Mỹ Nhân Như Họa

Chương 91 - Chương 91

/103


Tiêu lão phu nhân gọi Thẩm Họa và Tiêu Dịch vào bên trong phòng, bà dựa vào trên gối mềm nhắm mắt một lát, vẻ mặt có vẻ mệt mỏi không thể tả, vuốt vuốt ấn đường, mới mở mắt ra nói: Nếu hai đứa nhỏ các con là thật lòng thích, năm sau hãy chuẩn bị hôn sự đi!

Sỡ dĩ Tiêu lão phu nhân nói ra, thứ nhất là chuyện Mặc Lan đã đả kích bà quá mức, từ đầu đến cuối nghĩ tới nghĩ lui rốt cuộc là đứa nhỏ Thẩm Họa này thật lòng đối với Dục Ca Nhi. Thứ hai, hiện tại Thẩm Họa được phu nhân Tây Bắc hầu và hoàng hậu nương nương thích, lại được Tây Bắc hầu nhận làm con gái nuôi, thân phận nghiễm nhiên khác biệt với trước kia.

Lại thêm ngày hôm nay, tôn tử vốn nên chỉnh đốn quân vụ ở trại lính, lại không để ý hoàng mệnh trở lại vào cung đi thỉnh cầu bức chân dung. Lão phu nhân nghe cũng cảm thấy kinh hãi, may mà đến bây giờ hoàng thượng cũng không trách tội xuống. Về phần Thụy Nhi, bà có khả năng dằn vặt mẫu thân hắn, đại khái cũng có thể phân chia một nửa tinh lực của thế tử. Sau đó lại bảo Thẩm Họa chú ý tránh chút là được, thời gian dài chỉ mong Thế tử có thể nghĩ thông suốt. Tiêu lão phu nhân vừa âm thầm bật cười, bộ xương già như bà đã sắp vào hoàng tuyền, giằng co một vòng lại vẫn là kết quả này, mệt mỏi, già rồi mắt mờ, không quản được người khác.

Tạ tổ mẫu thành toàn! Tiêu Dịch lời nói vang vang, giọng nói lại không che giấu được lộ chút xúc động vui sướng.

Ở bên cạnh, Thẩm Họa đỏ mặt cũng xấu hổ cảm ơn ngoại tổ mẫu một tiếng.

Hai người đều đắm chìm ở trong vui mừng, đâu nghĩ đến trong lòng Tiêu lão phu nhân trăm chuyển ngàn xoay và một ít cảm khái già không còn dùng được.

Hai đứa bé cũng không có ý kiến, bà cũng gắng gượng thân thể từ ái cười một tiếng với hai người bọn họ, kéo Thẩm Họa đến bên cạnh. Vào giờ phút này tỏ rõ là thật lòng thật dạ muốn nói lời xin lỗi với đứa nhỏ này, vì vậy trước tiên đuổi tôn tử đi, chỉ nói có vài lời riêng tư muốn nói với Thẩm nha đầu một chút. Lúc đầu, Tiêu Dịch không chịu đi ra bên ngoài, vẫn là Thẩm Họa trách hắn một chút, Tiêu Dịch đành chịu mới đứng dậy rời đi, lần này đến phiên hắn đợi nàng ở núi giả.

Nhưng lòng của hai người lại đều là ngọt ngào.

Đợi lúc Thẩm Họa đi ra, mặc dù thời tiết bên ngoài rét lạnh, nàng nhìn bầu trời đen tối mưa lất phất, còn có nam tử to lớn vững vàng lại bước vội tới, giống như tất cả đều trở nên không chân thật.

Nàng sắp gả cho hắn, lúc này là lão tổ tông đồng ý, đầu mùa xuân năm sau thì nàng sẽ trở thành thê tử của Tiêu Dịch.

Từ lúc đầu gặp gỡ đến Tiêu Dịch bắt đầu hôm đó cũng đã trôi qua nửa năm, không, chính xác mà nói duyên phận của hai người từ lúc nàng chọn đồ vật đoán tương lai ở Tạ gia đã bắt đầu rồi. Mỗi lần chung đụng, mỗi lần


/103