Sủng Quan Lục Cung: Đế Vương Kiều Man Hoàng Phi

Chương 6 - Chương 6

/402




Vào lúc này, nữ nhân này luôn nói Nô tì không ủy khuất , nhưng ánh mắt dại ra của nàng không sợ hãi, Quân Mặc Ảnh không trông cậy vào nàng có thể theo lẽ thường. Dù sao nàng không giống nữ nhân khác, huống chi, dáng vẻ hồn nhiên còn có vài phần đáng yêu.

Không phải đói bụng sao, đi dùng bữa đi? Lúc này, bên ngoài cũng nên dọn xong rồi.

Ánh mắt Phượng Thiển tỏa sáng, hóa ra bữa ăn đêm nay còn có phần của nàng?

Ngao ngao ngao hoàng đế thật tốt!

Nếu nàng biết Quân Mặc Ảnh vốn không nghĩ truyền lệnh, bữa cơm này xem như đặc biệt kêu cho nàng, sợ là nàng cảm thấy mình trực tiếp từ nông nô nhảy thành chủ.

Quân Mặc Ảnh cũng không đợi nàng trả lời, trực tiếp ôm nàng lên, thầm nghĩ thân mình này thật là gầy, một chút thịt cũng không có, sau này phải nuôi dưỡng thật tốt.

Bởi vì mới vừa rồi ở ngự hoa viên, hiện tại hai má Phượng Thiển càng đỏ, ánh nến chiếu vào mặt hắn, lại có vẻ mỹ nhân yêu kiều.

Lúc đi đến ngoại điện, Lý Đức Thông cũng mang theo thái y trở lại.

Phượng Thiển cảm thấy, cái gì kêu oan gia ngõ hẹp, nhìn tình huống hiện tại của nàng và thái y này sẽ biết. Người trước mắt không phải là người vừa ở thái y viện vênh váo tận trời mắng nàng là bà điên sao?

Hừ hừ, xú lão đầu, nhìn ngươi còn dám lên mặt vênh cáo không!

Lúc thái y kia nhìn thấy nàng, trong lòng lộp bộp một chút, lại lộp bộp một chút, hơn nữa nàng ngồi cạnh đế vương, mặt thái y trực tiếp trắng bệch.

Rốt cuộc là chỗ nào đưa tin tức, nói chủ tử Dao Hoa cung không được sủng?

Này không phải chỉ định hại người đâu thôi!

Hoàng Thượng cát tường. Thái y đổ mồ hôi lạnh ròng ròng quỳ xuống hành lễ.

Quân Mặc Ảnh liếc nhìn hắn, cũng không nói để hắn đứng lên.

Lý Đức Thông ở bên người đế vương mấy năm nay cũng không phải chỉ nói suông, nhìn sắc mặt Phượng tài nhân, hơn nữa phản ứng của thái y, chỉ biết mới vừa rồi trong thái y viện Phượng tài nhân bị khi dễ khẳng định hắn cũng có một phần. Trong lòng thầm nghĩ một câu: Ai bảo mệnh ngươi không tốt, vừa vặn liền đụng phải.’’

Phượng Thiển mới mặc kệ bọn họ, hướng thái y kia làm mặt quỷ liền không nói.

Từng nơi đều có quy tắc ngầm, trong hoàng cung không phải là kẻ mạnh bắt nạt kẻ yếu, khi thiện sợ ác sao?

Cho nên nàng quyết định thiện lương rộng lượng một hồi, nàng sẽ không bỏ đá xuống giếng!

Còn về cầu tình thôi... Hừ hừ, nàng cũng không thánh mẫu như vậy!

Tiểu thái giám chia thức ăn đứng ở một bên, lại bị Quân Mặc Ảnh phẩy tay lui xuống, ý bảo không cần hắn hầu hạ.

Ăn đi. Quân Mặc Ảnh tự mình gắp cho Phượng Thiển viên bánh trôi: Trước ăn cái này, bị đói không nên ăn đồ đầy mỡ gì đó.

Thái y thấy đế vương đối với Phượng Thiển tốt như vậy, trong lòng liền càng dày vò, thẳng hô chính mình mệnh khổ.

Mới vừa rồi trong thái y viện đắc tội chủ tử này cũng không chỉ có một mình mình! Như thế nào chỉ có mình bị tuyên đến đây?

Phượng Thiển gật đầu mà bắt đầu cầm bát ăn, bánh trôi nóng hầm hập, ăn vào ấm nóng, quả thực rất thư thái.

Nhưng vùi đầu ăn


/402