Nữ Thần Kiêu Ngạo: Nghịch Tập Đi

Chương 78: Thế nào là không phải con của các người?

/157


Chương 78: Thế nào là không phải con của các người?

Bởi vì yến hội quá nhiều người, bốn người bọn họ đứng ở bên trên lại chưa tính là nơi xó xỉnh, sắc mặc Lâm Như không hề tốt, lại hướng mắt về phía Lưu Thừa Vũ,nhất thời khiến rất nhiều người chú ý đến.

Sắc mặt Tiêu Cấm Ninh cũng tái nhợt, nhưng vì cô ta là nhân vật của công chúng, hơn nữa đều có rất nhiều người hâm mộ vị hôn thê của cô ta-Lưu Thừa Vũ ,chính vì vậy lại càng không muốn để cho người khác biết Lưu Thừa Vũ muốn hủy bỏ hôn ước, vội vàng kéo Lâm Như lại,lắc đầu thấp giọng khẩn cầu nói:”Mẹ, ở đây nhiều người quá,chúng ta trở về rồi hãy nói!”

Lâm Như liếc nhìn Tiêu Cấm Ninh một cái, trầm mặt gật đầu,mang theo Tiêu Cấm Ninh đi,Lưu Thừa Vũ bỗng nhiên nói: “Không cần trở về nói, chút nữa tôi còn có chút chuyện,không bằng ở nơi này nói cho rõ đi.”

Tiêu Hoằng Nghị khiếp sợ nhìn vẻ mặt lạnh lùng vô tình của Lưu Thừa Vũ, trong lúc nhất thời không nói ra lời. Còn Lâm Như đã từng thấy qua mọi sóng to gió lớn của đời người, cũng có thể tàn nhẫn đối với người khác,bà ta đối với ngay cả con gái ruột của mình còn không thèm nhận, đương nhiên sẽ không bởi vì Lưu Thừa Vũ nói một câu liền rối tung lên, ánh mắt của bà ta híp lại một cái, nhìn Lưu Thừa Vũ trầm giọng nói:”Lưu Thừa Vũ,lời cậu đang nói là có ý tứ gì?”

Lưu Thừa Vũ cười khẽ, ánh mắt rơi trên người Tiêu Cấm Ninh, vừa muốn mở miệng nói chuyện, Tiêu Cấm Ninh lập tức buông lỏng tay của Lâm Như, chạy lại kéo tay của Lưu Thừa Vũ,nhẹ giọng khẩn cầu nói:”Thừa Vũ, em xin anh, chúng ta đi ra ngoài nói chuyện có được hay không?”
Lưu Thừa Vũ kéo tay Tiêu Cấm Ninh ra khỏi tay mình,nhìn dáng vẻ đáng yêu của cô ta, giễu cợt cười nói:”Nếu như không phải là đã biết được bộ mặt thật của cô, tôi nhất định sẽ bị bộ dáng này lừa gạt.”

Tiêu Cấm Ninh ngây người một hồi, cô ta là bộ dạng gì a?Không phải trước mặt Lưu Thừa Vũ cô ta đều có bộ dạng này sao? Có phải hay không đã có người nói gì đó với Lưu Thừa Vũ rồi?

Nghĩ tới đây, nước mắt của Tiêu Cấm Ninh liền chảy ra, bộ dáng khiến người ta đau lòng ngước mắt nhìn Lưu Thừa Vũ, thấp giọng nói: “Thừa Vũ, anh làm sao vậy? Bộ dáng này của anh khiến em rất sợ hãi… .”

Lưu Thừa Vũ mắt lạnh nhìn nước mắt trên mặt Tiêu Cấm Ninh hắn đột nhiên cảm giác được mình thật là một loại sinh vật kì quái, tại hắn không biết chân tướng,không được gặp Tiêu Nhu trước, nên vừa nhìn thấy Tiêu Cấm Ninh rơi lệ đã cảm thấy cô gái này rất đáng thương,rất cần hắn yêu thương bảo vệ, nhưng bây giờ hắn đã biết mục đích thật sự của cô ta, chỉ cảm thấy thứ nước mắt này vô cùng chán ghét, thậm chí nhìn nhiều còn cảm thấy phiền lòng.

Lâm Như thấy Tiêu Cấm Ninh như vậy liền cau mày, nhưng vẫn trợn mắt chờ Lưu Thừa Vũ, lạnh lùng nói: “Lưu Thừa Vũ, tối hôm nay cậu nhất định phải cho tôi một câu trả lời!”

“Trả lời?” Lúc này bỗng nhiên có người đi tới, nghi ngờ hỏi: “trả lời cái gì?”

Lâm Như ngẩng đầu nhìn qua, thấy một đôi vợ chồng trung niên đi tới là cha mẹ của Lưu Thừa Vũ, khóe miệng bà cười lạnh một cái,nói: “Cung Hoa, Lạc Hiền, hai người tới thật đúng lúc, con trai của hai người đột nhiên nói cùng con gái tôi hủy bỏ hôn ước, các người có phải hay không nên cho tôi một câu trả lời?”

Hề Lạc Hiền và Lâm Như là bạn tốt thời đại học, sau đó hai người cùng nhau ở lại thành phố A đi làm, nhưng gia đình của Hề Lạc Hiền ở thành phố B rất có địa vị, bất kể là tướng mạo, khí chất hay là tính tình đều rất tốt, cho nên gả cho Lưu Cung Hoa cũng là thuận tình đạt lý, bây giờ mặc dù đã bốn năm mươi tuổi, nhìn qua cũng chỉ là bộ dạng hơn ba mươi tuổi, được bảo dưỡng đặc biệt tốt. Bà nghe Lâm Như nói như vậy, chân mày lập tức nhíu lại,hướng mắt về phía con trai mình,trầm giọng hỏi:”Thừa Vũ, chuyện gì xảy ra?Con quên cha mẹ đã giáo dục con như thế nào ư?”

Lưu Cung Hoa cũng cau mày nhìn lấy Lưu Thừa Vũ, bộ dáng rất không đồng ý với cách làm của con trai, nhưng vẫn không mở miệng nói gì, ông thấy con trai mình làm như vậy chắc hẳn cũng có nguyên nhân của nó.

Lưu Thừa Vũ nhìn về phía cha mẹ mình, sắc mặt không thay đổi,mở miệng nói:”Ba mẹ, con chính là không có quên hai người đã giáo dục con như thế nào, nên mới nhất định phải cùng Cấm Ninh hủy bỏ hôn ước!”

Lưu Cung Hoa nhíu mày, ánh mắt trên người Tiêu Cấm Ninh quét một vòng, “Ồ? Chuyện gì xảy ra?”

Lưu Cung Hoa thấy bộ dạng của Tiêu Cấm Ninh thoáng qua mọt tia không vừa lòng, rõ ràng là tiểu thư khuê các,nhưng lại luôn thích đem nước mắt treo ở trên mặt, quả thực khiến người khác không thích, ngay cả bình thường tự nhiên phóng khoáng ông đều có thể nhìn ra cái nha đầu này là đang giả vờ, bất quá cũng quá giả tạo đi!

Ngạch. . . . Thế nào đột nhiên cảm giác được chính mình càng ngày càng có ý nghĩ đi xuống,càng giống như không muốn cho con trai mình cưới vợ đây?

Hề Lạc Hiền cũng nhíu mày, nhìn Lưu Thừa Vũ: “Mẹ cũng không có dạy con làm người không hiểu đạo lí, lại bạc tình bạc nghĩa như vậy.”

“Các ngươi chớ có đóng kịch trước mặt tôi.” Lâm Như Hề Lạc Hiền,trầm giọng nói:”Lạc Hiền, ban đầu tôi mang thai kiểm tra ra là một nữ nhi, cô liền cho hai đứa bé quyết định quan hệ thông gia, còn nói Thừa Vũ nhất định sẽ tuân thủ cam kết làm người chồng tốt, sẽ thật thương yêu con gái của tôi,nhưng bây giờ lại… .”

Bà còn chưa nói hết liền bị Lưu Thừa Vũ trầm giọng làm rối loạn, hắn hỏi:”Nhưng gì Lâm à, Cấm Ninh cô ấy là con gái ruột của gì sao?” Không gọi là bác gái nữa, mà giống như khi còn bé chỉ gọi là gì.

Lâm Như nguyên bản đang nói chuyện dở bị xen vào,sắc mặt đặc biệt khó coi, nhưng khi nghe được Lưu Thừa Vũ nói về vấn đề này, ánh mắt của bà ta trừng một cái, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì.

Sắc mặt Tiêu Cấm Ninh trong nháy mắt cũng trở nên tái nhợt.

Mà nãy giờ đứng ở một bên không nói gì ,tim Tiêu Hoằng Nghị lập tức trầm xuống,chuyện gì xảy ra? Hiện tại tình huống gì? Đột nhiên liền muốn ngất đi, làm sao bây giờ?

Nhưng là ông ta cũng biết đây là điều không thể, liền lấy lại tinh thần, nhếch mép một cái, cười nói:”Thừa Vũ,cháu nói gì vậy? Cấm Ninh làm sao sẽ không phải là con gái ruột của chúng ta đây?”

Tiêu Cấm Ninh cũng bắt đầu lấy lại tinh thần mỉm cười,nhưng là bộ dáng rất khó coi,đưa tay kéo tay áo của Lưu Thừa Vũ, thấp giọng khóc không ra tiếng: “Đúng vậy, Thừa Vũ, anh không nên nghe người khác nói loạn, em làm sao lại không phải là con gái của ba mẹ đây?”

Lưu Thừa Vũ nhìn dáng vẻ đáng yêu của Tiêu Cấm Ninh,hừ lạnh một tiếng, trầm giọng nói: “Nếu như người nói ra câu nói này là cô thì sao?”

Tiêu Cấm Ninh bắt đầu lo lắng, đột nhiên ngẩng đầu nhìn Lưu Thừa Vũ, “Anh. . . . . Thừa Vũ,em làm sao sẽ nói ra những lời như vậy đây?” Chẳng lẽ là bởi vì chính mình ở bên ngoài nói bị Thừa Vũ nghe được? Nhưng làm sao có thể đây? Cô ta rõ ràng đã nhìn bốn phía, căn bản không có bất luận kẻ nào, Thừa Vũ làm sao sẽ nghe được đây?

Nhất định là Tiêu Nhu! Nhất định là Tiêu Nhu ghen tị mình là vị hôn thê của cô là Thừa Vũ, cho nên mới chạy tới trước mặt Thừa Vũ nói lung tungLưu Cung Hoa cùng Hề Lạc Hiền nghe nói như vậy cũng đặc biệt khiếp sợ, con của bọn họ sẽ không nói láo, như vậy là ai đang nói dối đây?

Hề Lạc Hiền nhìn về phía Lâm Như, thấy nàng nãy giờ không nói gì,trong lòng càng khẳng định con của mình không có nói sai,lập tức trầm giọng hỏi:”Tiểu Như, đây rốt cuộc là chuyện gì? Cấm Ninh làm sao lại không phải là con của các người?”

 

 

 


/157