Nhuyễn Muội Nghịch Tập Ký

Chương 3

/6


Chương 3

Nữ nhân có dáng người nóng bỏng hai mắt tội nghiệp nhìn nam nhân khiết phích, thấy hắn không có phản ứng, đành phải tràn đầy bi phẫn cúi đầu giặt quần áo. 

Mặc cho cô làm cách gì mấy vết bẩn trên quần áo đều không thể giặt sạch.

   - “Xem ra cô không được.” 

Nam tử to lớn hung hãn thở dài, quay đầu nhìn Trần Mạt:

  - “Em gái nhỏ, em không có lo lắng sao?”

Trần Mạt mím môi không nói -- thật sự là đủ, cư nhiên xem cô như ô-sin giặt quần áo, còn có thiên lý hay không a! Như thế nào cô cũng là dị năng giả được không?!  " ( ╥ω╥ ")

Trần Mạt buồn bực, đồng thời cô hoàn toàn có nhận thức mới về nam nhân khiết phích.

  - “Quên đi, dù sao còn có một ngày, em gái nhỏ cứ suy nghĩ kĩ lại đi!”

Trần Mạt gật gật đầu, xem như có lệ.

Theo như lời của Mộc Vân Hiên, bọn họ thật sự ở trong siêu thị một ngày. Tuy rằng là vậy, nhưng vẫn gặp được vài lần bị tang thi tấn công.

Thật ra, tang thi có vây quanh siêu thị tấn công, nhưng cũng không thể nào vào được, hoàn toàn có thể không cần để ý tới.

Với thực lực siêu quần của đám người Mộc Vân Hiên thì lại là một chuyện khác, bọn họ thường thường ngứa tay với cái thú vui “tao nhã” giết thời gian nhàm chán là ngoạm tang thi. 

[ ý là mấy anh chị này ăn không ngồi rồi chán chán ngồi đùa giỡn mấy con xác sống làm thú vui giết thời gian] -Tiếng lòng của editor

Lần đầu tiên là buổi sáng, khoảng chừng 10 giờ, nam nhân to lớn, hung hãn ra tay. Là dị năng giả hệ kim loại, hắn tạo ra một loạt phi đao, một mình xâm nhập vào trung tâm của đàn tang thi. 

Hắn thu nhặt sinh mệnh của tang thi giống như một người nông dân lành nghề đi cắt lúa.

Lần thứ hai là ở giữa trưa, nữ nhân eo nhỏ ra tay. Trần Mạt lúc đó mới biết nữ nhân kia là dị năng giả tốc độ. Vũ khí của nữ nhân eo nhỏ là một thanh đao ngắn. 

So với nam nhân to lớn, hung hãn thì nữ nhân kia còn muốn lưu loát, sạch sẽ hơn. Cô nàng chặt đầu tang thi nhìn còn dễ dàng hơn cả khi người ta gọt trái cây.

Lần thứ ba, cũng chính là hiện tại.

  - “Lần này đến lượt của tôi!” 

Một người khoảng hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi cao gầy nhảy lên, hưng phấn nói:

  -“Anh hai, chị ba mấy người đều đã ra tay đến phát nghiện rồi, hiện tại đến em !”

  - “Đi, đều cho ngươi!” Nam nhân to lớn, hung hãn thống khoái hô.

  - “5 phút, trị không được chị ba liền coi thường ngươi.”


5 phút...... Đám người này cũng quá trâu bò rồi, quả nhiên cô không cần đi chung với bọn họ vẫn là tốt hơn!

  - “Cô đi.”


Thời điểm, Trần Mạt đang suy nghĩ, nam nhân khiết phích bỗng nhiên chỉ vào cô. Hắn thanh âm không lớn không nhỏ, nhưng vừa khéo để người nên nghe đều nghe thấy được.

  - “Cô ta?” Cao gầy cái nghi hoặc không hiểu

  - “Lão đại, cô ta mới chỉ là cấp 1...... Có hay không quá sức?”

  - “Ngươi đi.” Khiết phích nam giống như không có nghe đến giống nhau,

  - “Ai tưởng giúp cô ta?” Ánh mắt cùng giọng điệu tràn ngập uy hiếp 

  - “Ai giúp đỡ nàng chỉ do muốn chết”.


Trần Mạt:

  - “......”    ( ╥ω╥ )

Cô tuy rằng không có lập tức đáp ứng nhập bọn, nhưng đã nói là sẽ suy nghĩ thêm mà, chẳng lẽ hắn thẹn quá hóa giận sao!

Trần Mạt tức giận bất bình, cô cảm thấy mình cùng nam nhân khiết phích nhất định bát tự xung khắc, có khi là đại của đại xung khắc.

   - “Em gái nhỏ, đi thôi, ngươi được lão đại chỉ thì lão đại sẽ không cho ngươi chết sớm đâu!” 

Nam nhân to lớn, hung hãn không biết nghĩ đến cái gì, thế nhưng hưng phấn mà huýt sáo thổi 1 đoạn nhạc.

   - “Đi thôi đi thôi, đánh không lại bỏ chạy tốt lắm.” Người cao gầy tuy rằng không cam lòng, nhưng không dám làm trái lời Mộc Vân Hiên.

Trần Mạt ngẩng đầu nhìn lướt qua đám người trong kho hàng, đã thấy bọn họ đều yên lặng lui về sau, không có một cái đứng ra giúp cô. Một cái là cấp 4, còn một cái là cấp 1, kết quả quá rõ ràng. 

Trần Mạt cắn chặt răng, trừng mắt nhìn nam nhân khiết phích, liếc mắt một cái:

  - “Đi liền đi, ai sợ ai a!”


Nói xong, đối với nam nhân to lớn hung hãn liền rống lớn:

  - “Mở cửa, ai cũng đừng ngăn đón cô nãi nãi!”

  - “Cô nãi nãi, không có người ngăn đón ngươi, mau chút đi thôi!”.

Eo nhỏ nữ tử cười ha ha.

Trần Mạt nói cũng chưa nói cô ta, ở  thời điểm nam nhân hung hãn mở ra cửa lớn  liền ngưng tụ ra vài cái đoàn nước. 

Sau đó thân mình chợt lóe, cô chạy ra khỏi siêu thị. Trần Mạt giết tang thi khi cửa lớn vừa mở vừa âm thầm tính toán -- tuy rằng tang thi vây quanh siêu thị cũng không có nhiều.

Bởi vì đại môn là một khối kim loại, cũng không có khe hở. Tang thi không có nhiều vì chúng thông qua mùi mà nhận biết được [ người sống] đồ ăn ở đâu để tụ tập.

Biết được phương diện này Trần Mạt liền phác thảo kế hoạch chạy trốn.

Đúng vậy, chạy trốn. Cô cũng không phải ngốc tử, mới sẽ không thành thành thật thật thay người khác đi giết tang thi!

Lại nói, nam nhân khiết phích đã xem cô khó chịu, lấy thực lực của hắn, giết chết cô chỉ là chuyện cỏn con, chuyện còn nhỏ hơn cả hạt mè. Đã đều là chết, cô làm sao còn muốn bán mạng cho hắn? Cô lại không phải là đứa bị bệnh - Down -.

Về phần giặt quần áo...... Cho tới bây giờ đều là người khác hầu hạ Trần Mạt -cô- có được không?!!!

Trước mắt, chỉ có vài con tang thi linh giai đi qua đi lại, hành động chậm chạp như con rối. Trần Mạt ngưng tụ một đoàn thủy, ở trên đầu bọn họ nổ tung, bọt nước bị bạo liệt  đủ để làm bay đầu[ tang thi].

Không sai, phương thức công kích của Trần Mạt không giống với những dị năng giả cùng hệ thủy, thích tạo chút nước  biến thành tên hay tạo ra một dòng nước thật lớn như vòi rồng và vân vân mây mây khác. Như vậy, đúng là bổ mắt nhưng lãng phí rất, rất nhiều sức lực. 

Cô thích đem nước cô đọng thành một đoàn nho nhỏ, sau đó cho nó nổ tung, bọt nước đột nhiên bị phá nát, sinh ra một lực đánh vào tang thi linh giai. Lực này đủ để có thể giết chết tang thi linh giai.  

Nếu vị trí quan trọng bị thương, cũng có thể làm cho tang thi cấp 1 bị thương nặng.

Về phần tang thi cấp 2, ân, cô khoảng cách cô tiến cấp còn xa lắm, cho nên nếu như gặp trúng[ thứ không nên gặp] thì cứ chạy trốn càng xa càng tốt!

Giải quyết xong những con tang thi chặn đường, Trần Mạt quay đầu nhìn về phía siêu thị liếc mắt một cái, bĩu môi, xoay người hướng quảng trường phóng đi.

Những con tang thi linh giai đối với Trần Mạt thì không có gì uy hiếp, nhưng bị vây phải 4 con tang thi cấp 1 cũng khiến cô phải sứt đầu mẻ trán. Mất nhiều công sức cô mới giải quyết xong, nhưng cũng bị thương, trên cánh tay bị trầy da một mảng.

Cô đang đắc ý, liền thấy xa xa một cái tang thi dáng dấp cao cao hướng về phía cô chạy tới. Con tang thi kia có làn da xanh mét, động tác linh mẫn. Cách xa như vậy, cô đã có thể cảm thấy một nguồn năng lượng lớn từ nó phát ra, rõ ràng đã là cấp 2.

Trần Mạt cả kinh, nghĩ cũng không cần nghĩ, cô liền quay đầu bỏ chạy -- cấp 1 đấu với cấp 2, cô vẫn là không cần cậy mạnh .

  - “Lão đại, cô ta chạy, muốn hay không......”

Đôi mắt xếch xinh đẹp của Mộc Vân Hiên khẽ nhúc nhích. Ánh mắt hắn bắt đầu trở nên mịt mờ nhưng cũng đầy nguy hiểm, cả người cả người tản ra hơi thở hắc ám tà ác, trên người khí thế tăng cường tăng lên một chút. 

Cách hắn tương đối gần nữ nhân eo nhỏ không chịu nổi áp chế bắt buộc phải rời xa vài bước tránh [tai bay vạ gió] nguy hiểm.


/6