Mạt thế nữ phụ thăng cấp kí

Chương 3.1

/3


Chương 3.1:

Editor: Linh Phan

Trong không gian không có vật sống, Đường Yên không dám tùy tiện uống nước trong hồ, thức tỉnh dị năng lôi điện, ở mạt thế có thêm một phần bảo đảm. Tuy cô biết rõ tình tiết trong tiểu thuyết, nhưng thế sự vô thường, cô đã xuyên không tới đây, ai có thể bảo đảm tình tiết sẽ không phát sinh biến cố? Tại thế giới huyết tinh tàn ngược này, mỗi bước gian nan, cần phải thận trọng, không được phép có dù chỉ một chút lơi lỏng!

"Ra ngoài!" Đường Yên thầm nói, thân hình vừa chuyển liền ra khỏi không gian, đáy vực yên tĩnh như đã chết, sương mù bao phủ phía chân trời, trong không khí xen lẫn mùi thối rữa khó ngửi, trong gió còn mơ hồ mang theo mùi máu tanh nhàn nhạt, hai mắt nhắm lại, cảm nhận được mùi hương quen thuộc này.

Mạt thế buông xuống mấy tháng, thế giới này sớm đã rối loạn!

Đường Yên gấp lại cái áo lông mỏng manh, nắm chặt đoản đao trong tay, suy nghĩ một chút, nhặt chai nước rơi xuống đất cùng lúc với cô lên, chậm rãi di chuyển dưới đáy vực, bây giờ động vật còn chưa biến dị, rừng sâu núi thẳm an toàn hơn nhiều so với thành thị. Dọc theo đường đi hết sức tĩnh lặng, Đường Yên không có mục đích, chỉ chậm rãi đi, tìm kiếm đường ra, cô không có cách nào biết được mình đã ở lại trong không gian bao lâu? Sinh hoạt tại tận thế, mục tiêu duy nhất là sống sót...

Nửa giờ sau, cuối cùng cũng ra khỏi đáy vực, cách đây hai ba dặm đường, sừng sững một khối nhà lầu, tiểu khu nhà trọ ở vùng ngoại thành, Đường Yên ngẩng đầu nhìn lên, trên mặt đường có một ít bóng dáng đang đứng, lung lay lảo đảo, giống như du hồn...Hít vào một hơi khí lạnh, đây là tang thi! Đường Yên cắn môi dưới, rất đau, đây không phải là thế giới trước kia... Không phải nằm mơ, không phải phim ảnh, Đường Yên im lặng đứng, cảm nhận máu chảy trong cơ thể, nói không sợ đó là gạt người, nhưng cô cho rằng cũng không sao cả! Tay phải nắm chặt đoản đao, tay trái kề sát ngực, lòng bàn tay truyền đến âm thanh "Bùm bụp!" tiết tấu nhẹ nhàng chậm chạp, cô hiểu rõ: Cô, còn chưa muốn chết!(một dặm~500m)

Cho dù thân ở mạt thế, cô cũng không muốn chết. Còn sống liền có hi vọng, đây là câu nói cửa miệng của lão đầu, không liên quan đến chuyện khác, chỉ vì còn sống, đây là tham niệm xa xỉ nhất tại mạt thế, sống sót...

Tiểu khu nhà trọ nằm ở phía nam trấn nhỏ, xuyên qua tiểu khu nhà trọ có một nhà máy chế biến thực phẩm, đi qua nhà máy chế biến thực phẩm là kho hàng. Trấn nhỏ cách căn cứ một giờ đi xe, vật tư ở nhà máy chế biến thực phẩm đoán chừng không còn lại bao nhiêu, tang thi trong vùng này từng bị thanh lí hai lần, Đường Yên không dám khinh thường, một tháng sau tang thi vây công căn cứ, tên Thiểm thực giả cầm đầu kia chính là ẩn nấp ở bên trong tiểu khu này, tiểu thuyết không viết Thiểm thực giả tiến hoá như thế nào? Nhưng có để lại đầu mối... Nơi tang thi tụ tập nhiều nhất là nơi dễ dàng xuất hiện tang thi cao cấp nhất.

Cắn nuốt!

Tròng lòng Đường Yên rùng mình, tiểu khu nhà trọ bên cạnh trấn nhỏ chính là nơi tụ tập nhiều tang thi nhất, nhà máy chế biến thực phẩm, siêu thị, khu chung cư... Có thể là ngửi thấy hương vị huyết nhục, tang thi rải rác dần dần trở nên nhiều hơn, Đường Yên nhanh chóng tính toán, nhà máy chế biến thực phẩm tổng cộng có hơn ba trăm người, phân thành hai ban, có hơn một trăm người ở lại nhà xưởng, tiểu khu nhà trọ có hơn một trăm hộ, chia đều


/3