Sự Trả Thù Ngọt Ngào

Chương 2

/15


-Wu chủ tịch có phải là ba vợ hụt của cậu không?_Jiro vừa xem bản hợp đồng hôm nay mà cậu và Aaron phải đi ký và sẵn trêu luôn Aaron.

-Đừng đùa nữa!_Aaron bật cười nhẹ

Cả hai bước vào thang máy và đi đến phòng họp, Aaron và Jiro đi nhanh đến phòng họp và cánh cửa định mệnh lại lần nữa bắt đầu mở ra chào đón Aaron khi cậu bước vào căn phòng họp đó.

-Yan chủ tịch chào cậu_Chủ tịch Wu cuối nhẹ chào Aaron

-Chào ông!_Aaron lạnh lùng đáp lại, chợt cậu phát hiện ra sự hiện của một người lạ mà quen.

-Ông Wu theo anh mắt của Aaron đang nhìn Gui mà lập tức giới thiệu _Đây là con gái của tôi GuiGui Wu vừa từ Pháp trở về nó hiện đảm nhiệm chức vụ CEO.

Aaron tròn mắt nhìn Gui và nhận ra ngay cô chính là cô gái đêm qua, cậu thật sự bất ngờ với sự thay đổi của Gui.

-Đã lâu không gặp Wu tiểu thư_Aaron cười dịu dàng đưa tay ra ngỏ ý muốn bắt tay với Gui

-Chào chủ tịch Yan_Gui khẽ mỉm cười đáp lại nhưng lại không thèm bắt tay với Aaron xem như là không để ý đến.

-Gui!_Ông Wu khìu nhẹ Gui vì cô tỏ thái độ dửng dưng với Aaron _Chủ tịch xin lỗi, nó không biết phép tắc_Ông Wu lập tức thay mặt con gái xin lỗi

-Không sao!Wu tiểu thư đã thay đổi rất nhiều, có cá tính hơn trước..tôi rất thích_Aaron cười dịu dàng rút tay lại

-Chủ tịch Yan chúng ta có thể bắt đầu bàn về chuyện hợp đồng chưa?_Ông Wu nóng lòng nói

-Không cần đâu ông Wu để không mất thời gian của hai bên tôi nói thẳng luôn. Tôi sẽ không ký hợp đồng với công ty của các vị_Aaron thẳng thắn từ chối và đưa mắt nhìn về phía Gui cười nhẹ.

-Không phải các điều khoản đã bàn hết rồi sao?_Gui lạnh lùng hỏi khi Aaron rõ ràng là đang bắt chẹt ba cô vì chuyện của cô đã đắt tội với cậu.

-Tôi đã tính kỹ lại, mọi thứ điều không có lợi nhiều cho công ty chúng tôi cho nên chúng tôi sẽ không ký_Aaron lạnh lùng nói và nhanh chóng rời khỏi phòng họp.

-Đứng lại đó!_Gui đi nhanh lên phía trước và đưa tay chặn đường Aaron lại

-Wu tiểu thư còn gì dạy bảo?_Aaron nhìn Gui cười đầy tình ý

-Anh phải nói cho rõ mới được đi, công ty làm bản hợp đồng này rất lâu cũng đã đáp ứng hết những điều khoản của anh đặt ra vậy mà bây giờ anh bảo không ký là không ký sao?_Gui lớn tiếng nói

-Bây giờ tâm trạng của anh không vui, cho nên không muốn ký_Aaron tỉnh queo nói

-Anh…._Gui tức giận trừng mắt nhìn Aaron

-Gui!_Ông Wu kéo tay Gui và lôi cô ra_Chủ tịch Yan xin lỗi cậu, nhưng chúng ta nên bàn lại chuyện hợp đồng có được không?Nó thật sự rất quan trọng với công ty chúng tôi_Ông Wu nhỏ nhẹ xuống nước.

-Ba, đừng cầu xin loại người này…con không tin không hợp tác với anh ta thì công ty sẽ không làm được gì_Gui tức giận đưa ánh mắt căm phẫn nhìn Aaron.

-Con biết gì chứ_Ông Wu quát Gui

-Aaron khẽ bật cười nhẹ , lướt qua ông Wu đi về phía Gui _Nổi giận rồi sao?_Aaron nhìn chằm chằm vào mặt của Gui đưa tay nghịch tóc của Gui _ Chỉ đùa thôi mà, không ngờ em lại tức giận như vậy. Lúc tức giận nhìn lại càng hấp dẫn..

-Anh là có ý gì đây?_Gui nhìn chăm chăm Aaron với vẻ khó chịu.

-Muốn ký hợp đồng cũng dễ thôi_Aaron vẫn tiếp tục nghịch tóc của Gui và cười dịu dàng _Em đi ăn cùng anh một bữa cơm anh sẽ ký với em..

-Gui cười khẩy nhìn Aaron _ Ăn cơm?Tiếp theo đó sẽ là gì về nhà uống coffee rồi lên giường luôn có phải không?_Gui vòng tay nhìn Aaron cứ như đang chơi trò đoán tâm tư cậu vậy

-Aaron rời tay khỏi tóc của Gui và bật cười thật lớn khiến Gui khó hiểu _Yên tâm đi, anh không làm chuyện vậy đâu, chỉ là bữa cơm đơn thuần thôi. Hay là em sợ không dám đến…??_Aaron nhìn Gui thách thức

-Được thôi, tôi không tin ăn dám nuốt sống tôi.

Gui nghinh mặt tự tin nói rồi kéo tay ba của cô rời khỏi phòng họp của Yan thị. Aaron nhìn theo Gui mỉm cười thích thú, không ngờ GuiGui của 7 năm sau lại thú vị đến như vậy.

****

-Aaron !Hay là chúng ta về trước đi. Đã hơn nửa tiếng rồi chắc cô ta không đến_Jiro nhìn đồng hồ và muốn Aaron đừng đợi Gui nữa vì họ hẹn dùng cơm tối nhưng chờ đã hơn nửa tiếng mà Gui vẫn chưa xuất hiện.

-Đợi thêm một lát đi_Aaron mỉm cười bình thản ngồi nhấm nháp ly rượu trên tay.

Jiro thở dài đi ra ngoài để lại Aaron tiếp tục đón Gui đến, cậu không ngờ rằng Aaron lại có tính kiên nhẫn đến như vậy. Nếu là các cô gái khác bình thường dù cho là nửa phút Aaron cũng không thèm chờ huống gì bây giờ đã hơn nửa tiếng đồng hồ.

Một lát sau, một cô gái mang đôi giày cao gót với chiếc đầm đen ngắn ôm sát người từ từ thong thả bước vào nhà hàng. Aaron khẽ mỉm cười vì người cậu đợi cuối cùng đã đến…

-Xin lỗi đã đến trễ, không ngờ anh cũng thật kiên nhẫn_Gui khẽ cười khẩy nhìn Aaron

-Không sao, chờ đợi cũng là một hạnh phúc _Aaron nói những lời ngọt ngào

-Môi Gui cong nhẹ cô mỉm cười _ Anh đúng là biết cách khiến cho phụ nữ vui.

-Anh có thể xem như đây là lời khen được không?_Aaron dịu dàng nhìn Gui cười tình tứ.

-Tùy anh thôi, tôi đói rồi có thể ăn được chưa_Gui lấy khăn ăn đặt lên đùi và bắt đầu hối thúc.

Aaron đưa mắt nhìn Jiro ra hiệu cho cậu nhờ bồi bàn bưng thức ăn lên, nhanh chóng thức ăn đã đặt ngay trước mắt của Gui.

-Tặng em, mong em sẽ không từ chối_Aaron cầm bó hoa hồng thật to đưa cho Gui.

-Xin lỗi, tôi bị dị ứng với hoa hồng_Gui khẽ mỉm cười và cầm bó hoa đưa cho người bồi bàn đứng gần đó _Tặng cho anh!

Aaron cũng không tỏ ra tức giận cậu khẽ mỉm cười vì biết Gui đang cố tình chơi cậu. Cậu vẫn bình thản cùng Gui bắt đầu bữa ăn tối của họ.

-Bao năm qua em đã thay đổi rất nhiều, không còn là GuiGui trước đây_ Ánh mắt của Aaron không bao giờ rời khỏi mọi cử chỉ của Gui, từ cách ăn cho đến các cử chỉ của cô hoàn toàn đã khác trước rất nhiều. Đôi mi cong và dài khi cô nhìn xuống thật sự rất quyến rũ.

-Tôi nên cám ơn anh vì đã đá tôi_Gui mỉm cười ngây thơ nói

-Aaron khẽ mỉm cười vì câu nói móc của Gui _ Vậy hóa ra lần này em về là để trả thù anh?

-Xin lỗi, anh hiểu lầm rồi _Gui bỏ cái nĩa trên tay xuống và lấy khăn lau miệng _ Tôi không có thời gian nhiều để làm chuyện vô bổ đó.

-Nhưng anh lại mong em làm chuyện vô bổ đó với anh_Aaron cười dịu dàng nhanh chóng đáp lại.

-Gui cười nhếch nhẹ vì Aaron đang tự suy viễn quá nhiều _ Tôi không còn là GuiGui lúc trước, cho nên nếu có lựa chọn tôi sẽ không chọn anh …

-Vì sao?_Aaron tò mò hỏi

-Không phải vì anh đã đá tôi mà vì anh không đủ tiêu chuẩn để làm bạn trai của tôi_Gui mỉm cười nhìn Aaron nhấn mạnh lời của mình, lời của cô tỏ ra khinh thường người đàn ông mà biết bao cô gái điều mơ ước.

-Aaron bật cười và vỗ tay thật lớn _ Thú vị lắm!

-Anh cho là vui lắm sao?_Gui lạnh lùng nhìn Aaron

-Đương nhiên, anh cảm thấy càng lúc càng có hứng thú với em. Vậy nói cho anh biết mẫu đàn ông lý tưởng của em đi?_Aaron nhìn Gui với ánh mắt đầy hứng thú và tò mò

-Được thôi.

Gui mỉm cười và lập tức nhìn về phía Jiro đang đứng gần đó, Jiro cảm thấy lạ khi Gui lại khẽ mỉm cười tình tứ nhìn mình rồi đứng dậy từ từ đi về phía Jiro. Aaron vẫn vẻ mặt bình thản chờ đợi xem Gui lại muốn giở trò gì?

Gui đi đến gần Jiro bật chợt nhón chân lên hôn lên môi của Jiro làm cho Jiro giật mình và tròn mắt đầy ngạc nhiên. Aaron phút chốc có chút khó chịu, nhưng cậu vẫn nở một nụ cười thật tự nhiên và xem như không sao để tiếp tục đối diện với Gui.

-Đây chính là mẫu lý tưởng của tôi_Gui chỉ Jiro

-Em đang cố tình chọc tức anh_Aaron cũng đứng dậy đi về phía của Jiro

-Đúng vậy, tôi muốn nói cho anh biết…tôi có thể chọn bất cứ người đàn ông nào và có thể hôn bất cứ người đàn ông nào nhưng tôi sẽ không bao giờ chọn anh. Giống như chuyện hợp đồng vậy, tôi sẽ không hợp tác với công ty của anh. Cám ơn vì bữa cơm chủ tịch Yan_Gui nhìn Aaron cười cao ngạo rồi quay lưng bỏ đi thật nhanh ra khỏi nhà hàng.

-Aaron…cô ta…_Jiro nhìn Aaron lo lắng -Cô ta đến trễ nửa tiếng thì mình đã biết cô ấy không muốn hợp tác, cô ấy chỉ muốn trả đũa_Aaron vẫn mỉm cười nhìn theo Gui

-Aaron…chuyện khi nãy_Jiro lo lắng nhìn Aaron bởi vì cậu biết Aaron đã chấm Gui nhưng cô lại hôn cậu..

-Mình sẽ trừ lương tháng này của cậu_Aaron tỉnh queo đáp và vỗ nhẹ vai của Jiro, cậu bỏ tay vào túi quần và nhanh chóng rời khỏi nhà hàng.

-Tại sao lại liên quan đến mình chứ?_Jiro nhăn nhó vì cậu bị cuốn vào chuyện của Gui và Aaron.

Sau khi rời khỏi nhà hàng Gui lập tức đến quán nước để họp mặt với hai cô bạn của mình. Cô kể lại những chuyện đã xảy ra cho họ nghe và cả hai bật cười khút khít bởi vì một chủ tịch tập đoàn lớn như Aaron lại là một sát thủ tình trường vậy mà lại bị Gui chơi bẽ mặt như vậy.

-Nè, cậu thật sự không có ý định quay về với Aaron thật sao?_Hebe tò mò nhìn Gui vì trước đây cô đã từng rất yêu Aaron.

-Làm ơn đi, mình không ngốc như vậy đâu. Bây giờ, trái tim của của mình sẽ không cho bất kì ai_Gui tỉnh queo nói.

Cuộc sống độc thân bao năm qua khiến cô cảm thấy rất thoải mái và sung sướng. Không cần phải phiền não và đau đớn vì cái tình yêu vô vị kia.

-Nhưng cậu cũng phải quen bạn trai chứ?_Selina lo lắng nhìn Gui _Không lẽ định không kết hôn.

-Mình thích như vậy mà, tự do tự tại rất là vui_Gui dang hai tay ra và nhắm nhẹ đôi mắt đầu ngã nhẹ ra sau một chút như đang cảm nhận cái không khí tự do xung quanh mình.

-Có phải do đả kích quá nên mới như vậy không?_Hebe lo lắng cho Gui về chuyện của 7 năm trước.

-Không có đâu, cậu đừng nghĩ quá nhiều _ Gui xua tay với Hebe

Hebe nhìn sang Selina và cả hai có chút lo lắng, họ thấy Gui quá là bình thường. Nhưng thật sự không biết là không có gì hay là cố tình tạo ra cái mặt nạ bình thản này để che đi nỗi đau đã chôn sâu trong đáy lòng 7 năm qua.

.

.

.

-Có phải không vậy?Đến bây giờ các cậu mới nói với mình là bận.

Gui đang xách một đống túi đựng quần áo, giầy, túi xách và các thứ khác sau một chuyến đi dạo các bách hóa và siêu thị của cô. Vừa đi Gui vừa nói chuyện điện thoại với Hebe ở trên đường.

-Thôi được rồi, không sao đâu mình tự đi dạo vậy?_Gui thở dài và cúp điện thoại bỏ vào túi xách, cô lại phải tự tìm niềm vui của mình bằng cách tiếp tục đi diệt cái thẻ tín dụng của mình.

-Người đẹp, trời nắng lại xách nhiều túi có cần anh cho quá giang không?_Một chiếc xe ôtô đời mới màu bạc sáng loáng đang chạy rà rà theo cô ở dưới đườngvà kẻ đang nói chuyện vọng ra từ cái cửa kính mở kia chính là Aaron Yan.

Gui dừng lại khẽ mỉm cười chờ Aaron đang mở cửa xe bước xuống, cậu mở cái kính râm trên mặt xuống và nở một nụ cười tỏa nắng thật dịu dàng giành cho Gui.

-Anh thật sự giống oan hồn vậy, cứ thích bám theo tôi_Gui nhíu mày nói giọng móc họng.

-Em không cần chọc tức anh, bởi vì sự kiên nhẫn của anh rất là cao_Aaron miệng nói còn tay lấy mấy túi xách từ tay của Gui bỏ vào xe của mình.

-Cũng tốt, không cần đón taxi lại không phải phơi nắng .

Gui cũng biết thời thế, cô không từ chối và cũng chẳng chống đối với Aaron mà rất tự nhiên mở cửa bước lên xe ngồi một cách rất tự nhiên.

-Chắc anh không phải là trùng hợp đi ngang đây đâu đúng không?_Gui nhìn sang Aaron khi cậu đang lái xe

-Em thật là thông minh_Aaron khẽ mỉm cười vì Gui đã đoán ra ý đồ của cậu

-Tôi không phải thông minh mà cái kế cua gái cũ rích của anh tôi quá hiểu_Gui lãnh đạm nói.

-Nhưng vẫn rất hữu dụng không đúng sao, em đã chịu lên xe _Aaron mỉm cười liếc nhẹ nhìn sang Gui trong lúc lái xe.

Gui quay sang nhìn Aaron cười hì hì nhưng lòng thì không vui chút nào, cô quay sang đưa mắt nhìn ra bên ngoài cửa kính chẳng thèm nhìn đến Aaron.

-Chúng ta đi ăn chút gì có được không?_Aaron lên tiếng mời

-Xin lỗi, tôi không đói. Hơn nữa, tôi phải về nhà để chuẩn bị tối nay đi gặp khách hàng _Gui lập tức từ chối lời mời của Aaron

-Cũng không sao, để dịp khác vậy!_Aaron cũng không lấy làm buồn hay khó chịu với lời từ chối của Gui.

Chiếc xe dừng lại ở cổng nhà của Gui, cô lập tức xuống xe lấy các túi xách của mình ra và đi nhanh vào nhà không thèm cám ơn Aaron một tiếng cũng chẳng chào cậu. Aaron nhìn theo phía sau lưng mà cười đầy ẩn ý.

-Chúng ta sẽ nhanh chóng gặp nhau thôi GuiGui Wu!

Đưa Gui về nhà Aaron lập tức lái xe quay trở về Yan thị, tuy là đang làm việc nhưng thỉnh thoảng Aaron lại khẽ mỉm cười khi nhớ đến hình ảnh và từng cử chỉ đáng yêu của cô. Một cái bĩu môi, một ánh mắt lãnh đạm, một câu nói móc nhưng cũng khiến cậu cảm thấy vô cùng thú vị và rất vui nữa là khác.

-Aaron, mọi thứ cậu bảo mình chuẩn bị cho cậu đã xong_Jiro đi vào báo cáo cho Aaron

-Cám ơn cậu_Aaron mỉm cười nhìn Jiro

-Nè, tại sao những thứ cậu mua giống như là quà đi hỏi cưới vậy?_Jiro khó hiểu và có chút tò mò nhìn Aaron.

-Chính là như vậy mà_Aaron cười tỉnh queo

-Sao?Cậu định cưới cô gái đó sao?_Jiro gần như muốn hét lên khi biết ý định của Aaron.

-Những cô gái này chỉ có thể làm người tình _Aaron đẩy một đống hồ sơ về các bạn gái của cậu sang một bên _Đây mới có thể cưới làm vợ_Aaron cầm hồ sơ có ảnh của Gui trên đó và cấm nhẹ cây viết chống lên và mỉm cười nhìn Jiro.

-Cô ta sẽ không lấy cậu đâu, rõ ràng cô ta rất ghét cậu_Jiro lo lắng cho Aaron vì làm chuyện rõ ràng biết trước kết quả không được gì nhưng vẫn cứ làm.

-Mình là kẻ thích mạo hiểm!_Aaron tỉnh queo nói hình như không quan tâm lắm đến kết quả.

Trong khi một tên ác ma đang tính toán một mưu kế gì đó để Gui lọt bẫy vào thì Gui vẫn đang hí hửng và vui vẻ chọn quần áo đẹp để lát nữa cùng đi ăn tiệc về việc ký hợp đồng với ba của cô. Gui trang điểm rất đẹp còn mặc chiếc đầm mới mà mình đã mua sau buổi sáng dạo phố.

-Gui!Xong chưa_Ông Wu gõ cửa phòng giục Gui

-Xong rồi, con ra liền_Gui mỉm cười xoay một vòng và nhìn mình trong gương trước khi rời khỏi phòng.

Cô chạy nhanh xuống lầu nơi mà ba cô đang đứng đợi cô _Ba!Có thể đi được rồi!

-Khoan đã!_Ông Wu kéo tay Gui lại khi cô định mang giầy vào.

-Chuyện gì vậy ba?Không phải chúng ta cần đi gặp khách sao?Mau lên nếu không sẽ trễ_Gui nhìn đồng hồ đã gần 6h tối đã gần đến giờ hẹn

-Chúng ta không hẹn họ ở nhà hàng, chúng ta hẹn họ ở nhà_Ông Wu lúc này mới nói với cô con gái là địa điểm đã được dời.

-Sao?_Gui tròn mắt đầy bất ngờ nhìn ba của mình, cô thấy trong ánh mắt của ba cô có gì đó đang giấu cô _Có chuyện gì vậy ba?Con muốn biết_Gui vòng tay nhìn ba của mình

-Thật ra, hôm nay ba không có khách hàng nào ký hợp đồng. Công ty của chúng gần đây không ai muốn ký hợp đồng cả không lẽ con không biết…_Ông Wu nhìn cô con gái thở dài

-Con biết, con cũng đang tìm khách hàng. Nhưng sau đó ba lại nói với con là đã có khách hàng?_Gui khó hiểu nhìn ba của mình

-Tất cả khách hàng điều bị Yan thị lôi kéo. Hôm nay, người ba hẹn đến dùng cơm là…

-Aaron Yan đúng không?_Gui vòng tay và cố nén cơn giận vì đã bị lừa để ăn mặc đẹp chỉ để chào đón cái tên đáng ghét đến nhà cô ăn cơm.

-Đúng vậy đó baby, em thật sự thông minh.

Một giọng nói vang từ cửa lớn của nhà họ Wu, người đàn ông với bộ vest lịch lãm và thanh lịch đang từ từ tiến về phía Gui với nụ cười nửa miệng đáng ghét.


/15