Quyền Thiếu Cưng Chiều, Vợ Yêu Khó Nuôi

Chương 101 - Chương 78

/132


Editor: Puck

Đày lòng đóng chặt đột nhiên dâng lên một nỗi bi thương, cả mắt đều là anh, cô khó có thể tin.

“Tiểu thư, cô làm sao vậy?” Tư Đồ Nguyên thấy cô bé trước mắt không nói lời nào, giống như giật mình, anh dịu dàng nhẹ giọng nói.

Giọng nói của anh kéo tỉnh táo của cô lại, chẳng biết tại sao khóe miệng cô nâng lên nụ cười bi thương, cặp mắt lạnh nhạt như băng nhìn chăm chú anh, “Chuyện này hai bên chúng ta đều có lỗi, anh định xử lý như thế nào?” Cô bây giờ là Lâm Hi, không phải Lâm Hi Nhi, chuyện lúc trước đều đã qua.

Tư Đồ Nguyên mím môi cười khẽ, lưu loát lấy tờ chi phiếu và bút máy từ trong túi áo ra, nhanh chóng điền xong chi phiếu, “Tôi và cô đều không bị thương, chuyện này coi như chuyện nhỏ mà xử lý, tôi xin lỗi, đây là bồi thường.”

Cô chớp mắt một cái, cầm lấy chi phiếu, thấy rõ con số viết trên đó, “Không cần bồi thường.”

Nhìn Lý Thắng vẫn đi theo phía sau lưng, cô hơi mím môi, “Kéo xe của tôi về, tôi lái xe của anh.” Trịnh Tĩnh vẫn chờ cô, cô cũng không cần lãng phí thời gian trong chuyện đụng xe này.

Trước kia là thủ lĩnh ám vệ, sau xuống cấp làm tài xế, bởi vì gần đây biểu hiện tốt nên một lần nữa Lý Thắng được thăng làm hộ vệ, “Dạ, tiểu thư.”

Nhìn cũng không nhìn Tư Đồ Nguyên ở sau lưng, cô cất bước chân đi về phía trước.

Đột nhiên, đúng lúc ấy, cổ tay của cô bị người kéo. Cô ngẩn ra, quay đầu nhìn lại, thì ra là anh, “Có chuyện gì sao?”

Cô gái nhìn như xa lạ này mang theo ánh mắt xa cách nhàn nhạt, trong lòng anh chấn động, tròng mắt hẹp dài chợt trợn đến lớn nhất, giọng nói hơi run rẩy, “Cô tên là gì?”

“Tôi và anh cũng chỉ là người xa lạ bèo nước gặp nhau, anh không cần thiết biết tên của tôi.” Cô nhẹ nhàng đáp, cũng không quay đầu lại rời đi.

Tư Đồ Nguyên liếc mắt nhìn biển số xe trên chiếc Ferrari, tròng mắt âm u trở nên trầm trầm.

Chạy chiếc Audi không có cảm giác tốt như chiếc Ferrari, cô không tức giận, trong đầu đều là cảnh tượng mới vừa gặp phải anh. Cuộc sống yên tĩnh trôi qua gần năm năm, kể từ khoảnh khắc Thẩm Khiết Như xuất hiện, cuộc sống của cô liền nổi lên gợn sóng, muốn yên ổn đó là không có thể, trừ phi giết tất cả biến thái nhà họ Thẩm.

Phiền não trong lòng, nhìn chiếc xe phía trước trước mặt chạy tốc độ chậm rì rì giống như con rùa đen bò, đôi mày thanh tú của cô nhíu thật chặt, đạp chân ga, chạy tốc độ đến nhanh nhất. Không đến mười phút đồng hồ, cô đã tới khách sạn theo lời Trịnh Tĩnh.

Khách sạn hoa lệ, khi cô đứng trước cửa thì có một cảm giác quen thuộc.

Suy nghĩ mấy giây, cô nhớ ra rồi, cô và Quyền Hạo gặp nhau chính là ở khách sạn này.

Trịnh Tĩnh ở phòng khách lầu hai của khách sạn, quét nhìn chung quanh một phen không có khác thường, cô yên tâm bước lên lầu hai.

Trịnh Thủy Tinh đang quay phim, sau khi nhìn thấy người đi ra cửa thang máy là Lâm Hi, nét mặt còn lã chã chực khóc lập tức thay đổi, khóe môi bởi vì đau thương quá đỗi mà mím thật chặt lập tức cong lên, tất cả cảm xúc khi diễn đều tản đi, cô cười nhẹ nhìn Lâm Hi.

Đạo diễn thấy Trịnh Thủy Tinh thay đổi, cũng không nói tiếp lời kịch bản, ngược lại mang theo nụ cười nhìn ông. Một đại mỹ nữ cười với ông, đổi lại bình thường ông khẳng định mở cờ trong bụng, nhưng bây giờ không giống, bây giờ đang quay phim. Chỉ có điều giận thì giận, ông không dám tức giận Trịnh Thủy Tinh, chỉ cười híp mắt nói, “Cut, Thủy Tinh, cô làm sao vậy? Mới vừa rồi còn diễn rất tốt.” Dõi mắt thiên triều, nữ minh tinh đương nổi danh nhất thiên triều chính là Trịnh Thủy Tinh, ông dựa vào đạo diễn cấp hai nổi cáu với cô thật ra thì không có gì, nhưng là ai bảo bộ phim này là do một mình Trịnh Thủy Tinh đầu tư, ông chính là một người làm công, nào dám phát cáu với chủ nhân.

“Tâm tình tôi không lên được, đợi lát nữa diễn thôi.” Trịnh Thủy Tinh vui mừng giơ tay về phía Lâm Hi.

Đạo diễn cảm thấy không giải thích được, quay đầu lại nhìn, thấy một cô gái không phải nhân viên làm việc đi tới studio. Nghi ngờ cau mày liếc mắt nhìn Trịnh Thủy Tinh, lại nhìn về phía cô gái đang đi tới bên




/132