Nữ Vương Háo Sắc

Chương 1 - Mở Đầu

/20


Phụ nữ thật có thể được xưng tụng là kẻ gieo họa sao? Vấn đề này còn có thể hỏi à? Chậc. . . . . . Chuyện này. . . . . . Thật sự rất khó trả lời.

Nếu lấy vấn đề này ra thảo luận với những người đàn ông độc thân, tôi nghĩ bạn sẽ giành được rất nhiều sự ủng hộ của người khác, nhưng nếu bạn cực ky ngu ngốc mà lấy vấn đề này ra thảo luận trước mặt phụ nữ, thực sự rất xin lỗi, kết quả nên để tự mình chịu thì mới được.

Có thể là phải cam chịu vài ánh mắt lạnh nhạt, cũng có thể là —— những lời chê cười, càng có thể là đôi bàn tay trắng như phấn ở xa xôi kia sẽ đột nhiên bay tới thưởng cho bạn một đôi mắt như gấu trúc, nếu không thì sẽ là một đôi giày cao gót hung hăng đuổi theo bạn. . . . . .

Mọi việc như thế, nói không sao hết.

Nếu muốn biết rõ ràng, vậy không ngại thì hãy tự nếm thử một chút, chỉ là nếu thật mất mạng, cũng đừng trách người đó!

Dĩ nhiên những lời trên đều là những tình huống tương đối bình thường và thực tế, nhưng trong đó cũng sẽ có chút không bình thường, cũng có một số ví dụ đặc biệt được xuất hiện, vì dù sao cuộc sống cũng thất thường mà! Vậy là ai đây?

Ha ha!

Không cần phải gấp gáp, không cần phải gấp gáp, tạm thời bình tĩnh chớ nóng, đáp án sẽ được công bố rất nhanh.

Đoàn Vu Phong, biệt hiệu là Tomboy.

Cá tính độc tài ngang nược, tính tình quật cường lại không chịu thua, là một người phụ nữ còn nam tính hơn cả đàn ông.

Ước mơ duy nhất của cô chính là lên làm thủ trưởng của một quốc gia, thề nhất định khiến cho tất cả đàn ông phải cúi đầu phục tùng trước cô. (èo ơi ước mơ bé thế :v)

Tào Tâm Oanh, biệt hiệu quỷ tham lam, là một người phụ nữ cực kỳ tham lam. Không lo ăn , uống, chỉ lấy tiền tài là chính, chỉ cần là cô mong muốn , cho dù phải dùng hết mọi thủ đoạn thấp hèn nào, cũng nhất định phải có được nó.

Nguyên tắc làm người duy nhất của cô chính là—— tất các vật trên đời mà mình ham muốn, đều phải đoạt hết về làm của riêng, mà không cần màn tới nhân nghĩa đạo đức, lễ nghĩa liêm sĩ gì đó..

Hà Thủy Diên, biệt hiệu là mít ướt

Ham mê duy nhất của cô là khóc, tâm tình tốt thì khóc, lúc tâm tình không tốt cũng khóc, cũng không có việc gì liền rơi vài giọt nước mắt để dọa mọi người một chút.

Chí hướng duy nhất trong lòng cô là thi đấu với Mạnh Khương Nữ khóc lật đỗ cả Vạn Lý Trường Thành, như thế nào? Rất khoác lác rồi phải không!

Đỗ Ngọc Ương, người ta gọi là quỷ hẹp hòi.

Cô tự xưng là một thục nữ thùy mị uyển chuyển hàm xúc, nhưng đến khi có người ham muốn thứ thuộc về cô, thì cô lại lập tức trở mặt biến thành một con mãnh hổ để cắn người, vì để bảo vệ mọi thứ của mình.

Ý niệm làm người của cô là—— người không phạm ta, ta không phạm người.

Cô sẽ không đi giành vật sở hữu của người khác , người khác cũng đừng mơ tưởng tới trêu chọc cô, cho nên cơ bản thì khuyết điểm của người này cũng chỉ có thể xem như là khuyết điểm nhỏ của cô mà thôi, dĩ nhiên đây là ý tưởng trong lòng cô, mà những người bị hại đã nếm qua sự buồn bực vì thua lỗ từ cô kia, trong lòng cũng không phải là nghĩ như vậy.

Hồng Đỗ Quyên, là một sắc nữ tiêu chuẩn, tất cả người biết cô đều thích gọi cô là cô giá háo sắc.

Tính tình của cô và Đoàn Vu Phong hoàn toàn trái ngược, cô không ghét đàn ông, ngược lại, cô yêu cực kỳ đàn ông, chỉ là ánh mắt của cô thật sự rất tốt, những người được cô để ý tới tất cả đều là những người đàn ông cực phẩm.

Từ Loan Anh, là một người phụ nữ rất ích kỷ.

Cả đời này cô không thương bất cứ ai, chỉ yêu mỗi bản thân, gặp phải bất cứ


/20