Thê Tử Bên Gối Của Tà Vương

Chương 65 - Chương 64

/88


Edit: Phong Nguyệt

Phụt—— một tiếng, tiếng cười trong trẻo dễ nghe phát ra từ trong miệng của Hiên Viên Dật giống như tiếng vọng lại của núi rừng, vẻ mặt vui sướng hớn hở ai cũng nhìn ra được, hắn rủ tầm mắt thấp xuống, Được, không sinh một đám con nít, thì phải sinh một đứa, đứa bé đó chỉ thuộc về hai chúng ta.

Con ngươi của Nam Cung Tự lấp lóe, rất kỳ quái, trong mắt của người ngoài hắn có bộ dạng cao cao tại thượng, thậm chí là dùng mọi cách để mọi người sợ hãi hắn. Vậy mà sự dịu dàng của hắn lại chỉ dành cho một mình nàng, trong lòng ấm áp một trận, còn xen lẫn cảm giác nói không nên lời.

. . . . . .

Trong phòng ngủ xa hoa, chiếc giường làm bằng gỗ trầm hương phía bên giường còn treo tấm màn được làm bằng lụa quý giá, trên màn được thêu hình hoa hải đường còn gắn ngọc trai quý giá, theo gió nhẹ nhàng đong đưa. Ngọn nến vụt sáng lấp lánh, người Hiên Viên Dật mặc một bộ y phục bó sát người màu vàng kim, trong ngực đang ôm lấy một người ngủ say, trong không khí hình như có cái gì đang khởi động, để cho người ta cảm thấy được sự nguy hiểm.

Một lúc sau, chỉ nghe thấy hắn mở miệng nói: Thiên Vấn, ngươi vừa mới nói gì? Lặp lại lần nữa, Bổn vương không có nghe rõ. Giọng nói giống như hoa quỳnh nở rộ trong đêm tối, lại lạnh lẽo âm u giống như Điện Diêm Vương.

Mộ Thiên Vấn lo sợ bất an nâng tròng mắt lên, chống lại cặp mắt lạnh lẽo, cả người hắn run lập cập, cứ có cảm giác một cỗ âm khí lạnh lẽo đang tỏa ra từ trên người của Vương gia, hắn run lẩy bẩy cúi đầu xuống không có can đảm nhìn thẳng vào mắt Vương gia.

Vương Gia, thuộc hạ biết sai ở đâu rồi, cầu xin Vương Gia xem như thuộc hạ đã đi theo ngài nhiều năm như vậy, không có công lao cũng có khổ lao ngài đại nhân đại lượng tạm thời tha cho thuộc hạ lần này đi! Giọng nói nghe như rất bình tĩnh, nhưng lúc này xiêm áo sau lưng hắn đã sớm bị mồ hôi làm cho thấm ướt.

Sắc mặt Hiên Viên Dật trầm xuống, nhíu mày, Lỗi ở đâu?

Thuộc hạ không nên tự mình làm chủ không có nghe lời nói




/88