Nương Tử Của Hoàng Tuyền

Chương 7 - Chương 4.1

/12


Edit: Kim Phượng

Lúc trước khi ở bờ Vong Hà dệt bỉ ngạn thì Mễ Nhi Tháp đã giúp nàng rất nhiều việc, Kha Nhu vô cùng cảm kích vị cô nương đáng yêu này, vì vậy lúc nàng nhìn thấy Mễ Nhi Tháp thì hết sức vui mừng, nhưng rất nhanh, nàng liền phát hiện vẻ mặt Mễ Nhi Tháp không đúng lắm.

Trong ấn tượng của Kha Nhu, con ngươi màu xanh lá của Mễ Nhi Tháp vẫn luôn tràn đầy thân thiện và chân thành, lúc nhìn thấy nàng trên mặt hầu như là treo nụ cười, nhưng bây giờ ánh mắt của đưa mắt nhìn nàng tràn đầy đề phòng, tràn đầy cảm xúc rất phức tạp.

Dù vậy, đối mặt với Mễ Nhi Tháp chậm chạp không muốn tiến lên, Kha Nhu vẫn đứng dậy, rất là thân thiết nói: Mễ Nhi Tháp, đã lâu không gặp, gần đây tất cả đều tốt chứ?

Đối mặt ý tốt của Kha Nhu, Mễ Nhi Tháp chần chờ một chút, mới thoáng đến gần nàng, tràn đầy phòng bị khoanh tay lại, vẻ mặt bất thiện mở miệng nói: Không có sống tốt như ngươi.

Kha Nhu sững sờ, không hiểu tại sao đột nhiên Mễ Nhi Tháp lại tràn đầy địch ý với nàng, lại nghe Mễ Nhi Tháp nói: Mê hoặc bệ hạ, khiến bệ hạ ngay cả Liên Vân điện cũng ban cho ngươi ở, ngươi thật là có thủ đoạn.

Ta. . . . . . Kha Nhu muốn giải thích, lại không biết từ đâu giải thích mối quan hệ truỵ lạc giữa mình và Minh vương, đấu tranh một lúc lâu mới lên tiếng: Là bệ hạ. . . . . . yêu cầu ta làm thị nữ nên mới có thể để cho ta đến ở gần tẩm điện của hắn.

Nào biết khi nghe Kha Nhu giải thích, Mễ Nhi Tháp lại càng thêm kích động: Thị nữ? Ngươi biết lúc ban đầu khi xây dựng Liên Vân điện thì đây đã được cho là chỗ ở của Minh Hậu tương lai không? Bệ hạ làm sao có thể tùy tiện để cho một thị nữ đến ở trong Chủ Điện. Ngươi đừng cho là ta sẽ giống như trước kia, bị ngươi tùy tiện bịa ra lý do lừa gạt, nói cái gì tới Minh giới là vì tìm kiếm người yêu, còn bày ra bộ dạng người si tình đáng thương, trên thực tế ngươi chỉ muốn tới quyến rũ bệ hạ đi?

Bị hiểu lầm đến mức này, Kha Nhu khiếp sợ nói không nên lời, nào biết phản ứng của nàng lại bị Mễ Nhi Tháp coi là chột dạ, vì vậy ánh mắt Mễ Nhi Tháp nhìn nàng càng thêm khinh bỉ: Lúc trước ta lại tin tưởng ngươi như vậy, đồng cảm với ngươi, toàn tâm muốn trợ giúp ngươi, không ngờ ngươi lại là thứ người như thế, hèn hạ khiến người ta khinh bỉ!

Mễ Nhi Tháp, ngươi hiểu lầm, ta không có, ta thật sự không có!

Kha Nhu thật vất vả mới tìm lại giọng nói, nhưng Mễ Nhi Tháp vẫn kích động nói: Ta sẽ không tin tưởng lời nói của ngươi nữa. Cho tới nay bệ hạ đều chưa từng coi trọng bất luận kẻ nào, nếu không phải ngươi có tâm quyến rũ, làm sao bỗng nhiên bệ hạ lại bị ngươi mê hoặc?

Nói tới chỗ này, đột nhiên hốc mắt Mễ Nhi Tháp ửng hồng, nước mắt gần như muốn trào ra: Tại sao lại là ngươi, tại sao lại là ngươi, cái kẻ tới Minh giới không bao lâu. Rõ ràng trước kia sắc mặt của bệ hạ đối với những khác không chút thay đổi, chỉ có đối với ta là tương đối dịu dàng, rõ ràng. . . . . . Rõ ràng ta mới chính là người đặc biệt của hắn. . . . . . .

Giờ khắc này, Kha Nhu mới bừng tỉnh hiểu ra, người trong lòng Mễ Nhi Tháp lại là Minh vương. Khi quan hệ hai người còn tốt thì nàng cũng biết Mễ Nhi Tháp có thích một đối tượng từ nhỏ đến lớn, nàng vẫn cho rằng người nọ là Tu Phổ Dạ, thậm chí còn dệt ra một tấm khăn che mặt chúc Mễ Nhi Tháp sớm ngày gả cho đối phương như nguyện. Nhưng bây giờ nàng lại cùng Minh vương ở chung một chỗ, cũng khó trách Mễ Nhi Tháp sẽ tức giận như vậy.

Tại sao lại là ngươi, tại sao! Nhất định là ngươi dùng thủ đoạn bẩn thỉu gì đó quyến rũ bệ hạ, bệ hạ làm sao có thể thích loại nữ nhân dối trá như ngươi, loại người như ngươi. . . . . .

Mễ Nhi Tháp!

Một giọng nam quen thuộc ngắt lời Mễ Nhi Tháp, sau đó Tu Phổ Dạ liền xuất hiện ở trước mặt hai người. Trước tiên hắn khom người chào Kha Nhu, mới quay đầu nói với Mễ Nhi Tháp: Bệ hạ an bài tự có đạo lý riêng, dọn vào Liên Vân điện cũng không phải là bản thân Kha Nhu yêu cầu, ngươi không nên giận lây sang nàng.

Lời nói của Tu Phổ Dạ khiến Mễ Nhi Tháp kích động hơn, nàng bước một bước dài vọt tới trước mặt hắn, quát: Tốt! Ngay cả ngươi cũng giúp nàng nói chuyện, ngươi và bệ hạ đều bị nàng mê hoặc phải hay không? Cây lựu ngàn năm mới kết quả một lần bệ hạ đều đã cho nàng, ngươi cho rằng ngươi còn có cơ hội gì sao? Nàng ngàn dặm xa xôi tới Minh giới chính là vì trở thành Minh Hậu, không thể nào có hứng thú đối với ngươi. . . . . .

Bỗng nhiên, giọng nói của Mễ Nhi Tháp hoàn toàn biến mất. Thì ra là do Tu Phổ Dạ trực tiếp làm phép khiến Mễ Nhi Tháp nói không nên lời. Khi Mễ Nhi Tháp tức giận đưa tay đánh hắn thì Tu Phổ Dạ mặt không chút thay đổi bắt được hai tay của Mễ Nhi Tháp, dùng sức kéo nàng đi về phía sau.

Nhìn phương hướng hai người biến mất, Kha Nhu thở dài ngồi xuống muốn tiếp tục dệt bỉ ngạn, nhưng lời nói của Mễ Nhi Tháp lại như là cục đá gắt gao đè ở trên ngực nàng.

Gần đây nàng mơ hồ có cảm giác thái độ mọi người đối với nàng hơi kì lạ, lúc trước thỉnh thoảng Tử Thần hoặc Phán quan sẽ tiến lên trò chuyện cùng nàng nhưng bây giờ đối với nàng lại có lễ, có phép, hết sức lạnh nhạt. Còn các tiên nữ cũng giống như Mễ Nhi Tháp vậy, thường dùng ánh mắt khác thường nhìn nàng, hoặc bàn luận xôn xao ở gần nàng.

Kha Nhu cũng không giỏi giao thiệp với người khác, hơn nữa nàng đi tới Minh giới, một lòng chỉ muốn tìm Hoàng Tuyền, rất ít chủ động nhờ vả người khác. Nàng vốn dĩ cũng không suy nghĩ sâu xa tại sao thái độ mọi người đối với nàng sẽ có biến chuyển như thế, nhưng bị Mễ Nhi Tháp nói như thế, Kha Nhu mới phát hiện thì ra mọi người đều biết sự mập mờ giữa mình và Minh vương.

Lấy góc độ của Mễ Nhi Tháp đến xem, nàng chính là lấy tư thế kẻ si tình đi tới Minh giới tìm kiếm người yêu, kết quả lại là loại nữ nhân không biết xấu hổ quyến rũ Minh vương. Tuy nàng không phải như thế, nhưng quan hệ với Minh vương đã phát triển đến đây, nàng cũng không cách nào thản nhiên cho rằng mình là trong sạch.

Nghĩ đến bộ dáng thân thiết cởi mở trước kia của Mễ Nhi Tháp đã không còn, Kha Nhu lại cảm thấy hết sức khó chịu, nhưng nghĩ xa hơn nữa sợ rằng nữ tử ái mộ Ngoã Đa Tư không chỉ có một mình Mễ Nhi Tháp, nàng càng cảm thấy thấy đau lòng hơn. Nàng dĩ nhiên sẽ có oán hận sự cưỡng ép của Minh vương, nhưng hắn tốt với nàng bao nhiêu, trong lòng nàng biết rõ.

Thần cách của nàng đã bể tan tành, người từ nhân gian đến Minh giới lại gặp gỡ rất nhiều nguy hiểm, thật ra thì thân thể không chịu được ngày qua ngày dệt cỏ ở bờ Vong Hà như vậy, chứ đừng nói đến thần năng của nàng chưa đủ, làm sao có thể làm bỉ ngạn hoàn toàn trải dài khắp bờ sông dài.

Tuy Minh vương mạnh mẽ chiếm đoạt nàng, nhưng trong khoảng thời gian này, hắn cũng không keo kiệt chút nào sử dụng rất nhiều thần vật vì nàng điều dưỡng thân thể. Thậm chí còn tự mình trao cho nàng thần năng, giúp nàng không bị hao hết hơi sức mà bất tỉnh bên bờ sông lần nữa.

Địa vị cao quý lại tuấn mỹ, nhìn như lãnh khốc nhưng lại vô cùng dịu dàng, thần linh như vậy đưa đến vô số nữ thần, tiên nữ động lòng là chuyện đương nhiên. Mặc dù nàng yêu Hoàng Tuyền, nhưng hàng đêm ở dưới thân Minh vương, cùng hắn thân cận như thế, được hắn chăm sóc nhiều mặt, muốn bảo vệ trái tim mình quả thật nói dễ hơn làm.

Kha Nhu khẽ vuốt ve những cây cỏ yên lặng không nói kia, khe khẽ thở dài, khi nàng ngẩng đầu lên lần nữa thì thấy Tu Phổ Dạ vòng trở lại, chào nàng một cái, rồi sau đó tràn đầy áy náy nói.

Mễ Nhi Tháp nói những lời đó, xin ngài chớ để ở trong lòng, là nàng ấy vượt quá giới hạn rồi.

Kha Nhu không trả lời, chỉ ngẩng đầu lẳng lặng nhìn hắn, Tu Phổ Dạ hơi mất tự




/12