Nhân Sâm Dưỡng Linh Chi

Chương 43 - Chương 43

/147


Long Tiểu Chi không biết là Long Phong Triệt là không muốn nhận mình, là do có điều cố kỵ, nghĩ đến việc ở thành Cổ Mạch lần trước, những lời Long Phong Triệt đã từng nói, lịch sử mà Hiên Khâu Thiên Giác từng nói sơ qua với mình , nàng cảm thấy có một sợi dây mơ hồ xâu chuỗi mọi chuyện, nhưng sợi dây này sẽ dẫn bọn họ đi đâu?

Hiên Khâu Thiên Giác không hỏi nguyên nhân Long Tiểu Chi mất ngủ , bởi vì hắn biết rõ cho dù hỏi cũng không nhận được đáp án, mặc dù Tiểu Chi ngẫu nhiên u mê, tâm tư lại tinh xảo đặc sắc, hơn nữa tự có chuẩn tắc làm việc .

Tựa như hiện tại nàng không nói gì, không phải là bởi vì không tin tưởng, mà là vì cảm thấy nói ra có thể sẽ uy hiếp ai đó, hơn nữa người này, có khả năng rất lớn là người Tiểu Chi ỷ lại.

Long Tiểu Chi còn đang ngẩn người, Hiên Khâu Thiên Giác đã đứng dậy đến bên cạnh bàn, bởi vì đêm đã khuya, Hiên Khâu Thiên Giác mặc rất tùy ý, quần áo phân tán, tóc dài cũng chỉ buộc đơn giản, cả người tỏ ra lười biếng mà nhẹ nhàng.

Duỗi tay nâng người tí hon quấn chăn trong lòng bàn tay, chọc vào cái đầu nhỏ đang nghiêng đầu nhìn hắn. Tiểu Chi cùng vi sư ra ngoài giải sầu được không?

Dạ . Long Tiểu Chi ngoan ngoãn gật đầu, đang muốn đứng dậy lại bị Hiên Khâu Thiên Giác ngăn cản .

Ban đêm lạnh, Tiểu Chi thế này là được, vi sư mang con đi. Nói xong, đưa ngón tay thon dài ra lại bao bé con vào trong chăn thật kĩ càng, rồi mới đi ra ngoài cửa.

Hiên Khâu Thiên Giác để Long Tiểu Chi ở trong tà áo trước ngực , Long Tiểu Chi nằm trong tà áo, chỉ lộ ra một đầu nhỏ, có chút tò mò hết nhìn đông tới nhìn tây, muốn xem Thương Lan kiếm tông ban ngày và ban đêm có gì khác nhau.

Cảm nhận được hành động của người trong ngực, Hiên Khâu Thiên Giác thả chậm tốc độ, hai thầy trò giống như thần tiên lạc vào nhân gian, bóng dáng mờ ảo, không dính bụi bặm.

Hiên Khâu Thiên Giác cũng không ngự không mà đi, mà là dùng những bước chân kì diệu, mũi chân vừa điểm, người đã ở giữa không trung. Thương Lan kiếm tông ở trên núi nên ban đêm rất lạnh, chỉ có điều nhiệt độ trong sơn cốc không thay đổi nhiều, chốc lát sau, Hiên Khâu Thiên Giác đã đến mục đích: Điệp Cốc.

Có thể được gọi là kỳ cảnh Nam Cảnh, Điệp Cốc của Thương Lan tông tự nhiên không bình thường, Hiên Khâu Thiên Giác chậm rãi rơi từ giữa không trung rơi xuống sơn cốc.

Chỉ thấy sơn cốc còn u ám mông lung yên tĩnh trong nháy mắt Hiên Khâu Thiên Giác rơi xuống thì phát sáng lên, ánh sáng màu tím nhàn nhạt lộng lẫy bắt đầu hiện ra, cho đến lúc bao phủ cả sơn cốc, bên trong sơn cốc lập tức giống như một biển màu tím.

Đó là tử điệp? Vì sao cánh bọn họ lại phát sáng? Long Tiểu Chi đưa ra bàn tay mũm mĩm ra níu lấy tà áo của Hiên Khâu Thiên Giác, chú ý tới hành động của Long Tiểu Chi, Hiên Khâu Thiên Giác nhếch môi cười.

Ánh sao màu tím đầy trời nhanh nhẹn nhảy múa, đó là từng con từng con bươm bướm màu tím cùng cỡ với Long Tiểu Chi, cánh tử điệp đang tản phát ra ánh sáng màu tím dịu dàng mà rực rỡ tươi đẹp lộng lẫy, hơn nữa những con tử điệp này đều đã hóa hình người !

Mặc dù nói tử điệp trên đại lục cũng không phải linh thú được yêu thích , thậm chí bình thường sẽ không có người chọn tử điệp làm linh sủng, nhưng biến hóa này cũng quá nhiều rồi!

Trên đại lục này những chỗ kì lạ nhiều đếm không xuể, Điệp Cốc là một trong số đó, tử điệp bên trong vừa phá kén tức thì đã có hình người, hơn nữa sau lưng mọc

/147