Nhật Ký Sinh Tồn Ở Tận Thế Của Tô Tiểu Tiểu

Chương 14 - Chương 14

/36


Tô Tiểu Tiểu choàng tỉnh vì bị dập đầu.

Máy bay vốn vững vàng đột nhiên lắc lư, ngay tức khắc có tiếp viên hàng không trấn an mọi người.

Mọi người đừng lo lắng, chúng ta chỉ gặp phải dòng khí lưu loạn nhỏ thôi, xin tất cả mọi người đừng rời khỏi chỗ ngồi, thắt dây an toàn cẩn thận, khoảng 10 -15 phút nữa, dòng khí lưu này sẽ đi qua, mọi người không cần quá khẩn trương. Tiếp viên nói xong cũng về vị trí của mình, cài dây an toàn, chờ dòng khí này đi qua.

Tô Tiểu Tiểu và mọi người đều nhanh chóng buộc dây an toàn, im lặng ngồi yên ở vị trí của mình.

Xóc nảy ngày càng mạnh, Tô Tiểu Tiểu cũng không hề thấy sợ hãi, chỉ là hoa mắt vì dao động. Từ nhỏ, cô đã bị say xe, phản ứng say xe còn tệ hại hơn giờ nhiều, sau khi xuống xe phải ngủ những 3-5 giờ mới có thể điều tiết lại. Cho nên Tô Tiểu Tiểu chưa bao giờ tùy tiện ra khỏi nhà, dù đi xa, cũng luôn chọn xe lửa vững vàng.

Đây là lần đầu tiên Tô Tiểu Tiểu ngồi máy bay, ngoại trừ lúc vừa cất cánh hơi chóng mặt, thì rất ổn định. Nhóm bạn cô cũng ngồi máy bay mấy lần rồi, thế mà chẳng kể cho cô nghe quá trình kích thích này bao giờ, hay chẳng lẽ vì cô quá đen, nên lần đầu ngồi máy bay đã được tự thân trải nghiệm sự việc hiếm có này à?

Tô Tiểu Tiểu cảm giác dường như mình đang ngồi trên tàu lượn, nếu không thắt chặt dây an toàn, cột chắc mình vào ghế thì sẽ bị hất tung lên, a, không được rồi, buồn nôn quá...

Tô Tiểu Tiểu vội nhắm mắt lại, hít sâu tự điều chỉnh, đè cảm giác nôn mửa xuống.

Tình trạng ấy kéo dài trong vài phút, dường như dòng khí đã đi qua, cuối cùng đã vững vàng lại. Tô Tiểu Tiểu ỉu xìu, cảm giác đầu váng mắt hoa và buồn nôn vẫn chưa hết, cô chỉ sợ mình vừa hé miệng đã nôn sạch những thức ăn trong bụng ra.

Tiếp viên trên máy bay cũng rời khỏi chỗ ngồi, tới xem xét tình huống của mọi người, xem có ai không khỏe không.

Rất nhiều người gỡ dây an toàn xuống, hoạt động gân cốt.

Em có sao không ạ? Nhìn mặt em tái quá! Thấy sắc mặt Tô Tiểu Tiểu trắng bệch, cô gái ngồi cạnh đó quan tâm hỏi.

Tô Tiểu Tiểu phất phất tay, tỏ ý bảo cô gái kia đừng lo lắng, mình không sao. Tô Tiểu Tiểu không trả lời, cô sợ vừa mở miệng, sẽ phun sạch đống nước chua đang bị kiềm chế lại, cô gái kia thấy thế, tốt bụng gọi tiếp viên đến bảo ở đây có người say máy bay, bảo cô tiếp viên đi tìm ít thuốc.

Vừa rồi nguy hiểm thật, lần đầu tôi gặp chấn động lớn trên máy bay như thế đấy!

Đúng thế đúng thế, đây là lần đầu tôi ngồi máy bay, rất sợ nó cứ thế này rồi treo luôn!

Xì xì xì! Điềm xấu gì vậy, máy bay rất an toàn, sao có thể dễ dàng xảy ra sự cố như thế chứ.

Đúng thế! Chúng ta vừa thoát khỏi miệng xác sống, vừa có hy vọng mới, anh không thể nói mấy câu tốt lành được à?

Thôi nào, anh có người đón ở BJ không?

Nếu còn thì hay rồi...

Không biết có tìm được bạn học cũ 30 năm trước không nữa...

Hành khách xung quanh thảo luận ồn ào, Tô Tiểu Tiểu không rảnh rỗi để ý đến họ, cô vừa uống thuốc chống say xong, đang nhắm mắt nghỉ ngơi, ngay cả dây an toàn cũng chưa kịp tháo.

Đoàng! Một tiếng trầm đục vang lên.

Cảm giác lay động dữ dội lại đến, lần này dường như còn mãnh liệt hơn lần trước, hơn nữa không có ai đoán trước. Rất nhiều hành khách ngã ra ngoài vì không kịp thắt dây an toàn, chỉ là không biết có bị thương nặng hay không.

Một người đàn ông đứng lên ngay lúc có tiếng trầm đục, bởi vì chấn động bất ngờ nên ông ta bị cụng đầu, Tô Tiểu Tiểu thấy ông ta khuỵu xuống hành lang, máu tươi từ trên đầu chảy xuống, ông ta vẫn chẳng động dậy gì, không biết có phải bị va chạm đến nỗi hôn mê bất tỉnh không.

Có rất nhiều người giống ông ta, trên máy bay, hành khách rối loạn, ai nấy đều không kịp lo xong thân mình, chỉ có thể ngồi chờ dòng khí lưu này đi qua.

Bịch!

Loảng xoảng, loảng xoảng, loảng xoảng.

A!!!

Xung quanh một mảnh hỗn loạn, Tô Tiểu Tiểu cảm thấy mình như ở trong môi trường không trọng lực, dường như máy bay đang rơi xuống. Sợ hãi. Tim như muốn nhảy ra ngoài. Không biết rốt cuộc đã gặp phải chuyện gì, có nguy hiểm không, Tô Tiểu Tiểu rất muốn trực tiếp trốn vào không gian, nhưng lại sợ đây chỉ là một hồi sợ bóng sợ gió, đến khi đó, mình đột nhiên biến mất rồi lại bất ngờ xuất hiện sẽ rất khó giải thích với mọi người, bị người bụng dạ khó lường nhìn thấy sẽ là một rắc rối lớn!

Tô Tiểu Tiểu gắng gượng chống đỡ, hiện giờ chưa rõ tình hình, cô quyết định nếu đến bước đường cùng thì mới vào không gian.

A! Ngăn chứa xe đựng thức ăn bị chấn động mở ra, chén, đũa, nĩa, muỗng bay xuống rầm rầm, một người đàn ông không may bị một cái nĩa và dao đâm trúng, máu tươi chảy ào ào...

Cô gái đứng sau anh ta cũng chẳng may mắn gì, cô ấy chưa kịp thắt dây an toàn, dưới cơn chấn động, người nhào xuống hành lang, vừa mới gượng dậy, dao ăn đã bay thẳng tới chỗ cô, trực tiếp ghim vào mắt phải,




/36