Quay Đầu

Chương 85 - Chương 85

/91


“Chuyện trước đây, em cũng không nhớ gì cả.” Ninh Vi Nhàn khẽ mỉm cười, sờ mặt Nhan Duệ, “Nhưng mà anh khen em xinh đẹp, em rất thích nghe.”

Nhan Duệ bi lời nói của cô chọc cười, mang cô ôm vào trong ngực, thật tốt, Vi Nhàn, hoan nghênh quay về.

Ninh Vi Nhàn đem chăn vén lên, mình chui vào trước, sau đó ngước khuôn mặt nhỏ nhắn, mắt mở thật to nhìn anh, Nhan Duệ nuốt nước bọt, ngủ cùng cô, anh không dám cam đoan mình có thể chịu được, cho dù có con trai ở bên, nhưng mà… Anh đối với tự chủ của mình thật sự không có bao nhiêu lòng tin. Thận trọng nằm xuống, Ninh Vi Nhàn lập tức quay sang, tay nhỏ bé ôm thắt lưng anh, ngáp một cái, “Em mệt, muốn ngủ, khi em tỉnh lại anh không thể không có ở đây.”

“Được.” Giọng nói của anh tràn đầy từ tính, trầm thấp dịu dàng, giống như tiếng chuông vang vọng trong đầu Ninh Vi Nhàn. Khóe miệng của cô mỉm cười, từ từ ngủ. Anh ôm cô, giống như ôm bảo vật trân quý nhất.

Có lẽ ngủ mười năm, cho nên Ninh Vi Nhàn cũng không có ngủ thật lâu. Trời vừa mới tờ mờ sáng cô đã tỉnh lại, trong phòng ngủ chỉ có ngọn đèn đầu giường còn sáng, cô ngáp một cái, vừa quay đầu, nhìn khuôn mặt Nhan Duệ mặc dù ngủ say cũng vẫn khẽ cau mày. Cho dù trong đầu không hiện ra hình ảnh những người khác, nhưng Ninh Vi Nhàn vẫn cảm thấy anh thật đẹp trai, lông mày vừa dài vừa đen, mắt hoa đào câu hồn, lỗ mũi cao thẳng, đôi môi mỏng, lúc anh cười giống như mặt trời trong truyền thuyết thần thoại Hy Lạp, tuấn mỹ làm cho người ta không dám nhìn thẳng, chỉ cảm thấy cho dù liếc mắt nhìn anh một cái cũng sẽ bị hút hồn.

Có thứ gì đó chui vào

/91