Nữ Vương Háo Sắc

Chương 19 - Chương 9

/20


Edit: BichDiepDuong

“Cái gì?” Sau khi nghe xong yêu cầu của Hồng Đỗ Quyên, bá tước Belledere chỉ nói đúng bốn chữ: “Không có khả năng!” Thật nực cười! Cô muốn hủy bỏ phòng giặt quần áo, vậy thì tất cả quần áo và đồ dùng hàng ngày ai sẽ giặt? Chẳng lẽ lại làm theo yêu cầu của người phụ nữ này, bắt các binh lính dưới quyền anh tự giặt sao?

Nếu thực sự làm như thế, không nghi ngờ gì nữa, trong lòng tất cả binh lính trong lâu đài này đều không phục, nhẹ là lớn tiếng phản đối còn nếu nặng thì dứt khoát xuống đường biểu tình.

Đến lúc đó đừng nói đến việc anh có còn có thể làm bá tước nữa hay không, vì lúc đó có lẽ thế giới đại loạn rồi.

“Vì sao lại không có khả năng?” Hồng Đỗ Quyên hỏi lại.

Cô thật sự rất ghét bốn chữ “Không có khả năng” này.

“Bởi vì thứ nhất, chắc chắn tất cả binh sĩ sẽ kịch liệt phản đối, chuyện này khiến tôi rất khó xử.” Đạo lý đơn giản như vậy, hẳn là người phụ nữ thông minh này cũng phải biết rồi chứ.

Đương nhiên là sẽ có phản đối, nhưng Hồng Đỗ Quyên lại vô cùng tin tưởng với khả năng của Belledere nhất định sẽ giải quyết được.

Vấn đề quan trọng nhất bây giờ chính là cô nên dùng phương pháp gì, mới có thể khiến cho Belledere chấp nhận yêu cầu của cô?

Suy nghĩ mãi, đột nhiên cô nảy ra một ý…

Để đạt được mục đích cô sẽ không từ thủ đoạn, dù phải hi sinh một chút, cô cũng sẽ không tiếc.

Một tên vô cùng háo sắc như hắn đã bị cô mê hoặc rồi, thường thì sắc đẹp của đàn ông rất khó có thể lọt vào mắt cô, khiến cô rung động.

Sở dĩ lần này cô giữ khoảng cách với anh, thề sống thề chết không chịu ngủ cùng anh, không phải là vì muốn đến lúc này có thể này phát huy được tác dụng sao?

Cô cố ý tỏ vẻ nhu thuận, ôm lấy Belledere, to gan đẩy anh ngồi xuống mép giường, chủ động ngồi lên trên đùi của anh: “Honey, anh thật sự không chịu đáp ứng thỉnh cầu của tôi sao?”

“Tôi…” Chết tiệt! Hiển nhiên là người phụ nữ này đã thông minh nắm được nhược điểm của anh, càng biết cách lợi dụng nhược điểm của anh để công kích anh.

Mặc dù Belledere rất muốn đối kháng với sự quyến rũ của cô đến cùng, nhưng lại không cưỡng lại được mùi hương trên cơ thể cô, cùng với bàn tay nhỏ bé đang dò xét chỗ mẫn cảm trên thân thể anh: “Yêu cầu này của cô thực sự quá...” anh còn chưa nói xong, đôi môi anh đào đã hôn tới.

Một lúc lâu sau nụ hôn nồng nhiệt triền miên làm say lòng người mới kết thúc, Hồng Đỗ Quyên thấy anh vội vàng muốn tiến thêm một bước, lập tức đẩy anh ra nói: “Nếu đêm nay anh không đáp ứng thỉnh cầu của tôi thì đừng hòng nghĩ tới việc chạm vào tôi!” Nhưng cô lại có thể chạm vào anh, vì thế nên anh càng khó có thể kìm chế được ngọn lửa dục vọng.

“Cô không thể dùng thủ đoạn tàn khốc như thế với tôi, như vậy là không công bằng.” Vừa chán nản vừa hối hận, kết cục như ngày hôm nay, nguyên nhân đều là lỗi của một mình anh, sao Belledere có thể nhẫn tâm bắt tất cả binh sĩ trong lâu đài cùng anh chịu tội?

“Tôi mặc kệ anh! Cho dù thế nào, tất cả đều do anh quyết định.” Tùy hứng là một trong những quyền lợi của phụ nữ, đồng thời cũng là vũ khí tốt nhất phụ nữ có thể lợi dụng.

Nhìn cô ngang ngược như vậy, Belledere rất muốn quên đi sự dụ dỗ của cô, đáng tiếc là ý chí của anh không đủ mạnh, nhiều lần đấu tranh, do dự lại do dự, anh cắn răng một cái quyết tâm: “Được rồi! Tôi đáp ứng yêu cầu của cô là được chứ gì.” Đã hứa hẹn xong, vậy kế tiếp đương nhiên là tận tình thu lại những gì anh nên nhận được.

Chẳng qua là lương tâm anh vẫn không tránh khỏi có chút bất an, chỉ hy vọng vụ việc này không truyền tới tai các binh sĩ, nếu không anh thật sự rất hổ thẹn với mọi người!

“Chị Đỗ Quyên, chị thật sự muốn chúng tôi mặc như thế này đi ra ngoài gặp người khác sao?” Mặt Annie đỏ ửng xấu hổ hỏi.

Mặc loại váy ngắn này vào, cảm giác giống như là không mặc quần áo vậy, cảm giác quái dị này khiến cho không người nào có thể hình dung.

“Ah, đương nhiên rồi!” Hồng Đỗ Quyên rất hài lòng nhìn quần áo trên người tất cả chị em, các cô đều vô cùng quyến rũ động lòng người, xinh đẹp hoạt bát, ngay cả cô là phụ nữ mà còn bị mê hoặc, huống chi là đàn ông đây!

Ah! Nếu ngày hôm nay không thể khiến những binh sĩ kia thần hồn điên đảo, Hồng Đỗ Quyên cô sẽ không gọi là Hồng Đỗ Quyên nữa.

“Nhưng mà…” A Tang là cô gái bảo thủ nhất trong các chị em, vẻ mặt cô đỏ bừng xấu hổ kéo váy xuống, muốn xem thử xem có thể thay đổi độ dài của váy hay không, thiếu chút nữa đã lộ hết cơ thể.

Nói thật, nếu không phải có người tức giận, A Tang thật sự rất muốn lập tức thay bộ quần áo trước kia cô mặc.

Quần áo trước kia cô mặc thoạt nhìn rất trầm, làn váy cũng rất dài, không chỉ khiến người ta cảm thấy oi bức không chịu nổi, mà còn khiến cô cảm thấy hoạt động có chút bất tiện, tuy nhiên có thể thời gian dài đã thành thói quen, hôm nay thay đổi, thật sự khiến cô không có cách nào thích ứng.

“Không có nhưng nhị gì hết, nói chung là các cô nhất định phải tin tưởng tôi, quan trọng nhất là phải hợp tác với nhau, tin tưởng lẫn nhau, nếu không kế hoạch của chúng ta tuyệt đối không thể thực hiện được, biết không?” Cô cố tình nhấn mạnh, làm vẻ mặt nghiêm túc, hy vọng có thể xóa bỏ tất cả nghi ngờ và bất an trong lòng các chị em. Cô giải thích rõ ràng, trong một tập thể sợ nhất chính là lập trường khác nhau, Hồng Đỗ Quyên tuyệt đối không thể để chuyện này xảy ra.

“Được rồi! Bây giờ mọi người mặc những bộ váy này, cùng nhau bước ra cửa phòng, khiến cho tất cả đàn ông sáng mắt lên nào!” Dứt lời, cô mở cửa phòng, đẩy từng người các cô bước ra bên ngoài, cũng không quan tâm các cô có nguyện ý hay không.

Hồng Đỗ Quyên hiểu rõ thế giới này đã bình yên quá lâu rồi, nếu muốn thay đổi cũng không thể thay đổi trong một sớm một chiều là được.

Cô càng rõ hơn là không thể thay đổi quá nhanh, càng không thể quá mạnh mẽ, cũng không thể quá miễn cưỡng, cho nên mục tiêu của cô hôm nay là bắt những chị em này đi vòng quanh lâu đài một vòng là được.

Không thể tránh khỏi, khi vừa mới bắt đầu đi, các chị cũng lúng túng như bị trói tay trói chân, có một người cong cúi gằm xuống ngực.

Có thể sau đó các cô ý thức ánh mắt của những người đàn ông đang đặt lên người các cô, không phải hèn mọn cũng không phải căm hận, mà là sự thưởng thức và khao khát của những người đàn ông đối với phụ nữ thì các cô cũng có thêm một chút tự tin, một sự kiêu ngạo bắt đầu phát ra từ đáy, động tác cùng tiến độ cũng cởi mở hơn rất nhiều, thậm chí còn ngẩng đầu ưỡn ngực về phía trước rảo bước đi lên. Gan cũng lớn hơn mấy phần.

Rất nhiều chị em còn hào phóng học theo Hồng Đỗ Quyên liếc mắt đưa tình nhìn những người đàn ông, khiến cho nhiều tên lính muốn quỳ dưới gấu váy của các cô.

Quả thực các cô cũng rất thích cảm giác này, cũng đã có thể hiểu được lòng của Hồng Đỗ Quyên, ngẫm lại thì loại trò chơi quyến rũ đàn ông này chơi rất vui!

Chỉ là việc này cũng khiến một số người đàn ông bảo thủ tức giận, không tránh được việc bị họ trắng trợn phê bình trước mặt bá tước, hy vọng bá tước đại nhân có thể thu hồi mệnh lệnh đã ban ra, đừng để cho những người phụ nữ kia làm xằng làm bậy.

“Bá tước đại nhân, tôi không quan tâm ngài đã hứa hẹn gì với người phụ nữ Hồng Đỗ Quyên này, nhưng tôi không thể nào chấp nhận được việc vợ tôi lại học theo những người giặt quần áo trong lâu đài mặc những bộ đồ quái dị, hở hang, tôi phản đối, tôi kiên quyết phản đối.”

“Đúng vậy! Bá tước đại nhân, vì sao ngài phải bằng lòng với họ, để chúng tôi phải tự giặt quần áo của mình? Việc này sẽ khiến chúng tôi không thể chuyên tâm làm việc, cho nên tôi khẩn cầu bá tước đại nhân ngài có thể thu hồi mệnh lệnh ngài đã ban ra.”

“Bá tước đại nhân, tôi cũng không dám quản nhiều, tôi chỉ cầu xin ngài nói người phụ nữ Hồng Đỗ Quyên kia tránh xa Annie của tôi một chút, tôi thực sự không thể chấp nhận được việc Annie thay đổi thế này.” Bình thường Jimmy chất phác ít nói vậy mà không ngờ cũng gia nhập vào việc phản đối cùng mọi người: “Tiểu thư Đỗ Quyên đã truyền cho Annie không ít tư tưởng không tốt, nói cái gì mà phụ nữ phải tự mình cố gắng, còn nói cái gì mà phụ nữ không nên ỷ lại vào đàn ông thì mới có thể sống tốt, thậm chí còn muốn Annie học theo cô ấy, tận tình quyến rũ đàn ông, hưởng thụ cái loại…” Câu kế tiếp căn bản không cần nói, Jimmy tin cảm giác này chắc chắn bá tước hiểu rõ, dù sao ngài cũng là người bị hại nặng nề nhất.

“Bá tước đại nhân!”

“Bá tước đại nhân.”

Nghe mọi người anh một câu, tôi một câu bá tước đại nhân, rồi lại Hồng Đỗ Quyên như thế nào như thế nào, Belledere càng nghe càng tâm phiền ý loạn, trong lòng tràn đầy hối hận, hận trước đây vì sao chính mình tự dưng lại đi chấp nhận thỉnh cầu của Hồng Đỗ Quyên, thực sự là tự tìm phiền toái, tự mình chuốc lấy khổ cực!

“Bá tước đại…”

“Câm miệng! Tất cả đều câm miệng cho tôi!” Không thể nhịn được nữa, rốt cục Belledere cũng bùng nổ, trợn mắt lạnh lùng liếc nhìn




/20