của nàng đã rõ ràng, không tin nàng thì chỉ có một con đường chết.

Cho nên, tin hay không, chỉ có thể đánh cuộc một cái.

Nguyệt Vô Tu cắn răng một cái: Được, ta nguyện ý tin tưởng ngươi, nhưng ngươi phải nói ra biện pháp của ngươi ngay bây giờ.

Mẫu Đơn cười một tiếng, sau đó từ trong tay áo lấy ra một cái bình nhỏ: Ở đây là một lọ thuốc giả chết, là báu vật của tiên giới sau khi ăn vào sẽ hiện ra triệu chứng trúng độc, rất nhanh sẽ chết đi, dĩ nhiên, đây chỉ là giả chết, ba ngày sau sẽ khôi phục sinh mệnh một lần nữa.

Nguyệt Vô Tu có chút nghi ngờ nhìn nàng, cho dù thật sự là vậy, cũng khó bảo toàn sau khi hắn giả chết, Túc Ly Mị sẽ không lấy thân thể để hả giận, đến lúc đó bị cắt thành tám khúc, ngũ mã phanh thây, chẳng phải chỉ có một đường chết sao?

Mẫu Đơn dĩ nhiên là hiểu sự lo lắng của hắn, cho nên lại giải thích cho bọn họ: Ngươi yên tâm, có ta ở đây, bảo đảm cho thân thể các ngươi bình yên ra khỏi thành, đến lúc đó tìm một chỗ ẩn nấp yên tĩnh cho các ngươi, bất kể các ngươi muốn trải qua cuộc sống yên tĩnh hay là muốn quay trở lại báo thù, đều là chuyện của các ngươi.

Nguyệt Vô Tu quả thật biết thuốc giả chết là thuốc đặc biệt của tiên giới, là y tiên tu luyện trăm năm mà thành, cực kỳ quý giá, hắn rất muốn hỏi Mẫu Đơn tại sao có thứ này, nhưng suy nghĩ một chút cũng không phải là rất không đúng, nói thế nào thì nàng là người bên cạnh Túc Ly Mị, có kỳ trân dị bảo gì cũng coi như bình thường.

Thật ra thì, đây là thời gian Mẫu Đơn vẫn còn được Đế Tị sủng ái, Đế Tị thưởng cho nàng, nàng vẫn mang ở trên người, coi là vật bảo vệ tính mạng.

Bây giờ nên cho ta tìm thuốc giải Tầm Diệt chứ?

Nguyệt Vô Tu đi tới một bên, nhẹ nhàng chạm vào một vị trí trên bức tường, trong giây lát, mặt tường liền


/120