Người Đàn Ông Bước Ra Từ Ngọn Lửa

Chương 1 - Chương 1

/80


Nhất thiết ân ái hội, vô thường nan đắc cửu. Sinh thế đa úy cụ, mệnh nguy vu thần lộ.

Do ái cố sinh ưu, do ái cố sinh phố. Nhược ly vu ái giả, vô ưu diệc vô phố.

——《 kim cương kinh 》

Tạm dịch:

Tất cả ân ái biết, vô thường khó được lâu. Sinh thế nhiều sợ hãi, mệnh nguy Vu Thần lộ.

Bởi vì yêu cho nên sinh buồn rầu, bởi vì yêu cho nên sinh sợ hãi. Dường như xa cách với người yêu, Vô Ưu cũng không sợ hãi.

——《 Kim Cương Kinh 》

Trời sắp sáng, Nam Sơ từ trong mộng thức tỉnh, mồ hôi lạnh toàn thân.

Bên trong nhà không có mở đèn, rèm cửa sổ khép chặt, khoảng không gian đen kịt, cô chống người ngồi tựa vào đầu giường, đưa tay tìm điếu thuốc và bật lửa trên đầu giường.

Một tiếng Xì... , trong bóng tối sáng lên ngọn lửa, rất nhanh liền tắt, khói thuốc thở ra khắp phòng, đốm lửa nhỏ nơi đầu ngón tay chợt sáng chợt tắt.

Nam Sơ hút thuốc, híp mắt, đang suy tư.

Được một lúc, cô mò điện thoại di động ở trên đầu giường, thật nhanh ấn xuống mấy chữ.

Tao lại mơ thấy anh ta.

Bốn giờ rưỡi sáng, bên kia trả lời rất nhanh: Mơ thấy anh ta làm cái gì đấy?

Ân ái. Nam Sơ nhắn lại.

Chớ suy nghĩ quá nhiều, mày chỉ là phát xuân, cần một người đàn ông.

Nam Sơ bình tĩnh xem hết, nhìn điện thoại mắng một câu em gái ngươi, ném di động sang một bên, dựa vào đầu giường nhắm mắt lại, bắt đầu nhớ lại cảnh tượng trong mộng.

Người đàn ông khỏa thân, làn da màu đồng, bắp thịt căng phồng, đường cong lưu loát, rắn chắc, mái tóc ngắn rất đen, còn có đôi mắt sâu lắng nhìn như không để lại dấu vết.

. . . . . .

6h10, người đại diện Thẩm Quang Tông mang theo trợ lý đi vào: Đứng lên trang điểm.

Nam Sơ xuống giường, khom lưng tìm dép, Thẩm Quang Tông đá tới cho cô một chiếc, nói: Hôm nay phải vào tổ, đợi lát nữa để cho Tây Cố thu dọn đồ đạc giùm cô.

Trong lúc nói chuyện, anh ta đẩy một cô gái nhỏ đến trước mặt cô.

Nam Sơ vừa mang giày vừa hé mắt quan sát, khuôn mặt hờ hững, lười biếng nói: Mới tới?

Ban đầu Nam Sơ là người mẫu, đầu năm bị dính scandal, danh tiếng cũng giảm xuống, trợ lý bên cạnh đã đổi ba bốn người rồi, không biết là do mấy trợ lý trước không hợp bát tự với Nam Sơ, hay do Nam Sơ là người khó ở chung nữa.

Trợ lý thực tập kiêm chuyên gia make up.

Ba tháng này Thẩm Quang Tông chuyện gì cũng không làm, chỉ lo tìm trợ lý chiếu cố cho cô, nhắc tới chuyện này liền tức giận, trợn trắng cặp mắt nhỏ cảnh cáo: Làm phiền cô cố gắng chung sống hòa thuận với người ta, được không?

Trợ lý kiêm chuyên gia make up, dù sao đi chỗ nào cũng không dễ dàng tìm ra công việc như vậy.

Nam Sơ nhún vai, nhìn chằm chằm cô gái nhỏ một lát, tóc cắt mái ngang, trông giống một đứa con nít mặc một chiếc áo đơn và váy ngắn, thân thiết hỏi: Em bao nhiêu tuổi rồi?

Hai mươi mốt.

Tên gì?

Tây Cố. Cô gái nhỏ đáp lại từng cái một.

Nam Sơ nhíu mày: Có bạn trai chưa?

Tây Cố sững sờ, không ngờ cô trực tiếp như vậy: Còn. . . . . . Không có.

Dáng dấp thật là nhỏ. Cô gái nhỏ còn rất hướng nội, khen một cái liền đỏ mặt, Nam Sơ nhéo mặt của cô bé: Đi đi.

Tây Cố không chịu được đùa giỡn, đỏ mặt chạy đi.

Thẩm Quang Tông nói chuyện điện thoại xong xoay người lại, nhìn thấy một màn này, cho là Nam Sơ đang làm chuyện xấu gì đó, rống cổ lên nói: Đây chính là Hàn tổng tự mình tìm cho cô, người ta mà tức giận chạy mất ông đây cũng mặc kệ cô!

Nam Sơ buông tay: Anh khẩn trương cái gì, tôi cũng sẽ không ăn thịt em ấy.

Tây Cố đang giúp Nam Sơ sắp xếp hành lý, nghe vậy vội quay đầu lại nói: Anh Tông, chị Nam Sơ rất tốt.

Nam Sơ nháy mắt với cô ấy mấy cái.

Cô gái nhỏ thật không chịu nổi đùa giỡn, không dám nhìn Nam Sơ nữa.

Người khác tôi mặc kệ, tôi chỉ van cô đừng tức giận với Hàn tổng, thật sự mà chọc tới anh ta, cô bị đóng băng...Cô còn có thể lăn lộn trong giới này hay không hả?

Nam Sơ tô son xong ném vào trong túi xách trang điểm, soi gương, chải tóc hai cái nói: Được rồi.

Hai chữ dứt khoát rõ ràng, thế nhưng Thẩm Quang Tông nghe vào lại thấy trong lòng hoảng sợ.

Trước khi ra cửa, Tây Cố xách theo va li, Nam Sơ chợt nói: Chờ một chút. Nói xong cũng quay trở về phòng, từ tủ đầu giường rút một bọc đồ ra ngoài, kêu Tây Cố mở va li ra, nhét đồ vào.

Tây Cố cầm hộp áo mưa (BCS), nhất thời không biết nhét vào đâu, liền nghe trên đỉnh đầu một câu,

Nhét bên cạnh Gerry* này.

*Gerry: Griffith nhân vật chính phim hoạt hình “Jianfeng Legend”

Tây Cố đỏ mặt làm theo, rất nhanh sau đó đóng va li lại.

Lúc này Nam Sơ mới hài lòng nói: Lên đường.

Sau khi trên xe, Nam Sơ giải thích với Tây Cố: Nếu như một người kéo em vào trong bụi cỏ mạnh mẽ cưỡng gian, dưới tình huống em chạy không thoát, nên làm cái gì?

. . . . . .

Đưa một cái áo mưa (BCS) cho anh ta, an toàn là trên hết.

Tây Cố: . . . . . .

Vào tổ được ba ngày, diễn viên không tới đủ, nhưng Tây Cố đều biết đến, đây là một đoàn làm phim tương đối không chuyên nghiệp.

Nhân viên hiện trường luôn luôn cầm nhầm đạo cụ, nhiếp ảnh gia thì tay lúc nào cũng run rẩy, diễn viên thường xuyên không nhớ được lời kịch, đạo diễn luôn kêu cắt. Trừ đạo diễn, còn lại diễn viên đều là người mới, cho nên kết hợp với nhau khó tránh khỏi so với đoàn làm phim khác làm lâu hơn một chút.

Ba ngày sau, đạo diễn trong lòng buồn bực không yên ngồi trong phòng nhiếp ảnh hút thuốc.

Nam Sơ diễn vai nữ số hai, lời kịch không nhiều lắm, không đùa giỡn chỉ ngồi yên ở bên cạnh đọc sách. Tây Cố tiếp xúc một thời gian thì phát hiện thật ra Nam Sơ cũng không khó ở chung, cô chỉ là có chút lười đi xã giao quan hệ thôi.

Trong tổ gần như đều là người mới, mọi người vội vàng chào hỏi lẫn nhau, lưu Wechat thêm Micro Blog, Nam Sơ bình tĩnh nhất, đọc sách và chơi game.

Đạo diễn nhìn tới nhìn lui vẫn cảm thấy cô gái này là thuận mắt và hài lòng nhất, quay phim không kéo dài, nhập vai cũng nhanh, khi nhàn rỗi không có chuyện gì sẽ xem sách tu thân dưỡng tính.




/80