Nửa mặt giang hồ

Chương 33 - Chương 33

/56


Hề Ngọc Đường và Việt Thanh Phong nói chuyện không tiện để người ngoài nghe thấy, vì vậy sau khi Thiều Quang dùng ánh mắt đầy sâu xa nghiên cứu hai người một lúc thì đã khinh thường xoay người rời đi rồi. Trước khi đi vẫn không quên dặn dò Hề Ngọc Đường, nếu có thời gian rảnh phải tới thăm nàng, không được mỗi ngày trong mắt đều chỉ có mỗi mình Việt thiếu chủ.

Khóe miệng Hề Ngọc Đường co rút, chỉ xem như không nghe thấy.

Đêm khuya, gió lớn dần, mây đen tụ trên đỉnh đầu, màn đêm đen kịt không có cả một vì sao, không khí hơi ẩm ướt, mang theo hơi đất nồng nặc.

Mưa sắp đến.

Hề Ngọc Đường châm cho mình chút trà tiêu rượu, Việt Thanh Phong thở dài, cả Vị Ương Cư im lặng khác thường, sân ngoài Túy Hoa Lâu ngày càng ồn ào náo nhiệt. Hai người ngồi đối diện không nói gì, chỉ tự suy nghĩ, không có chút cảm giác xấu hổ nào, chỉ cảm thấy vô cùng bình tĩnh.

Yến tiệc ở Túy Hoa Lâu chỉ là một phần trong kế hoạch của bọn họ, ý then chốt không phải là báo cho đám Giang Nam tài tuấn đó về chuyện kết minh, mà là sau khi bọn họ trở về sẽ bẩm báo lại thế nào. Mục tiêu của Hề Ngọc Đường cho tới nay đều là những thế lực phía sau bọn họ.

Hành động này nhằm hai mục đích, một là tranh giành tài nguyên của võ lâm, hai là chống lại Vũ Sơn, cuối cùng đều nhằm vào Âu Dương Huyền. Thủ đoạn để báo thù Âu Dương Huyền có rất nhiều, một trong số đó là rút củi dưới đáy nồi lôi kéo tông môn đời sau của ông ta, chỉ cần Giang Nam Bang được dựng nên, Hề Ngọc Đường tin chắc, nơi bị đả kích nhất hẳn là Đoạn Nhạc Môn, Lăng Tiêu Các, Huyết Sát Điện. Đừng thấy vẻ ngoài trông như lần này Huyền Thiên giáo sẽ phải chịu chút thua thiệt, thật ra chỗ tốt còn ở phía sau.

Chặt đứt tông môn đời sau của Âu Dương Huyền, là tác dụng lớn nhất trong hành động lần này của nàng. Thực hiện xong những thủ đoạn này, nàng không tin lão ta không đau.

Đương nhiên, việc dựng lên Giang Nam Bang cũng có lợi trong việc nắm giữ tin tức của Tử Vi Lâu và Đường gia. Đây là một mũi tên trúng nhiều con chim, lợi ích phía sau chuyện này, nàng không tin những môn phái ở Giang Nam này không động tâm. Chuyện nàng cần làm chính là kiên trì chờ bọn họ tìm tới cửa.

Lần sau, có lẽ người nàng đối mặt sẽ không còn là đám thanh niên tuấn kiệt này, mà là mấy lão cáo già phía sau lưng bọn hắn.

Mà sở dĩ Hề Ngọc Đường tìm Việt Thanh Phong để hợp tác, cũng là vì muốn mượn danh nghĩa của Việt gia Cô Tô. Đây là cục diện đôi bên cùng có lợi, Việt Thanh Phong không có lí do nào để từ chối, vì vậy hôm nay hắn đến đây.

Khụ khụ khụ... Thiều Quang là người của nàng ư? Việt Thanh Phong lên tiếng phá vỡ sự yên lặng trước.

Có Thiều Quang bố trí, vòng ngoài còn có Giang Nam đường và Việt gia trấn thủ, cửa là Thu Viễn, chỗ tối có ám vệ Việt gia, Vị Ương Cư như một thùng sắt an toàn, hoàn toàn không sợ có người nghe trộm, nói chuyện gì cũng vô cùng yên tâm.

Hề Ngọc Đường ngẩng đầu, không thừa nhận cũng không phản đối, đây là đang trao đổi tình báo, không phải thổ lộ tình cảm, đương nhiên nàng sẽ không nói chi tiết, chỉ đáp: Túy Hoa Lâu không phải của ta.

Trong dự liệu.

Việt Thanh Phong cũng không cảm thấy khó hiểu. Hắn biết từ trước đến nay Huyền Thiên Giang Nam đường luôn là nơi Tuyết Sơn coi trọng nhất, Giang Nam là nơi quan trọng, có nhiều gút mai phục cũng không có gì kì quái. Hàn Mặc Hiên, Vọng Tương Lâu, Thiều Quang...

Có biết kẻ đứng sau Túy Hoa Lâu là ai không? Hề Ngọc Đường nhẹ giọng hỏi.

Việt Thanh Phong im lặng một lúc: Mặt ngoài là của Hồng Mai Thường Đông gia, năm đó người này cũng là hoa khôi nổi danh của Giang Nam. Có điều người đứng sau lưng Hồng Mai Thường họ Thư, khụ khụ, hắn là người Trịnh gia. Mà phía sau Trịnh gia...

Hề Ngọc Đường cười.

Hóa ra tất cả không ngốc.

Phía sau Trịnh gia, là Thính Vũ Các.

Lần này ngươi ra giá quá lớn, bằng lòng giao cả Cuồng Long đao pháp ra sao?

Nàng lười biếng nhìn nam tử trước mặt, người sau cười cười: Cũng không phải thứ gì đáng tiền.

Hắn vốn định đưa 'Yêu Nguyệt cầm phổ' của Tạ gia, ngẫm lại lại thấy nó quá chói mắt, cũng ít thấy ai lấy cầm hội võ, không dễ dùng như Cuồng Phong đao pháp. Những thứ như thế này, chỗ của hắn có rất nhiều, thay vì cứ dể không, không bằng tung ra khi thời cơ thích hợp.

Chậc.

Thật có tiền.

Hề Ngọc Đường bĩu môi, lại rót trà cho mình.

Khụ... Thanh Dao kiếm quyết thật sự là do lão giáo chủ sáng tạo sao? Việt Thanh Phong

Người đối diện hơi nhướng mày, có chút cân nhắc mà nhìn hắn: Đây có tính vào hai vấn đề ta đồng ý trả lời ngươi không?

Việt Thanh Phong giật mình, cười lắc đầu.

Nàng quá xảo quyệt, không cẩn thận chắc chắn sẽ sa bẫy. Tuy hắn không sợ bị tổn hại, nhưng cũng không muốn món lời khó khăn lắm mới có được lại bị lỡ như thế này.

Uống một hớp trà lạnh, Hề Ngọc Đường khẽ dịch người, nằm xuống trên tháp mềm cạnh Việt Thanh Phong, tay gối sau đầu. Hôm nay nàng uống hơi nhiều rượu, nha đầu Thiều Quang kia quá âm hiểm, rượu chuẩn bị cho nàng khác với mọi người, lúc này bắt đầu ngấm, có hơi choáng.

Biết rõ kế tiếp nàng còn có việc muốn làm mà còn chuẩn bị rượu mạnh như vậy.

Đây là không muốn để nàng đi sao?

Hôm nay tâm tình ta tốt, tặng không cho ngươi một tin, lần sau sẽ không may như vậy đâu. Nàng khép hờ mắt suy tư, nhìn màn che đang bị gió đêm thổi bay




/56