Mỹ Nhân Như Họa

Chương 17 - Chương 17

/103


Mấy người theo tẩu tẩu Hoàng thị cùng nhau tiến vào thủy tạ, bởi vì chỗ thanh nhã này vốn cũng không lớn, chỉ sợ cũng vì chen vào bên trong hơi người nhất thời quá mạnh, vẩn đục hương thơm sen đỏ thoang thoảng quanh quẩn trong thủy tạ, bèn để tất cả nha hoàn theo bên mình hầu hạ các tiểu thư chờ ở ngoài thủy tạ như nhau, bên trong tự có hai, ba người sắp xếp tốt chạy châm trà, chỉ chốc lát sau, mấy vị tiểu thư khác cũng lục tục chạy tới, rối rít ngồi xuống.

Hôm nay, nhân vật chính của nhã yến nhỏ này là Thẩm Họa, Hoàng thị bèn sắp xếp nàng ngồi ở bên cạnh mình tiện làm hết tình nghĩa biểu tẩu, thỉnh thoảng cúi đầu rỉ tai với nàng đơn giản nói thứ bậc xếp và khuê danh của một vài tỷ muội. Thẩm Họa theo giới thiệu cặn kẽ của Mộc Cẩn cũng có thể đại khái đoán được một chút, nhưng ánh mắt vẫn theo lời của Hoàng thị lướt qua bọn họ từng người một.

Như vậy mới bắt đầu thuận nước đẩy thuyền quan sát tỉ mỉ vị đại biểu tỷ sắc thái truyền kỳ này, trên mặt nàng ấy canh suông nước nhạt, không có trang sức, kiểu tóc cũng cực kỳ già giặn, chỉ đơn giản vấn búi tóc lên ngay cả một trâm cài tóc xinh đẹp cũng không thấy, trơ trọi đeo hoa tai thủy tinh trên vành tai, so với những tỷ muội Tiêu gia ngồi ở trước mặt này, nhất là Mặc Lan, Tiêu Tam, Tiêu Bát cô nương tướng mạo phát triển tôn lên không tính là đẹp, nhưng tròng mắt đen trắng rõ ràng trong nháy mắt lại thắp sáng lên ngũ quan thanh tú của nàng ấy, cực kỳ sáng ngời, tự có một loại ý vị hào hiệp tự nhiên.

Đợi chín tỷ muội chỉnh trang quỳ ngồi, quy củ ngừng tiếng, Hoàng thị bèn ra hiệu nha hoàn dâng rượu sa kê, trái cây điểm tâm, trong đĩa hình bươm bướm tinh xảo đựng Kim cao cuốn, bánh đậu đỏ, bánh hạt sen, oản đậu vàng (bánh đậu xanh).

Hoàng thị giơ tay chỉ Thẩm Họa đang muốn giới thiệu cho bọn tỷ muội đang ngồi, có người dáng vẻ lười biếng chậm rãi quạt quạt tròn mỹ nhân mở miệng, Ôi, điểm tâm này hẳn là bốn bánh trái chuyên cung cấp của Tô Ngọc Đường, hình như mỗi ngày chỉ bán hơn năm mươi phần đấy, nếu không còn dù ra bạc nhiều hơn nữa cũng không mua được, tẩu tẩu bản lĩnh thông thiên nhỉ, lại lập tức lấy mười bàn, nghe nói bánh trái đều đặt trước đến đầu mùa xuân sang năm rồi! Hôm nay, bọn muội muội cũng không biết nhờ tình của người nào mới có thể ăn được đây!

Nàng nói chuyện giọng điệu lười biếng, lại phe phẩy quạt hương bồ che nửa khuôn mặt, nói cũng không nghe ra là ý gì? Ít nhất hiện tại Thẩm Họa cũng không muốn để ý tới những thứ này, trên mặt chỉ duy trì vẻ điềm tĩnh, nhìn ba con mèo thèm ăn đối diện, khẽ lộ ra nụ cười, trong lúc lơ đãng ba con mèo thèm ăn đối diện Thẩm Họa mỉm cười, rục cổ lại, đều lộ chút ít ngây thơ của cô gái nhỏ.

Ba cái nụ hoa ngồi ở cạnh một bên khác của Hoàng thị, là thật sự nghe không hiểu các vị tỷ tỷ mỹ nhân đang thảo luận cái gì, chỉ nghe đậu thơm, hương sữa tùy ý chui vào mũi, đều là trừng lớn mắt nhìn chằm chằm bánh trái trước mặt, nước miếng một cái lại một cái rơi chín tầng mây. Tuổi tuy nhỏ cũng được Hầu phủ mời ma ma hành lễ nuôi dạy một chút, tuy là rục rịch, tay nhỏ đặt ở dưới bàn đã sớm không kiềm chế được, nhưng ai lại cũng chẳng muốn làm pháo đầu tiên, ma ma nói ra tay trước chính là phải đánh thước mười lần, lại nói làm cho các tỷ tỷ nói chuyện cười là mèo tham ăn thì càng không dễ nghe rồi. Chính là đôi mắt ti hí linh động liếc xéo lẫn nhau, chỉ ngóng trông A tỷ nào tốt bụng nhanh chóng bắt đầu cầm nha! Lúc này vừa nhìn thì thấy tỷ tỷ mỹ nhân đối diện cười về phía mình, người tỷ tỷ này thật là đẹp mắt.

Bên này cười ngây thơ, bên kia Hoàng thị cũng mỉm cười như xuân, lại nâng cánh tay lên muốn khơi tới Thẩm Họa, nhưng mỹ nhân quạt tròn kia lại ngạc nhiên nghi ngờ một tiếng, Bánh trái không dễ còn chưa tính, đĩa sứ đựng bánh trái này chính là đĩa ngọc bích sản phẩm của Thanh Châu, cánh bốn góc vừa vặn có thể để bánh ngọt, bởi vì hình dáng may mắn, màu sắc thanh thúy, chuyên là ngự dụng của nữ quyến hoàng gia, hẳn là của hồi môn của trong phủ Quốc Công cho tẩu tẩu nhỉ, quả nhiên là khéo léo tuyệt vời. Tẩu tẩu bày nhã yến thật đúng là vô cùng bạo tay nha. Chẳng lẽ hôm nay là đặc biệt làm tiệc cảm tạ thầy cho nữ phu tử chúng ta. Ồ, sao lại không thấy phu tử người đâu?

Vị tay cầm quạt tròn này chính là đích nhị nữ Tiêu Tĩnh Mẫn trong phủ, đứng hàng lão tam, mặt trái xoan, một đôi mắt rất đẹp quyến rũ ẩn tình, vui buồn lẫn lộn, quả thực là mỹ nhân bại hoại. Thiếu nữ vừa nói chuyện đã bỏ đi quạt tròn, khóe miệng nhếch cười, mặt mày lại cố ý xẹt qua chỗ Thẩm Họa, hơi ngừng lại, đáy mắt là tràn đầy khinh thường, bày tỏ là liếc mắt cũng làm người ta biết là tiểu thư Tiêu Tam cố ý cho Thẩm Họa thấy khó chịu.

Trong nháy mắt, tỷ muội khác đã hiểu rõ ý trong đó, Tiêu Tĩnh Mẫn luôn luôn thân mật với Mặc Lan ngồi chỗ bên cạnh, ngược lại học phu nhân Quốc Công không hợp với trưởng tỷ, chỉ đặc biệt thân thiết Mặc Lan. Từ trước đến giờ, Tiêu Tĩnh Mẫn là một người coi trọng đích thứ, vẫn lấy đích thứ đè ép tỷ muội khác, quen nuông chiều rồi. Mặc Lan là con gái một của Kiều Đại tướng quân Tây Bắc, trong phủ phù hợp quan niệm chọn bạn của Tiêu Tam tiểu thư, có lẽ cũng

/103