Thê Chủ Tà Mị

Chương 125 - Chương 123

/129


Editor: demcodon

Nó vừa nói chuyện ngược lại hấp dẫn không ít tầm mắt, bộ dáng xinh đẹp của bánh bao nhỏ lại còn thông minh, dáng vẻ tinh quái tìm niềm vui. Bất quá bọn họ càng quan tâm đây là nhi tử của Nhàn vương điện hạ?

Nếu như vị Nhàn vương điện hạ này thật sự là Tam Hoàng nữ thì tại sao lại cưới người khác? Lúc trước Tam Hoàng nữ có bao nhiêu chấp nhất Âu Dương Lăng Ca trong triều trên dưới đúng là không ai không biết.

Nhìn lại Vân Tư Vũ, không nói những thứ khác, ngay cả tướng mạo không có cách nào so sánh với công tử Âu Dương.

Nhàn vương quân thật đáng thương, rõ ràng xinh đẹp đáng yêu như vậy một mực không phù hợp với thẩm mỹ của những người này.

Phong Lăng Hề thâm sâu cười nói: Vị Thừa tướng Âu Dương này là mẫu thân của công tử Âu Dương.

Nói đến công tử Âu Dương thì bánh bao nhỏ nổi giận bò lên đứng trên đùi của Nhàn vương điện hạ chỉ vào Âu Dương Dĩnh tức giận nói: Con mới không muốn lão thái bà này làm kế nãi nãi của con đâu.

(*kế nãi nãi: bà nội kế.)

Kế nãi nãi? Những người khác đều xấu hổ, Thừa tướng Âu Dương nào dám làm kế nãi nãi của ngươi chứ, không muốn sống sao? Nếu như Nhàn vương điện hạ thật sự là Tam Hoàng nữ thì nãi nãi của tiểu hài tử này chính đương kim Nữ hoàng bệ hạ!

Phong Lăng Hề đưa tay đỡ bánh bao nhỏ tránh cho nó té, trên mặt tràn đầy vui vẻ, Vân Tư Vũ cũng cười đến đau bụng. Bánh bao nhỏ giải thích hiển nhiên có chút vấn đề, nó hiển nhiên là cho rằng mẫu thân của kế phụ chính là kế nãi nãi, cũng không đồng lứa liên quan đến gia gia nãi nãi kia.

Bất quá nhìn những người này bởi vì một câu của bánh bao nhỏ mà trở mặt cũng đúng là chơi rất vui!

Âu Dương Dĩnh tức giận đến đỏ cả khuôn mặt, tức giận nói: Tiểu nhi chớ có nói bậy!

Bánh bao nhỏ không quá quen thuộc với lời nói nho nhã, bất quá lại lập tức đánh trở lại: Ngài mới tiểu, tiểu lão thái bà, đừng tưởng rằng ta không hiểu.

Trong khi tất cả mọi người đều cho rằng nó sẽ nói ra đạo lý gì lớn thì bánh bao nhỏ lại hất cằm lên nói: Ta còn sẽ lớn lên, ngài đã không thể lớn lên.

Ánh mắt kia có chút khinh bỉ, còn mang theo vài phần thương hại.

Thật sự bánh bao nhỏ nói một chút cũng không sai, Âu Dương Dĩnh lớn tuổi như vậy khẳng định không thể lại lớn nữa.

Trong cung điện không khỏi vang lên từng tiếng cười nhỏ, Vân Tư Vũ đã cười nằm sấp ở trên bàn, tiếng cười một mình hắn trực tiếp lấn áp người trên cả điện.

Âu Dương Dĩnh tức giận đến run, người trong triều đều biết tính tình của bà xấu cho nên đều không dám trêu chọc bà. Phượng Tê cũng tương đối coi trọng bà, những năm gần đây đúng là lần đầu tiên có người gan dạ như vậy dám chọc tức bà.

Trong khoảng thời gian ngắn bà lại bị chọc tức giận đến không biết nên nói gì tiếp, chỉ là chỉ vào bánh bao nhỏ lạnh lùng nói: Không có nuôi dạy.

Vân Tư Vũ vốn là đang cười đến vui vẻ thì đột nhiên ngừng lại vỗ bàn một cái, lạnh lùng nói: Đó tất nhiên là không sánh được với công tử Âu Dương nuôi dạy tốt, nhất định phải đuổi theo làm thiếp cho người ta, cũng mặc kệ người ta có thích hay không.

Âu Dương Dĩnh là người chết cũng giữ quy củ, quan niệm nữ tôn nam ti tự nhiên cũng là ảnh hưởng rất nặng, lập tức tức giận nói: Ngươi là thân phận gì? Cũng dám ăn nói linh tinh?

Phong Lăng Hề đưa tay nắm chặt tay Vân Tư Vũ cười có chút lạnh: Thừa tướng Âu Dương xem ra thật sự có ý kiến rất lớn với bản vương, không chỉ có nhiều lần sỉ nhục tiểu nhi còn nhằm vào Vương quân của bản vương. Bản vương xem như là biết rõ thái độ của Nữ hoàng quý quốc rồi.

Âu Dương Dĩnh lần này sắc mặt đều nổi đen: Chớ có nói bậy!

Âu Dương Dĩnh đúng là có ý kiến rất lớn với Phong Lăng Hề nhưng muốn nói nhiều lần sỉ nhục bánh bao nhỏ thì quá, cũng hoàn toàn không có cố ý nhằm vào Vân Tư Vũ, bà lại không dám tỏ rõ thái độ thay Nữ hoàng bệ hạ. Thật sự ngay cả bà đến trễ cũng là bởi vì xe ngựa vừa vặn hư ở trên đường, cũng không phải cố ý bị.

Bà mặc dù là người gàn bướng nhưng vẫn hiểu được biết nặng nhẹ. Huống chi trước lúc nhìn thấy Phong Lăng Hề thì bà căn bản không biết dung mạo của nàng ra sao, đương nhiên sẽ không liên quan đến Phượng Lăng Tịch, cũng không thể nói là cáu kỉnh.

Bánh bao nhỏ nhíu nhíu cái mũi nhỏ nói: Mẫu thân, tiểu lão thái bà này giống như sắp bị tức chết thì phải.

Âu Dương Dĩnh nghe được lời này của nó mới là sắp bị tức chết.

Cũng may vào lúc này Phượng Tê đến giải cứu bà.

Trong đại điện hô lên quỳ xuống cả một đám chỉ có ba người Phong Lăng Hề như hạc giữa bầy gà. Phong Lăng Hề và Vân Tư Vũ vẫn vững vàng ngồi, bánh bao nhỏ chống mép bàn đứng trên đùi Phong Lăng Hề chớp mắt nhìn lại một lão thái bà xuất hiện.

Thật sự Phượng Tê nhìn thế nào cũng không có vẻ già nua. Mặc dù quốc sự nặng nề nhưng mà được bảo dưỡng tốt nhìn qua cũng là bộ dáng hơn bốn mươi tuổi. Bất quá dưới Nhàn vương điện hạ hướng dẫn thì bánh bao nhỏ đã xem những người này làm thành kẻ cầm đầu làm hại nó không thể




/129