Một Nhà Hồ Ly Thân Thiết

Chương 10 - Chương 9

/37


Editor: phuogot_93

“Câu giở trò lưu manh này không thể tùy tiện nói.”

Theo nguyên tắc mà nói, giở trò lưu manh = xâm phạm cơ thể người khác = phạm pháp.

Không biết Tiểu Mễ đứng sau lưng bạn Tô từ bao giờ, hứng thú nhìn cuộc nói chuyện của “sư huynh đệ” nhà này.

Tô Tiểu Ly lập tức lấy hai tay che màn hình.

“Tiểu Mễ, cậu như này là nhìn trộm!”

“Hừ, nhìn cái lông.”

Bạn nữ nào đó làm dáng vẻ thẹn thùng: “Chỗ đó người ta không dám…”

“A ha…”

Tiểu Mễ phủi tay, chấm dứt đánh lén lên phần eo của người nào đó, hừ nhẹ một tiếng: “Đứa nhỏ đáng chết.”

Bạn Tô nước mắt lưng tròng, nhẹ tay sờ eo mình.

Ban đầu, cô là một cô gái chưa mở bao bì, là một thiếu nữ vô cùng trong sáng.

Người thiết kế trò chơi này, dáng người của nhân vật nữ khiến người ta phun máu mũi, vừa chạy vài bước, ngực đã di chuyển trước rồi.

Cởi sạch quần áo thì trước ngực vẫn có một mảnh vải nhỏ đến mức không thể nhỏ hơn nữa quấn trên đó.

Nhưng BT* nhất chính là, nhân vật nữ trong trò chơi khi cởi quần áo còn có ánh mắt, tư thế đều rất quyến rũ.

(BT: biến thái)

Cởi quần áo trước mặt sư huynh mặt lạnh nhà mình?

Oh, no!

Liếc nhìn danh sách bạn tốt đang online một cái, Mặc Phàm hai lần tối lại sáng, sáng rồi lại tối.

Đúng là sư huynh rất đặc biệt, cứ lên lại xuống làm gì thế?

Trước cái màn hình LCD, chàng trai nào đó đang run run.

Nguyên nhân: Có người nói anh giở trò lưu manh.

Đối tượng: Tiểu Ly Miêu thỉnh thoảng có hành vi rất động kinh.

Khi cô gái áo trắng ở trước mặt anh lui về sau vài bước, lại còn gõ một dòng chữ như đã bị anh bắt nạt.

Anh bỗng nhiên cảm thấy một luồng khí nóng xông thẳng lên đỉnh đầu.

Ban đầu không có ý nghĩ đó, nhưng bị cô nói như vậy xong.

Thế mà anh… lại có một chút muốn…

“Phù…” Hít thở thật sâu, anh nên thả lỏng một chút, không nên tiếp tục nghĩ đến câu đó.

Ngón tay thon dài cầm chuột, không chút do dự bấm thoát trò chơi.

Tắt xong, anh lại nheo mắt nhìn chằm chằm vào màn hình.

Anh đang bị làm sao đây? Vì lời nói của một cô gái mà tinh thần không tập trung?

Không lẽ bởi vì vừa rồi ở tàu điện ngầm đụng phải cô gái kia?

Ngón tay thon dài lại day trán.

Nghĩ lại cảm thấy như vậy không được.

Các cô gái xung quanh muốn đến gần anh, xinh đẹp đủ kiểu đều có.

Sao anh có thể…

Huống chi đây là một trò chơi, cô tròn hay méo anh cũng không biết, làm gì mà giở trò lưu manh!

Vì thế mà hô hấp dần ổn định, tạm thời khôi phục thành chàng trai dịu dàng mà người ngoài vẫn biết.

Nhập mật khẩu, enter, đăng nhập.

Nhìn thấy ba chữ Tiểu Ly Miêu vẫn sáng, anh lại cảm thấy miệng lưỡi có chút khô.

Lên lên xuống xuống nhiều lần, quyết định đi uống nước cho trơn họng.

Cầm lấy chai nước khoáng, mới uống vài ngụm, phát hiện một người tên Tuyết Yêu đang nói riêng với anh.

Tuyết Yêu nói với bạn: “Mặc đại, anh ở đâu?”

Chàng trai nào đó không trả lời, người tên Tuyết Yêu hình như có chút vội vàng, lại gửi tới vài tin nhắn.

Tuyết Yêu nói với bạn: “Mặc đại, tôi tới nhận lỗi với anh.”

Tuyết Yêu nói với bạn: “Lúc nãy là em gái tôi Tuyết Diễm, anh có thể tha cho con bé không?”

Tuyết Yêu nói với




/37