Một Nhà Hồ Ly Thân Thiết

Chương 6 - Chương 6

/37


Trong cùng một ngày, cô liền được hai người con trai tặng hoa cùng lúc, nhưng đều bị cô từ chối mất rồi.

Vẫn là cùng một ngày, cô cho rằng hai người con trai đó sẽ giữ lại hoa cho cô, thế nhưng là cô vỡ mộng rồi.

Thật sự rất buồn bực, hai người này đột nhiên xuất hiện , rồi đột nhiên tặng hoa, giờ lại biến mất một cách lưu loát, dứt khoát không chút lưu luyến!

Ôi tâm hồn thiếu nữ của cô … Một mảnh, một mảnh, lại một mảnh tan nát.

A a a a, không lưu tình như vậy!

Cô gái áo trắng một đường ở bên trong thành Phượng Tường ôm mặt chạy một mạch như điên. Trong lúc đó lao vào gian hàng người ta phải trên ba lần, làm sợ đôi nam nữ đang trao đổi tình cảm hai lần, đạp xác chết một lần.

Xác chết này là một tên người chơi vì yêu mà nằm trên đường lớn giả chết, sau đó từ rất xa, cái áo choàng máu trắng thật lớn Tô mỗ rất nhanh đạp lên trên người hắn

Động tác nhanh chóng, quả thực làm người ta giận sôi!

Điều này làm cho nhóm bát quái luôn luôn chú ý sự kiện ba người rơi xuống sông vừa rồi lại có càng nhiều không gian tưởng tượng.

Tô Tiểu Ly vẻ mặt thống khổ dùng sức cào bàn phím, đi đến chỗ NP mà sư huynh nhà mình chỉ định ở gần đây đưa nhẫn.

Cô đã bi thảm như thế, anh vẫn còn không quên sai mình đi đưa nhẫn.

Thật sự là trọng sắc khinh bạn!

Mặc Phàm chính là áp bách cô không sai, nhưng cô ra vẻ không phải bạn bè người ta đi. . .

Cô đang xông lên phía trái phải, che đầu tiếp tục đi về phía trước, đột nhiên, lại không di chuyển được rồi.

Hay là, cô mắc kẹt rồi hả ?

Đột nhiên trước mắt nhoáng lên một cái,chậc! Thật là một đầu tóc vàng dài sáng chói á ~

Một người con trai tóc vàng mặc áo trắng đang đứng ở trước mặt cô, vẫy một cái gửi đi: Tiểu Miêu bảo bối thân mến.

Trên đỉnh đầu anh ta hiện bốn chữ lớn : Hoa Địa Vi Lao.

Tô Tiểu Ly phản ứng cực kì bình thường chỉ có run run một chút, cũng không nghĩ tới anh ta tại sao sẽ xuất hiện ở đây, liền nhanh chóng làm cái yêu cầu giao dịch.

Cửa sổ giao dịch vừa hiện lên, cô liền nhanh chóng đem nhẫn gửi đi.

Đại thần à, mau nhanh bấm đồng ý đi, tôi không nên mơ mộng hão huyền làm tỷ muội với anh.

Bởi vì nếu trở thành tỷ muội với anh, thì tôi sau này không cách nào thoát khỏi ma trảo của sư huynh rồi.

Hoa Địa Vi Lao nhìn nhìn chiếc nhẫn cô gửi tới, lắc đầu: Này chỉ thêm phòng ngự, ta không thích.

Ặc. . . Nghe anh nói qua như thế, Tô Tiểu Ly mới nhìn thuộc tính nhẫn.

Thì ra cái nhẫn chỉ là vật phẩm trang sức bình thường, cô còn tưởng rằng trong Thương Thành bán cái loại nhẫn tình yêu này đấy.

Đều do người thiết kế trò chơi, nhẫn gì đâu cũng nhiều hình dáng khác nhau!

Nhẫn lệ , chúng có có tên có được không, ôi là Tô Tiểu Ly cô quá kích động không chú ý nhìn, quản chúng nó có quan hệ gì chứ.

Nhưng mà, nghe được Hoa Địa Vi Lao nói không thích, Tô Tiểu Ly không biết vì sao, đột nhiên liền thấy nóng trong người!

Cô vì đưa nhẫn cho anh ta, nhảy sông, treo kinh nghiệm, muốn cầm hoa lại không còn, thật sự là càng nghĩ càng buồn bực mà!

Mà anh ta, lại còn nói anh ta không thích!

Hôm nay, anh không thích cũng phải thích, không thích cũng phải thích!

Theo lời ông nội Tô bọn họ mà nói: Có điều kiện phải vùng lên, không có điều kiện thì tạo điều kiện để vùng lên!

Không sai, cô tạo điều kiện. . .

Nghiêng đầu một cái, cô nhanh chóng đánh ra cái biểu cảm ánh mắt mịt mờ: Lao Tử đại thần, đây là ta sư huynh nhiều lần trải qua trăm cay nghìn đắng, trèo non lội suối, tìm trở về cho anh.

Theo cô thấy, ôi vị trước mắt này tuy rằng từng thân thiết một chút, nhưng mà hẳn là so với sư huynh sẽ dễ nói truyện.

Thật sự cô tuyệt đối không nghĩ tới!

Hoa Địa Vi Lao lại nói: Tiểu Miêu Miêu, muội cùng Mặc Phàm có JQ*?

*JianQing: Gian tình, tình cảm gian dối.

Hự --- ----!

Trên thế giới này chuyện đáng sợ nhất, không phải là đi trên đường ban đêm đột nhiên gặp ma.

Mà là nghe được có người nói, cô cùng chàng trai nào đó có JQ! ! !

Cô cũng không phải đần độn, làm sao có khả năng cùng một tên áp bách bản thân khắp nơi ,lại còn là người vô cùng lấy áp bách cô làm vui JQ!

Tuy rằng, cô trong quá trình áp bách đã dần dần trở thành thói quen. . .

Nhưng cũng không thể trực tiếp nói ra như thế chứ!

Thế là, bạn học Tô kích động rồi!

Cô vung tay lên: Ta mới sẽ không theo hắn tạo JQ! Đánh chết cũng không!

Nói xong, áo choàng lớn lần nữa gây sự chú ý trên đường rồi biến mất.

Lúc này vừa biến mất, không chỉ là chạy ra khỏi Phượng Tường, rõ ràng đã logout.

Một đôi mắt nheo nheo cười đang nhìn đến bóng lưng của cô gái áo trắng sau khi nhanh chóng đào tẩu, quay đầu đối diện với tên con trai nào đó trước bệ cửa sổ trêu chọc cười một cái.

Tiểu Miêu Miêu thật đáng yêu.

Làm sao một người, có thể biến mất mau như vậy!

Quả thực chủ yếu chỉ vì được BOSS biến thái cùng người gây ra họa đó!

Quả nhiên hắn quyết định không nghe lời tên con trai nào đó, chính mình đi trước tìm Tiểu Miêu Miêu là đúng.

Chàng trai trước cửa sổ, đang mặc một bộ quần áo lông trắng, ngũ quan sáng sủa khôi ngô.

Môi hơi hơi hơi nhếch lên, lại càng ấm áp như nắng ấm ngày xuân.

Chỉ tiếc anh tuy rằng người đang cười, nhưng ý cười lại chưa đến trong mắt, bàn tay to quơ lấy một quyển sách bên cạnh laptop, ồn ào một tiếng hướng về phía máy tính để bàn say mê trí nhớ bay đi.

Ngay sau đó, chợt nghe đến một tiếng thảm thiết A!

Hắn bị người cầm hung khí đánh đầu tổn thương, vẻ mặt ai oán quay đầu.

Tên con trai nào đó cười dịu dàng: Thỉnh chú ý tìm từ.

Hả, tìm từ cái gì?

Đem sách để xuống bên cạnh, cũng chẳng quan tâm đầu có đau hay không nữa. Bởi vì hắn ngửi được mùi JQ, hắc hắc.

Nói nhé nói nhé, tìm từ gì? Nói mau cậu đối với cô ấy, sớm đã có cái ý đồ kia!

Cô ấy là của mình. . .

Cái gì của cậu?

Môi mỏng mấp máy, nhẹ nhàng nói ra hai chữ: Sư đệ.

Phụt --- -----!


/37