THIỀU HOA VÌ QUÂN GẢ

Chương 15 - Chương 13

/24


Editor: Linh Đang

Tiết Vân Đào trở về từ bên ngoài, nghe từ hộ vệ gác cổng trong phủ xảy ra chuyện lớn, trở lại chủ viện, định đổi xiêm y rồi tới Thanh Tước cư xem xảy ra chuyện gì, nhưng vừa trở lại chủ viện, đã thấy trong viện đèn đuốc sáng trưng, tưởng là Điền di nương tự chủ trương, trong lòng hơi dâng lên một cỗ giận dữ, nữ nhân này càng ngày càng không biết đúng mực.

Nhưng mà đi vào nhìn, lại là Tiết Thần canh chừng một bàn thức ăn, im lặng ngồi dưới ánh nến đọc sách, nhìn thấy Tiết Vân Đào tiến vào, mới để quyển sách xuống, tiến lên nghênh đón, ôm lấy cánh tay Tiết Vân Đào nói:

Con đã chờ người thật lâu, người mới trở về.

Bộ dáng nữ nhi ngây thơ làm cho Tiết Vân Đào cảm thấy trong lòng vô cùng được an ủi, thê tử qua đời, lưu lại một nữ nhi, nhất định nàng ở trong phủ rất tịch mịch, mà không thể nghi ngờ mình chính người lúc này nữ nhi thân cận nhất, thở dài, vuốt ve đầu nữ nhi, sau đó mới mở miệng nói:

Tại sao con lại ở chỗ này? Nghe nói con xử trí Đồng nương cùng hai chưởng quỹ khố phòng, xảy ra chuyện gì?

Tiết Thần không muốn giấu diếm Tiết Vân Đào chuyện này, hơn nữa coi như nàng không nói chuyện xảy ra với Tiết Vân Đào nói, ngày mai tự nhiên cũng có người bên ngoài nói với ông, thay vì như vậy làm cho lòng hai cha con mang khúc mắc, còn không bằng nàng nói rõ ràng tất cả cho ông nghe. D@Đ#L$Q%Đ^^

Tiết Vân Đào nghe những lời này, lại nhìn Tiết Thần đưa lên tội trạng mấy người Đồng nương ký tên đồng ý, không kiềm chế được đập bàn một cái, cả giận nói: Còn phản chủ, lũ súc sinh này!

Phụ thân bớt giận, người con đã xử lý tốt rồi, ngày mai sẽ gọi bộ khoái tới cửa bắt người.

Vừa rồi Tiết Thần đã nói phương thức nàng chờ xử trí Đồng nương cho Tiết Vân Đào, Tiết Vân Đào nhìn nữ nhi trước mắt mới chỉ có mười một tuổi, trong đầu còn nhớ rõ quãng thời gian khờ dại hoạt bát lúc trước của nàng, vô ưu vô tư, cả ngày chỉ nghĩ đến mặc xiêm y xinh đẹp, mang trang sức tốt, hoàn toàn không hiểu làm thế nào để tính kế, nhưng mà Lô thị đi, tiểu nha đầu này mất đi người toàn tâm ỷ lại, trong một đêm, như là bỗng nhiên trưởng thành vậy, kiên cường làm cho lòng người đau.

Xảy ra việc này, sao không phái người nói cho ta biết trước? Ngộ nhỡ mấy tên điêu nô kia thương tổn con, làm thế nào cho phải đây?

Tiết Thần nhìn Tiết Vân Đào, nụ cười có chút cô đơn, trước mặt một tiểu cô nương xinh đẹp nói hai chữ 'Cô đơn' có chút không thỏa đáng, nhưng mà Tiết Vân Đào chính là thấy được trên người nữ nhi ảnh thu nhỏ của người đã trải qua thế sự.

Cha, nếu như xảy ra chuyện gì cũng đi tìm người, ngộ nhỡ về sau con không có được lời của người, thì nên làm cái gì bây giờ? Có một số việc, nữ nhi vẫn phải đối mặt. Nương đã đi, con không bao giờ có thể làm tiểu cô nương khờ dại có nương bao bọc nữa, lúc trước nương mang theo con bên người, muốn dạy con công việc cùng việc bếp núc trong phủ, lúc ấy con còn nhàn hạ không muốn học, nay mới biết được, nương dạy con những thứ kia, mới là gốc rễ để đặt chân trong nhà.

Tiết Thần cố ý nói có chút sầu não, nàng biết Tiết Vân Đào là người cảm tính, cả đời bị tình cảm liên lụy, không rộng rãi được với bất kì ai, mặc dù ngay từ đầu ông không thích Lô thị, nhưng mà vẫn cùng bà thành thân, sinh con, Lô thị qua đời, ông cũng vẫn khó chịu, nhưng sau này Từ Tố Nga vào cửa, ông cũng vẫn nhét Từ Tố Nga vào vây cánh như thường, gánh vác trách nhiệm làm trượng phu và phụ thân của mình, mà lúc trước thủ pháp Từ Tố Nga đối phó Tiết Vân Đào, chính là yếu thế, trước mặt Tiết Vân Đào luôn là ôn nhu như nước, làm việc thỏa hiệp chu đáo, trước nay không giáp mặt làm trái lời nói của Tiết Vân Đào, điểm này khôn ngoan hơn Lô thị rất nhiều, Lô thị là khẩu xà tâm phật, ngoài miệng không nói lời hay với Tiết Vân Đào, nhưng lại một lòng hướng tới Tiết Vân Đào, làm rất nhiều việc tốt ngầm sau lưng ông.

Lô thị làm mấy chuyện này vì ông, chính Tiết Vân Đào cũng biết, cho nên, sau khi Lô thị chết ông mới có thể áy náy cùng thương tâm, nhưng ông áy náy cùng thương tâm Lô thị, cũng không thể cam đoan nửa đời sau ông với trung thành Lô thị, hoặc là cam đoan có bù đắp cho đứa nhỏ Lô thị lưu lại, cho nên, Tiết Thần sẽ không hoàn toàn giao quyền sinh hoạt vào tay Tiết Vân Đào, Tiết Vân Đào xử trí theo cảm tính, ai nói êm tai, có lẽ ông sẽ tin tưởng người đó, thay vì đánh cuộc ông sẽ làm hết trách nhiệm cùng nghĩa vụ, cuộc sống sinh hoạt ẩn nấp dưới vây cánh của ông, còn không bằng bàn tay mình nắm hết


/24